Tạo Hóa Chi Vương

Chương 214: Đường Tắt Ngưng Tụ Hạt Giống Linh Lực

Chương 214: Đường Tắt Ngưng Tụ Hạt Giống Linh Lực
-----
- Ta đã từng nói với ngươi, tu vi càng cao, hạn chế của thiên phú huyết mạch càng lớn! Mà quá trình ngưng tụ hạt giống Linh Lực Hóa Linh rất quan trọng, mà thứ quan trọng nhất đầu tiên chính là thiên phú huyết mạch!
Tại Đông Lai phong, giáo tập Liêu Phi Bạch nói.
- Liêu giáo tập, ngươi nói, nguyên nhân chủ yếu ta không cách nào ngưng tụ được hạt giống Linh Lực chính là thiên phú huyết mạch thấp!
Diệp Chân cau mày.
- Đương nhiên!
Lông mày kiếm của Liêu Phi Bạch giương lên, đôi mắt xinh đẹp lập tức trừng lớn.
- Bằng không, tông môn chọn lựa võ giả, tại sao phải chọn người có thiên phú huyết mạch?
- Ngươi có phải cảm thấy trong hai năm qua tu vi đột nhiên tăng mạnh hay không, so với thiên tài còn hơn thiên tài, thì đã cảm thấy thiên phú huyết mạch không có gì quan ngại?
Nghe vậy, trong lòng Diệp Chân như mộng, thật đã bị Liêu Phi Bạch nói trúng.
Tông môn vẫn luôn chọn người có thiên phú huyết mạch, lúc ban đầu Diệp Chân thiên phú huyết mạch - tam mạch trung phẩm, nhận được vô số khinh bỉ, trong lòng Diệp Chân thật sự rất oán hận.
Ngươi xem, ta có thiên phú tứ mạch, còn không phải tu luyện như thường đến Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, tốc độ tu luyện nhanh hơn so với người được gọi là thiên tài, chiến lực mạnh hơn so với người được gọi là thiên tài.
- Mấy năm trước, ta cũng có ý nghĩ giống như ngươi! Có điều, bây giờ đã nhận ra, tông môn chọn người có thiên phú huyết mạch, quả thực không sai!
- Võ giả có thiên phú huyết mạch thấp, muốn đạt tới tu vi cao, phải nỗ lực gấp vài lần thậm chí mười lần so với những thiên tài kia!
- Tiểu tử ngươi đừng không phục, Hóa Linh cảnh này, chỉ là bước quan trọng thứ nhất! Càng về sau, thiên phú huyết mạch ảnh hưởng càng lúc càng lớn, càng ngày càng quan trọng, đến Chú Mạch cảnh, trực tiếp quyết định thành tựu cao thấp của võ giả!
- Có thể nói, tu vi đột phá đến Chú Mạch cảnh, tầm quan trọng của thiên phú huyết mạch, mới có thể xếp hàng đầu!
- Hàng đầu? Không khoa trương như vậy chứ?
Lần này, Diệp Chân thực sự vô cùng kinh ngạc.
Thiên phú huyết mạch quan trọng, nhưng so với công pháp, tài nguyên tu luyện, có thể xếp hàng đầu?
- Không tin?
- Ví dụ đơn giản nhất, Chú Mạch cảnh, cái gọi là một mạch một thần thông, để chỉ, một đạo thiên phú huyết mạch có thể đúc thành một hạng võ đạo thần thông.
Tứ mạch thiên phú huyết mạch sao có thể so với lục mạch thiên phú huyết mạch?
Nghe vậy, con ngươi Diệp Chân đột nhiên co rụt lại.
- Ngươi nói nếu ta có khả năng bước vào Chú Mạch cảnh, cũng chỉ có thể đúc thành bốn võ đạo thần thông? Mà sáu mạch thiên phú huyết mạch thì có thể đúc thành sáu võ đạo thần thông?
- Đương nhiên! Cũng chính là lý do thời khắc ngươi đạt được kiếm mạch thần thông, vì sao ta nói là phúc cũng là họa!
Thiên phú tứ mạch, có thể đúc thành chú mạch thần thông chỉ có bốn cái!
Mà ngươi, bị nửa đạo Kiếm Tâm Thông Minh chiếm đi một mạch quá sớm, sau này nếu ngươi phải tu bổ cho đủ mạch, còn nếu tu bổ không đồng đều, mạch kia tương đương với phế bỏ một đầu thiên phú huyết mạch!
Liêu Phi Bạch nói.
Sắc mặt Diệp Chân đột nhiên xiết chặt, thì ra ích lợi của thiên phú huyết mạch nằm ở chỗ này, cứ như vậy, bản thân đã phế bỏ một đầu thiên phú huyết mạch.
Có điều, Diệp Chân là kiểu người trời sinh nghĩ thoáng.
Nghĩ lại, toàn bộ Hắc Thủy quốc chỉ có một người đúc thành công chú mạch thần thông, toàn bộ Hắc Long Vực người đột phá đến Chú Mạch cảnh đều không cao hơn hai bàn tay.
Vậy hắn đúc thành nửa mạch quá sớm, chẳng phải rất may mắn?
Trong thời gian ngắn, cảm giác uể oải trong đáy lòng vừa mới sinh ra đã biến mất không còn gì.
- Thế nào, sợ rồi à?
Liêu Phi Bạch cười híp mắt hỏi.
- Sợ cái rắm! Có bao nhiêu người tu vi đến Chú Mạch cảnh! Nếu sợ cái này sợ cái kia, tất cả mọi người còn luyện võ làm gì? Trực tiếp so thiên phú huyết mạch phân thắng thua chẳng phải đã xong?
- Hơn nữa, thần thông cũng chẳng cao minh hơn võ kỹ! Việc do người làm, một chiêu tiên, ăn lượt thiên. Võ đạo thần thông nhiều cũng không nhất định có tác dụng!
- Bây giờ, ta lấy đột phá đến Hóa Linh cảnh làm chuyện trọng yếu nhất. Liêu giáo tập, ngươi nói xem, ta muốn trong khoảng thời gian ngắn ngưng hạt giống tụ Linh Lực, có đường tắt không?
Diệp Chân không quan tâm hỏi.
Nghe Diệp Chân nói, trong đôi mắt Liêu Phi Bạch nổi lên một tia tán thưởng rồi liền biến mất.
Quả nhiên nàng không có nhìn lầm người!
Diệp Chân chỉ thuận miệng, đã có thể vạch trần huyền cơ của thiên phú huyết mạch!
Việc do người làm!
Mọi việc, còn phải dựa vào chính mình tranh thủ phấn đấu, cho dù so với người khác nỗ lực nhiều một chút!
- Biện pháp rất nhiều, nhưng cũng chỉ có mấy phương pháp!
- Mấy phương pháp nào?
Diệp Chân hỏi.
- Khi đột phá, đều cần công phu rèn luyện, năm loại kỳ ngộ, đốn ngộ, đan dược, thiên tài địa bảo. Ngươi đã muốn mau sớm đột phá, bước rèn luyện công phu, khẳng định phải dùng.
Liêu Phi Bạch nói.
Lông mày Diệp Chân khẽ động, đột nhiên hỏi:
- Liêu giáo tập, nếu rèn luyện công phu, ta cần bao lâu có thể thành công ngưng tụ hạt giống Linh Lực Hóa Linh?
- Nếu rèn luyện công phu, trong tông môn có một bản bí tịch tên Dưỡng Linh Quyết, bồi dưỡng Linh Lực sinh ra một tia sinh cơ, cẩn thận ôn dưỡng Linh Lực ba năm, dựa vào lực lượng Thần Hồn của ngươi, sau ba năm, có tám thành khả năng ngưng tụ thành công hạt giống Linh Lực!
- Chuẩn bị ba năm, chỉ có tám thành?
Diệp Chân kinh hãi.
- Nguyên Khang Đại Đế trải qua vài thập niên, còn không phải vẫn ở Dẫn Linh cảnh đỉnh phong?
- Trước đó không có ngưng tụ hạt giống Linh Lực, thiên phú huyết mạch đều là cây không rễ, nước không nguồn, linh khí trong huyết mạch, dùng một lần thì thiếu một lần!
- Mà ngưng tụ hạt giống Linh Lực, tác dụng căn bản nhất là lợi dụng linh khí thiên phú huyết mạch, tiên thiên huyết mạch, vì thiên phú huyết mạch ngưng tụ ra một hạt giống bản nguyên, khiến cho thiên phú huyết mạch biến thành cây có rễ, nước có nguồn!
- Tám thành tỷ lệ xem như đã cao! Nếu lần này ngươi ngưng tụ thất bại, sau này sẽ tiêu hao hết linh khí thiên phú huyết mạch trong một bộ phận tiên thiên huyết mạch, lúc ngưng tụ tiếp theo, tỷ lệ thành công sẽ giảm xuống nữa!
- Số lần ngưng tụ thất bại càng nhiều, xác xuất ngưng tụ thành công hạt giống Linh Lực càng thấp! Đây cũng là nguyên nhân vô số nhiều người cả đời đều dừng chân ở Dẫn Linh cảnh đỉnh phong.
- Cũng vì số lần bọn hắn ngưng tụ hạt giống Linh Lực thất bại quá nhiều, đến nỗi tiêu hao hết linh khí thiên phú huyết mạch trong tiên thiên huyết mạch, tiếp tục cũng không có khả năng thành công!
- Đồng dạng, thiên phú huyết mạch càng nhiều, hắn có linh khí tiên thiên huyết mạch càng nhiều, xác xuất ngưng tụ thành công hạt giống Linh Lực lại càng cao!
Như thiên mạch thất mạch, chính là có thể thuận lý thành chương trực tiếp ngưng tụ ra hạt giống Linh Lực, gọi là thiên mạch!
Diệp Chân lại có chút giật mình.
- Thải Y nàng ấy cũng tùy tiện ngưng tụ thành công, Thải Y cũng là thiên mạch?
- Thải Y. Mới chỉ là thiên....
Lời nói một nửa, Liêu Phi Bạch đột nhiên dừng lại, giọng nói thay đổi, ngược lại nhìn về phía Diệp Chân:
- Tiểu tử ngươi không phải ngưng tụ hạt giống Linh Lực thất bại mới đến tìm ta?
Câu nói này, khiến cho Diệp Chân sợ hãi kêu lên một cái, cũng không chắc, nếu như vậy, linh khí tiên thiên huyết mạch trong cơ thể hắn chẳng phải đã tiêu hao hết một bộ phận.
Diệp Chân kể lại tình huống lúc bản thân ngưng tụ hạt giống Linh Lực cho Liêu Phi Bạch nghe.
- Còn tốt, coi như ngươi tiểu tử có vận khí! Ngươi chỉ mới dẫn động Linh Lực bản thân. Còn chưa dẫn động linh khí thiên phú huyết mạch trong tiên thiên huyết mạch. Bằng không, tiểu tử ngươi chỉ có thể ngồi khóc!
Nghe Liêu Phi Bạch nói như vậy, Diệp Chân thở dài một hơi, bằng không, hắn thực sự chỉ có nước khóc.
- Ba năm, quá chậm, Liêu giáo tập ngươi nói những phương pháp khác một chút đi.
Diệp Chân nói.
- Những phương pháp khác, từng cái chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu!
Liêu Phi Bạch nói.
- Kỳ ngộ, ta cũng không cách nào giải thích rõ với ngươi! Như rơi vào sơn động, nhặt được Thượng Cổ bí pháp như hút Tiên Linh Chi Khí bằng miệng, nói không chừng thoáng cái là thành công!
Nghe vậy, Diệp Chân cười khổ lắc đầu, kỳ ngộ này chỉ có thể ném qua một bên. So sánh với kỳ ngộ từ miệng của Liêu Phi Bạch, Diệp Chân may mắn tìm được thạch tủy linh dịch, đều không tính là cái gì.
- Kỳ ngộ không thể, vậy đốn ngộ thì sao, cũng chỉ có thể đứng dựa bên.
Diệp Chân nói.
- Thế thì không nhất định.
- Giống Càn Khôn thạch trận bí cảnh của bản tông, đốn ngộ dễ hiểu hơn. Giống như ngươi bị vây ở bước quan trọng, lại không có lãng phí tiêu hao hết tiên thiên huyết mạch của võ giả, khả năng đốn ngộ thành công rất lớn.
Liêu Phi Bạch nói.
Nghe vậy, Diệp Chân vui vẻ.
- Vậy thì tốt, ta đi tìm chưởng môn nói một chút, mau chóng an bài ta tiến vào bí cảnh Càn Khôn thạch trận một lần.
Liêu Phi Bạch lại xông đến trước mặt Diệp Chân, nguýt hắn một cái.
- Tiểu tử ngươi cho rằng bí cảnh Càn Khôn thạch trận là nhà của ngươi? Ngươi mới ra ngoài thời gian chưa đến nửa năm, còn muốn đi vào?
- Đây có chút.... Nhưng... Nhưng ta vì tông môn lập đại công lao cũng không ít ....
- Công lao, ai mà không một bó to? Lão nương còn vì tông môn xuất sinh nhập tử đây, Ly Thạch lão nhân kia đều đẫm máu bị thương nhiều lần, năm năm mới có thể vào một lần, mỗi lần chỉ có ba tháng! Lần trước ngươi tiến vào nửa năm đã phá vỡ qui tắc.
- Hơn nữa vận khí tốt, vừa lúc là đến phiên cuối cùng, tất cả đều là đệ tử chân truyền, nếu chen ngang được! Bây giờ, tất cả trưởng lão trong tông môn được sắp xếp tiến vào, ngươi có bản lãnh lớn nhỉ, đi chen ngang xem!
- Này cũng không được, kia cũng không được, vậy ngươi nói một chút, phải làm sao?
Diệp Chân triệt để buồn bực.
- Cái gọi là việc do người làm, mưu đồ cho bản thân, cũng chỉ có hai loại đan dược và thiên tài địa bảo!
Liêu Phi Bạch nói.
- Có một loại đan dược Địa Giai thượng phẩm tên Uẩn Linh Đan, bên trong ẩn chứa có một tia linh khí tiên thiên huyết mạch, sau khi phục dụng, có thể đề cao năm thành xác xuất ngưng tụ hạt giống Linh Lực thành công!
- Có? Ai có thể luyện?
- Đan dược Địa Giai thượng phẩm, chỉ có Đan Vương mới có thể thành công luyện ra! Tam đại Đan Vương trong Hắc Long Vực, Hắc Thủy Đan Vương là hư danh, còn hai vị Đan Vương, tất cả đều ở Huyễn Thần đế quốc!
- Nghe nói, hàng năm ở Huyễn Thần đế quốc sẽ có số ít Uẩn Linh Đan chảy ra, xuất hiện ở trên sàn bán đấu giá, có điều, giá cả quá đắt, hào môn thế gia bình thường cũng không dùng nổi!
Liêu Phi Bạch nói.
- Sàn bán đấu giá?
Diệp Chân nhẹ gật đầu, đây coi như là một con đường.
Về phần giá cả, Diệp Chân tự giác, bây giờ tài sản của hắn cũng không phải quá kém.
- Thiên tài địa bảo nào?
Diệp Chân hỏi.
- Có một loại linh thảo tên Ngọc Linh Thảo, bên trong ẩn chứa một tia tiên thiên linh khí, nếu có thể tìm được, phục dụng, nhưng đề cao mạnh xác xuất ngưng tụ thành công hạt giống Linh Lực, ít nhất hơn sáu thành!
- Thật?
- Theo truyền thuyết, chỉ có thượng phẩm Linh Tinh thậm chí cực phẩm Linh Tinh trong mỏ quặng mới có thể dựng dục ra Ngọc Linh Thảo ẩn chứa tiên thiên linh khí.
Hí!
Diệp Chân nghe được khóe miệng co quắp.
Đừng nói khoáng mạch cực phẩm Linh Tinh, ngay cả khoáng mạch thượng phẩm Linh Tinh, toàn bộ Hắc Thủy đế quốc cũng không có nửa cái.
Đương nhiên, Hắc Thủy đế quốc cằn cỗi không có, không có nghĩa các đế quốc khác ở Hắc Long Vực không có. Nhưng, nếu như đã tìm được, cũng chưa chắc có khả năng thu hoạch được.
Hắc Thủy quốc chỉ có một đầu khoáng mạch trung phẩm Linh Tinh, thời thời khắc khắc đều có một vị trưởng lão trong tông môn tự mình tọa trấn, chớ nói chi quặng mỏ thượng phẩm Linh Tinh của đế quốc khác.
Có điều, đây ít nhất cũng là một hướng đi.
Cái gọi là trên đời không việc khó, chỉ sợ người hữu tâm!
Hàn huyên vài câu, sau đó cảm ơn Liêu Phi Bạch, Diệp Chân tâm sự nặng nề quay lại ngọn núi tìm Thải Y, đường tắt này, quả thật có thể thực hiện!
Diệp Chân đi rồi, ánh mắt Liêu Phi Bạch nhìn chằm chằm vào phương hướng hắn rời đi thật lâu không dời.
- Nên nói đều nói cho ngươi, đường chỉ có thể do ngươi chọn....Tạo Hóa Chi Vương
-

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất