Tạo Hóa Chi Vương

Chương 264: Ánh Mắt

Chương 264: Ánh Mắt
- Nhẹ nhàng đánh bại Ngô Sơn Thanh La tông - Hóa Linh cảnh nhất trọng? Ân, bằng phần chiến tích này, cũng có tư cách tham gia buổi tụ hội này của chúng ta, Trịnh huynh, mời tới bên này!
Sau khi nghe Bao Hồng giải thích, Sa Mộc Siêu xem như đồng ý tư cách của Diệp Chân, thuận tiện mời đám người ngồi vào vị trí.
Trong Huyễn Thần đế quốc, võ giả Hóa Linh cảnh không ít, nhưng võ giả trẻ tuổi đột phá đến Hóa Linh cảnh, cũng xem như một việc trọng đại, nhất là trong một quốc gia, võ giả với tin tức đều tương đối mẫn cảm, cho nên đám người Sa Mộc
Siêu biết Ngô Sơn cũng bình thường.
- Bao Hồng, ta còn tưởng rằng người ngươi mang tới sẽ có bản lĩnh kinh người?
Chỉ là vượt cấp khiêu chiến! Người bị vượt cấp khiêu chiến, còn là võ giả Thanh La tông.
Một võ giả vuốt ria mép ngồi ở phía dưới Sa Mộc Siêu, gương mặt không thèm để ý.
- Người này là nhân tài mới nổi của Huyễn Thần tông, tên Ngụy Vô Kỵ, hai năm trước vẫn chỉ là võ giả Dẫn Linh cảnh, dùng thời gian hai năm, từ Dẫn Linh cảnh đỉnh phong đột phá đến Hóa Linh cảnh nhị trọng, vô cùng tự đại, có điều, ra tay cũng vô cùng mạnh.
Bao Hồng có chút ngượng ngùng giải thích một câu.
Người này nói như vậy, đám người vừa mới dời ánh mắt lần nữa tụ tập đến trên người Diệp Chân, Diệp Chân lại lơ đễnh, cùng Lục La tìm một chỗ, ngồi xuống, hưởng thụ mỹ thực.
Về phần tình huống bị nghi ngờ thậm chí bị xem thường, Diệp Chân đã sớm dự liệu được, Diệp Chân cũng không phải loại người tính toán, mục đích của Diệp Chân là nhìn những vị cao thủ này so chiêu, được thêm kiến thức.
Diệp Chân không có phản ứng, Ngụy Vô Kỵ kia lại càng thêm làm càn.
- Nói thật, thực lực võ giả Thanh La tông thật ra không mạnh! Dưới tình huống tu vi ngang nhau, một đệ tử Huyễn Thần tông chúng ta đánh hai đệ tử bên Thanh La tông! Về phần vượt cấp khiêu chiến, còn nhớ rõ trận giao lưu một năm trước kia không? Trong tình huống La Kinh Thiên của Huyễn Thần tông chúng ta lấy một chọi hai, vẫn chiến thắng nhẹ nhàng hai võ giả Hóa Linh cảnh nhất trọng của Thanh La tông.
Ngụy Vô Kỵ nói.
- Chỉ biết ăn thôi!
Ánh mắt Lục La oán hận nhìn chằm chằm về phía Diệp Chân, khiến cho Diệp Chân có chút không cam lòng, hơn nữa nàng thấy Diệp Chân bất động thanh sắc nên rất sốt ruột.
- Lục Chỉ Ưng Ma La Kinh Thiên, có nghe qua! Nghe nói rất lợi hại, không biết Ngụy huynh có thể giúp ta gửi chiến thư, để cho ta đánh với hắn một trận thật sảng khoái!
Diệp Chân cầm trong tay một cái đùi gà đầy mỡ, cái miệng chậm rãi nói với Ngụy Vô Kỵ phát khởi khiêu chiến với La Kinh Thiên.
Nói đùa gì vậy, Lục Chỉ Ưng Ma La Kinh Thiên đã chết trong tay Diệp Chân hắn.
Chuyện này Diệp Chân sẽ không lấy ra khoe khoang trước mặt. Nếu không phải cần che giấu tung tích, Diệp Chân đã chuẩn bị hung hăng đánh tên kia.
Sắc mặt Ngụy Vô Kỵ đột ngột trầm xuống.
- Vô sỉ! Ngươi biết rõ La Kinh Thiên đã chết, còn hạ chiến thư?
Diệp Chân tỏ vẻ rất ngạc nhiên.
La Kinh Thiên chết hay không ta không rõ ràng. Nhưng Ngụy Vô Kỵ ngươi lại đi khoe khoang chiến tích của một người chết, chẳng lẽ Huyễn Thần tông lại không có người sống đáng giá khoe khoang?
- Ngươi?
Ngụy Vô Kỵ chán nản, sắc mặt Sa Mộc Siêu cũng biến thành có chút khó coi. Câu nói này của Diệp Chân đả kích rất nhiều người.
- Chư vị, võ giả chúng ta võ đạo một đường, ngoại trừ so tu vi, càng phải so mệnh! Có mệnh mới có thể đi được càng xa trên con đường võ đạo, hơn tu vi nhất thời thì đã sao, mạng nhỏ chơi xong, giống như La Kinh Thiên, mọi việc đều là hư vô!
Diệp Chân cao giọng nói.
- Thực sự là như thế!
Có người đáp lời.
- Hừ, ngươi có ý tứ gì?
Ngụy Vô Kỵ vỗ bàn.
- Đây là khí độ của Huyễn Thần tông các ngươi sao? Trước tiên vô lễ, bây giờ lại giương oai?
Thanh âm thanh thúy của Lục La vang lên.
- Ngụy sư đệ!
Sa Mộc Siêu quát to một tiếng, xem như ngăn Ngụy Vô Kỵ. lại Phổi của Ngụy Vô Kỵ sắp bị tức nổ tung, hắn muốn chèn ép Diệp Chân vài câu, trước hết lộ ra mặt thật khi vừa bắt đầu cuộc tụ hội nhỏ, không ngờ ba câu hai câu đã bị Diệp Chân đáp lại.
- Chư vị, mời!
Sa Mộc Siêu bưng bát rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
Nếu tụ hội, không thiếu được một ít tiệc rượu, có điều, cũng không phải trọng điểm.
- Bởi vì Hắc Long Cổ Địa mở ra sắp đến, chư vị ngồi ở đây đều sẽ tham dự tranh đoạt bài danh Hắc Long bảng, cho nên chúng ta sớm tụ họp một chút, mọi người tỷ thí với nhau, bù đắp nhau, ấn chứng với nhau để tích lũy chút kinh nghiệm.
- Mặc dù tụ hội, Sa Mộc Siêu ta làm người tổ chức, nên có vài yêu cầu nhỏ, đầu tiên phải biết điểm dừng, tận lực đừng đả thương người, còn nữa, chư vị ở đây mỗi người đều phải ra tay một lần, sau khi mỗi người một lần, tùy ý khiêu chiến, đương nhiên, cũng có thể cự tuyệt!
Sa Mộc Siêu nói.
- Các vị tùy ý.
- Mã huynh, nghe nói Loạn Ảnh Quyết của ngươi tinh tiến đến đệ ngũ trọng, cũng không biết uy lực thế nào, chắc không yếu nhỉ?
- Loạn Ảnh Quyết chính là bí mật bất truyền của sư tôn ta, uy lực tự nhiên không tầm thường. Trước kia Chu huynh có thể đánh ngang với ta, bây giờ, sợ không thể.
- Mã huynh chớ cho rằng hơn nửa năm qua ta vẫn như trước sao? Hơn nửa năm nay, ta cũng tu luyện Quỷ Hỏa Lạc Hồn Chưởng đến trình độ đăng phong tạo cực, phá Loạn Ảnh Quyết của ngươi, không khó!
- Hừ, khẩu khí này cũng quá lớn? Chỉ bằng Quỷ Hỏa Lạc Hồn Chưởng của ngươi còn muốn phá Loạn Ảnh Quyết của ta?
- Không phục, hai ta thử một chút?
- Tới thì tới!
Trò chuyện một chút, đôi thứ nhất ước chiến đã được định ra, song song đi tới luyện võ tràng.
- Hai vị nhớ lấy, hôm nay chỉ là giao lưu luận bàn, cần biết điểm ngừng là tốt rồi, tuyệt đối không thể tổn thương hòa khí.
Sa Mộc Siêu cười bổ sung một câu.
- Yên tâm, ta sẽ thủ hạ lưu tình!
- Còn muốn thủ hạ lưu tình, ngươi sợ không có cơ hội kia.
Hai người này đều có tu vi Hóa Linh cảnh nhị trọng, đều là nhân tài mới nổi của Huyễn Thần đế quốc mấy năm nay, một trong những người sẽ cạnh tranh Hắc Long bảng, một khi tranh đấu, không nhượng bộ chút nào.
Oanh!
Ở giữa trên đất trống, hai người đã bắt đầu so chiêu.
Thanh diễm lấp lóe quanh người thanh niên họ Chu nhỏ con như quỷ hỏa phiêu hốt, lưu chuyển tùy ý quanh người, hình như tùy thời có thể bay ra ngoài đả thương người, uy thế hết sức kinh người.
Thanh niên họ Mã có dáng người khôi ngô, nhưng thân pháp lại vô cùng kinh người, lúc này du tẩu vây quanh họ Chu thanh niên nhanh như tia chớp, thân hình như hóa thành vô số bóng dáng, lấp lóe bên cạnh thanh niên họ Chu, tìm kiếm cơ hội đánh một kích trí mạng.
Loạn Ảnh Quyết của thanh niên họ Mã với Linh Quang Hóa Ảnh bí thuật mà Diệp Chân tu luyện có một hai phần giống nhau, nhưng hiệu quả thực chiến hoàn toàn khác nhau.
Một cái là huyễn ảnh công sát thuật, một cái là hóa ảnh thuần túy.
- Mã Dịch thi triển Loạn Ảnh Quyết đã từng có chiến tích chiến thắng vượt cấp võ giả Hóa Linh cảnh tam trọng. Thi triển Quỷ Hỏa Lạc Hồn Chưởng chính là Chu Uy, mặc dù không có chiến tích chiến thắng vượt cấp, nhưng đã từng giết chết võ giả cùng giai, chiến lực hai người này vô cùng kinh người, không biết cuối cùng ai có thể thắng?
Bao Hồng lại rất rõ ràng, giới thiệu cho ba người Hàn Thái, Lục La, Diệp Chân.
Tính cách Hàn Thái hơi có hơi chất phác, hơn nữa không quen dùng lời, ánh mắt nhìn về phía Diệp Chân.
- Ta cảm thấy Chu Uy sẽ thắng.
Diệp Chân nói.
- Vì sao?
Vô luận Bao Hồng hay Hàn Thái đều lộ ra một tia nghi hoặc. Hiện trường này, Mã Dịch chiếm ưu thế, hơn nữa thanh danh Loạn Ảnh Quyết lớn vô cùng.
- Thế công Loạn Ảnh Quyết của Mã Dịch vô cùng mãnh liệt, đơn giản như cuồng phong bạo vũ. Nhưng ngươi nhìn Chu Uy, thi triển một bộ Quỷ Hỏa Lạc Hồn Chưởng pháp ngay cả giọt nước cũng không lọt, quỷ hỏa tung bay quanh người hắn hộ vô cùng hoàn mỹ. Trong thời gian ngắn, Mã Dịch rất khó công phá Quỷ Hỏa Lạc Hồn Chưởng của Chu Uy.
- Quan trọng nhất chính là, Quỷ Hỏa Lạc Hồn Chưởng của Chu Uy có cả công lẫn thủ của, mặc dù Loạn Ảnh Quyết của Mã Dịch nhanh hơn, nhưng vẫn có sơ hở, sẽ giúp Chu Uy phản kích bén nhọn nhất.
- Nói bậy nói bạ!
Ngụy Vô Kỵ ngồi ở phụ cận cười nhạo Diệp Chân.
- Ta nói này họ Trịnh, ngươi đến cùng có biết uy danh Loạn Ảnh Quyết hay không?
Lúc đấy sư tôn Mã Dịch dựa vào Loạn Ảnh Quyết lấy một địch bốn, còn đánh chết một người trong đó!
- Còn nữa, mặc dù Loạn Ảnh Quyết chỉ là võ kỹ Địa Giai trung phẩm, nhưng uy lực của nó đã tiếp cận Địa Giai thượng phẩm. Mà Quỷ Hỏa Lạc Hồn Chưởng của Chu Uy, miễn cưỡng cũng coi là một môn chưởng pháp Địa Giai trung phẩm.
Nói đến đây, Ngụy Vô Kỵ lần nữa cười Diệp Chân.
- Về sau, nếu ngươi không biết, thì nên ít há mồm! Ngươi không biết ngươi há miệng sẽ mất mặt sao?
- Vì sao ngươi mắng chửi người khác?
Hàn Thái tức giận trách cứ Ngụy Vô Kỵ, Ngụy Vô Kỵ lại cười đắc ý cười, bộ dáng như thắng một trận.
Diệp Chân cũng không phát hỏa, chỉ lạnh nhạt nói.
- Công pháp bí tịch khác nhau, phẩm giai cao thấp xác thực khác biệt, nhưng, cho dù công pháp bí tịch tốt, cũng phải nhìn do người nào thi triển!
- Công pháp bí tịch giống nhau, nhưng do người khác thi triển ra, hiệu quả hoàn toàn khác biệt. Không tin, hãy chống mắt lên xem.
- Hừ, tin ngươi mới là lạ!
- Sư đệ, hôm nay luận bàn, là để ngươi xem thật kỹ người khác giao thủ, không phải để ngươi tới đấu võ mồm.
Sa Mộc Siêu mình cũng có chút bất mãn đối với người sư đệ này của.
Hắn thấy, đấu võ mồm với võ giả Dẫn Linh cảnh đỉnh phong, đây không phải hạ giá sao?
Nhưng, Sa Mộc Siêu rất nhanh ngây dại.
Oanh!
Bóng dáng màu xanh và một đóa quỷ hỏa màu xanh đen hung hăng va chạm nhau, bộc phát ra âm thanh một tiếng nổ vang, cường đại sóng xung kích tản ra, khiến cho quỷ hỏa vận chuyển quanh người Chu Uy thoáng trì trệ.
Ngay lúc đó, Mã Dịch đại hỉ.
- Chu Uy, ngươi thử tiếp một chiêu này của ta!
Khi đang nói chuyện, Mã Dịch thi triển ra Loạn Ảnh Quyết, đám người đứng ngoài xem loạn ảnh đột nhiên vừa thu lại, lúc gom lại cùng nhau, như gió lốc xoay tròn, tốc độ tăng mạnh, điên cuồng xoay tròn, mấy chục đạo bóng dáng như một đạo mũi nhọn màu xanh, đánh về Chu Uy.
Những nơi mũi nhọn màu xanh đi qua, mang theo một đạo vòi rồng nhỏ.
- Hừ, Chu Uy phải thua!
Ngụy Vô Kỵ hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía Diệp Chân.
- Chưa chắc!
Diệp Chân cũng hừ lạnh một tiếng, sắc mặt không chút thay đổi.
Mắt thấy chùy ảnh màu xanh kia sắp đánh bay Chu Uy, cũng trong chớp mắt này, quanh người Chu Uy tung bay hơn mười đạo quỷ hỏa bỗng nhiên chắp tay trước ngực làm một, tụ thành một đoàn quỷ hỏa to lớn, khí thế kinh người tràn ngập ra, run tay một cái, nghênh hướng chùy ảnh màu xanh.
- Không tốt!
Bỗng nhiên Sa Mộc Siêu đứng dậy rất nhanh lùi về sau.
Ngay lúc đó, Diệp Chân kéo Lục La, dẫn theo Hàn Thái, lách mình vội vàng thối lui, chỉ có Ngụy Vô Kỵ bình tĩnh chờ Chu Uy thua.
Rầm rầm rầm!
Cự hình quỷ hỏa và chùy ảnh màu xanh hung hăng đụng vào nhau, chùy ảnh màu xanh trong nháy mắt bị bạo thành hư vô, sóng xung kích to lớn tản ra, một đạo quỷ hỏa oanh lên ngực Mã Dịch.
Phốc phốc phốc phốc!
Lực lượng hai người va chạm sinh ra sóng xung kích uy lực cực lớn, trong nháy mắt quét sạch vị trí đám người đang ăn cơm.
Đồ ăn, nước, rượu trong nháy mắt bị bạo đến vỡ nát văng khắp nơi, thoáng chốc, Ngụy Vô Kỵ đứng tại chỗ không nhúc nhích, lập tức bị rót khắp cả mặt mũi hỗn hợp thức ăn và rượu, vô cùng chật vật!
- Thừa nhận!
Chu Uy cười ha ha một tiếng, lui vào đám người.
Mã Dịch vuốt ngực, khóe miệng thấm ra một tia tơ máu, mặt mũi tràn đầy không cam lòng, vừa rồi rõ ràng sắp thắng, vì sao trong nháy mắt lại thua?
Có điều, hôm nay thua không có việc gì, nếu tranh tài bài danh Hắc Long bảng thất bại, đó chính là chuyện vô cùng lớn.
Kết quả này, hơn một nửa người đều hơi kinh ngạc, dù sao thanh danh Loạn Ảnh Quyết rất lớn. Bao Hồng lại giật mình nhìn thoáng qua Diệp Chân, một ánh mắt võ giả Dẫn Linh cảnh đỉnh phong còn chuẩn hơn so với Hóa Linh cảnh bọn hắn?
- A, mới vừa rồi ai đang nói đại biểu ca của ta nói bậy nói bạ? Hình như Ngụy Vô Kỵ ngươi? Cả người đồ ăn canh thịt nước, làm sao ngươi biến thành dáng vẻ này?
Diệp Chân không muốn mở lời, Lục La lại không nguyện ý buông tha tên Ngụy Vô Kỵ cuồng vọng tự đại kia.
- Ngươi...
Lời nói không ra khỏi miệng, một giọt rau quả dính trên ria mép của hắn, khiến cho sắc mặt Ngụy Vô Kỵ tái xanh, sau đó trở nên vô cùng đặc sắc!
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất