Tạo Hóa Chi Vương

Chương 306: Ba Chiêu

Chương 306: Ba Chiêu
- Không tệ, còn tính là nam nhân!
Nhìn thấy Hoa Vô Song nghiêm nghị quát Hoa quản gia, tròng mắt Diệp Chân hơi híp, vươn ngón tay tán thưởng Hoa Vô Song!
- Nếu ngươi câu nói tiếp theo, vẫn loại nói nhảm này, bản công tử không ngại để ngươi biến thành một con gián chết trong tích tắc!
Gương mặt Hoa Vô Song lạnh lùng, nhưng ánh mắt lóe sáng kia lại bán rẻ hắn.
Từ nhỏ đến lớn, hắn trưởng thành từ trong lời khen ngợi, Diệp Chân trước sỉ nhục, sau đó nói vinh dự gia tộc mang đến cho hắn, khiến hắn hưởng thụ hết sức.
Kỳ thật Hoa Vô Song mình cũng không phát hiện, khát vọng sâu nhất trong lòng hắn là người khác khen ngợi chính Hoa Vô Song hắn, chớ không phải khen ngợi vì hắn là Thiếu chủ của Thiên Nam Hoa gia.
Thực chất từ bên trong, Hoa Vô Song vẫn luôn hy vọng có thể thông qua phương thức nào đó để chứng minh bản thân, nhưng, vinh dự tiên tổ Thiên Nam Hoa Vương mang cho hậu bối quá cường đại, cường đại đến nỗi những hậu bối tử tôn như bọn hắn phải tuyệt vọng.
Hoa Vô Song bất tri bất giác chịu ảnh hưởng của Diệp Chân, nhưng ánh mắt Hoa quản gia nhìn về phía Diệp Chân lại đầy âm trầm và cảnh cáo!
- Đã như vậy, ta đây nói thẳng!
- Lục La là vị hôn thê của ta, nhưng bị tiểu nhân hãm hại, lại bị quản gia nhà ngươi chọn trúng, thành Bách Hoa Phi! Về phần trong chuyện này....
- Thiên Nam Hoa gia chúng ta tuyển phi, chỉ nhìn người, không nhìn thân phận, chỉ cần phù hợp điều kiện....
Không đợi Diệp Chân nói xong, Hoa quản gia đánh gãy lời nói của Diệp Chân, thần sắc Diệp Chân lạnh lẽo, không chút do dự mở miệng phản kích.
- Hoa Vô Song, ta có chút không hiểu. Thiên Nam Hoa gia các ngươi, đến cùng ai là chủ nhân, ai là nô tài?
- Trước đây người đều nói, Thiên Nam Hoa Vương truyền thừa có quy củ rất nghiêm với Thiên Nam Hoa gia, nhưng hôm nay mới gặp mặt, giống như có chút nô đại khi chủ?
Diệp Chân dùng một loại giọng điệu trêu chọc nói mấy câu đó, tuy nói trêu chọc, lại khiến cho sắc mặt Hoa quản gia trong nháy mắt tái đi, thần sắc đều trở nên hơi cứng ngắc.
- Ha ha, nô đại khi chủ. Hắn dám sao? Họ Trịnh, loại chuyện châm ngòi ly gián này, ngươi không cần làm. Trong Thiên Nam Hoa gia chúng ta, loại chuyện nô đại khi chủ này, cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện!
Khi nói xong lời cuối cùng, thanh âm Hoa Vô Song đột nhiên trở nên lạnh lẽo. Ánh mắt âm lãnh kia khiến Hoa quản gia như rớt vào hầm băng.
Hoa quản gia hiểu, hôm nay hắn đoạt lời nói hơi nhiều phạm vào kiêng kị. Mặc dù Thiếu chủ không có bị kích thích, nhưng Hoa quản gia dám đảm bảo, nếu hắn còn dám nhiều lời thêm một chữ, hắn chính là nô đại khi chủ!
- Vậy tốt rồi, miễn cho một hồi ngươi không làm chủ được!
Trên bầu trời, Qua Vạn Phong, Bích Tâm chân nhân, Thương Mộc chân nhân đều có chút ngạc nhiên nhìn về Diệp Chân, ánh mắt của bọn hắn tự nhiên có thể nhìn ra Diệp Chân có thể đáp lời gốc rạ với Thiên Nam Hoa gia Thiếu chủ nguyên nhân là vì tính cách Hoa Vô Song chính trực.
- Lục La vốn là vị hôn thê của ta, bây giờ bị quản gia của ngươi chọn trúng thành Bách Hoa Phi, thị phi đúng sai trong chuyện này, ai đúng ai sai, đã không cần phải làm rõ.
- Hoa Vô Song ngươi thân là Thiếu chủ Thiên Nam Hoa gia, dù vì gia tộc hay vì mình, cũng sẽ không dễ dàng nhượng bộ. Ta cũng như vậy, ta vì vị hôn thê của ta, vì vinh dự nam tử hán ta, cũng sẽ không nhượng bộ.
- Đã như vậy, chúng ta dùng phương thức của nam nhân, quyết định kết quả sau cùng! Buông tay đánh một trận, ai bại phải bỏ cuộc!
Keng!
Âm thanh thanh thúy của Huyền Dương kiếm bay ra khỏi vỏ, không ngừng phụt ra hút vào kiếm cương trực chỉ của Hoa Vô Song.
- Hoa Vô Song, là nam nhân, hãy quyết tử chiến với Trịnh Phù Vân ta!
Thanh âm Diệp Chân khiêu chiến vang vọng toàn bộ Thanh La tông.
Nghe vậy, tất cả mọi người đều chết lặng.
Hoa quản gia, Qua Vạn Phong, Bích Tâm chân nhân, hộ vệ Hoa gia, các trưởng lão Thanh La tông đều ngây người, bọn hắn không ngờ Diệp Chân nói phương pháp giải quyết chính là loại biện pháp này.
Các trưởng lão Thanh La tông thừa nhận, Diệp Chân rất mạnh, nhưng khi đối mặt với Hoa gia Thiếu chủ vẫn quá yếu.
Về phần Hoa quản gia và bọn hộ vệ Hoa gia, trực tiếp bó tay, muốn chết cũng không cần như vậy?
Hoa Vô Song Thiếu chủ Thiên Nam Hoa gia bọn hắn là người nào?
Thắng cùng cảnh giới?
Như thế vẫn chưa đủ.
Nghiền ép cùng cảnh giới, đây mới là thực lực chân chính của Thiếu chủ bọn hắn.
Thấy những người này ngẩn ra, Diệp Chân chết lặng, bởi vì chuyện kế tiếp, cũng không có dựa theo kịch bản Diệp Chân đã tính toán cẩn thận.
- Ngươi quyết tử nhất chiến với ta.... Xứng sao?
Thanh âm Hoa Vô Song rất nhẹ, rất thấp, truyền đến trong lỗ tai Diệp Chân, loại cảm giác này tựa như cự nhân bao quát chỉ như con sâu con kiến, khiến cho gân xanh trên trán Diệp Chân đột nhiên nổi lên.
- Nhưng ngươi nói rất dễ nghe! Hơn nữa, ta xuất hành nửa năm qua, dám ở trước mặt của ta lý trực khí tráng khiêu chiến, ngươi là người thứ nhất, xem như một nam nhân, cho nên, ta thành toàn cho ngươi!
Nói xong, Hoa Vô Song giớ ba ngón tay với Diệp Chân.
- Đừng trách ta không cho ngươi cơ hội! Ba chiêu!
- Chỉ cần ngươi có thể tiếp ta ba chiêu không chết, ta đây rời khỏi, Lục La gì đó, chính là vị hôn thê của ngươi, nếu không tiếp nổi, hừ!
Hừ lạnh một tiếng, như một tia sấm sét đánh xuống đất, khiến cho Bích Tâm chân nhân, Thương Mộc chân nhân từng người biến sắc, thực lực này, hình như đuổi sát bọn hắn.
Thiên Trụ chân nhân, còn có Chấp pháp trưởng lão Tạ Luật nghe âm thanh hừ lạnh này, ánh mắt lại lộ ra nụ cười trên nỗi đau của người khác.
- Ba chiêu, ta đoán, một chiêu đều không chịu đựng được!
Trong mắt Thiên Trụ chân nhân tràn đầy hàn quang u ám.
- Nhìn cường độ ra tay, một chiêu có lẽ có thể chịu đựng được, nhưng, tuyệt đối sống không qua hai chiêu.
- Tốt, ba chiêu thì ba chiêu, quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy!
- Nam nhi Hoa gia chúng ta chỉ cần lời đã nói chính là khuôn vàng thước ngọc!
Trong ngôn ngữ, Hoa Vô Song không đánh mất uy phong của Thiên Nam Hoa gia.
Vụng trộm, Diệp Chân lại vô cùng mừng rỡ.
Diệp Chân vốn dự định liều mạng, hắn có tu vi Hóa Linh cảnh nhị trọng, muốn chiến thắng Hoa Vô Song xuất thân bất phàm, nội tình cực dày, lại còn có tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, ngoại trừ liều mạng, không còn thứ gì khác.
Nhưng bây giờ chỉ đón đỡ ba chiêu của Hoa Vô Song, nhưng tính thao tác cũng quá mạnh mẽ.
Ở trong ngọn núi nhỏ vô danh, Lục La trong lầu các đang lo lắng, đứng gần cửa sổ, nhìn cuộc chiến, kìm chế không vọt ra chiến đấu với Diệp Chân.
Bởi vì khẩn trương, thân thể mềm mại không chịu được được nhẹ run rẩy.
Nếu không phải Diệp Chân sớm dặn dò, nàng đã sớm lao ra, mấy ngày trước thậm chí đã quyết định tử tự.
Nhưng hôm qua, Diệp Chân cố ý dặn dò nàng một phen, nói nếu người Thiên Nam Hoa gia tới, cho dù xảy ra chuyện gì, nàng đều không nên xuất hiện, ngoan ngoãn chờ ở lầu các. Một khi nàng xuất hiện, chính là hại hắn.
Nguyên bản, Lục La rất thông minh, lần này Diệp Chân giao phó, nàng không tin.
Nhưng câu nói sau cùng của Diệp Chân khiến cho Lục La tin tưởng lời Diệp Chân dặn dò.
- Xin tin tưởng ta, nhớ kỹ, ta là vua sơn lâm!
Khi nhìn xuống Diệp Chân dưới chân núi, nước mắt không cầm được chảy xuôi.
- Đồ ngốc, huynh là vua sơn lâm, nhưng đây không phải chiến đấu sơn lâm, đây là quyết đấu sinh tử!
Lục La biết rõ câu nói của Diệp Chân và tình huống hiện tại không liên quan nhau nhưng trong những lời này lại có một loại ma lực tín nhiệm không rõ.....
- Tốt, mời!
Thần niệm Diệp Chân khẽ động, Chiến Hồn Huyết Kỳ trong ngực vô thanh vô tức bay ra một đạo huyết quang, sáp nhập vào trong cơ thể, Thần Hồn lực lượng của Diệp Chân bỗng nhiên tăng lên.
Đối đầu với Thiếu chủ Hoa gia, Diệp Chân không dám chút khinh thường, theo những tin tình báo, thời điểm Thiếu chủ mỗi một thời đại của Hoa gia rời khỏi Hoa Vương Cốc lịch lãm rèn luyện, đều có tu vi Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, nhưng chiến lực, lại đuổi sát cường giả Hồn Hải cảnh.
Nếu vận dụng những thứ thân bảo bối tổ truyền, ngay cả cường giả Hồn Hải cảnh đỉnh tiêm cũng sẽ thua.
Thần niệm tăng lên rơi vào phía trên kiếm mạch thứ nhất.
Ông!
Thời khắc kiếm mạch thần thông vang lên, Diệp Chân cảm giác, kiếm mạch thần thông của bản thân hình như kéo dài vô hạn, như Thiên Mục cao cao tại thượng, trong nháy mắt khiến cho Diệp Chân thấy rõ mọi biến hóa quanh mình, thậm chí cảm ứng được Lục La đang lo lắng và run sợ.
Diệp Chân cũng không ngờ, thời khắc mấu chốt này thành công kích hoạt Kiếm Tâm Thông Minh, nhưng, vui sướng lại bị loại tâm cảnh Kiếm Tâm Thông Minh này đè ép ức chế cực kì nhạt.
Linh Lực bay vọt, Thanh Ngọc Linh Giáp tuôn ra trên thân, kiếm cương bắt đầu súc tập trên Huyền Dương kiếm, kiếm thế của Diệp Chân kịch liệt kéo lên.
- Ừm?
Lần thứ nhất, thần sắc Hoa Vô Song lộ ra một tia ngoài ý muốn.
- Công pháp ngươi này có chút quỷ dị, chắc là dùng bí pháp nào đó tăng lên lực lượng Thần Hồn, cưỡng ép tăng lên tới một loại ý cảnh, không tệ, rất mạnh! Đây cũng là ngươi có lực lượng, dám can đảm khiêu chiến với ta?
Diệp Chân không nói, Huyền Dương kiếm chỉ xuất hiện, thừa dịp thời gian quý giá này súc tập kiếm thế, đỉnh đầu Diệp Chân đã xuất hiện một đóa kiếm vân.
Nhìn khí thế quanh người Diệp Chân hối hả kéo lên, con ngươi Qua Vạn Phong đột nhiên co rụt, dựa vài nhãn lực của hắn, tự nhiên nhìn ra được sự bất phàm của Diệp Chân, luyến tiếc mấy ngày trước đột nhiên hiện lên trong lòng.
- Lực lượng của ngươi này, nếu khiêu chiến võ giả Hóa Linh cảnh ngũ trọng, có lẽ thật có cơ hội thắng một hai phần, nhưng đối đầu với ta, không có bất cứ cơ hội nào!
Đối đầu với ta, chỉ cần tu vi của ngươi chưa đột phá đến Hồn Hải cảnh, chỉ có thể bị ta.... nghiền ép!
Hai chữ "Nghiền ép" vừa ra, khí thế quanh người Hoa Vô Song lập tức biến đổi, quanh người nổi lên một loại vân khí thủy hỏa hai màu vô cùng xinh đẹp, vân khí thủy hỏa hai màu vừa bốc lên, lập tức bao trùm hơn ngàn mét bao gồm cả tám tên hộ vệ Hồn Hải cảnh và Hoa quản gia xung quanh Hoa Vô Song,
- Hoa gia, quả nhiên song hệ đồng tu!
Sắc mặt Qua Vạn Phong biến đổi, trên mặt Bích Tâm chân nhân cũng hiện đầy lo lắng.
- Chiêu thứ nhất!
Hai tay Hoa Vô Song đột nhiên lắc lư với tần suất kỳ dị, khi lắc lư, thủy hỏa song sắc Linh Lực tuôn trào ra như từng hồ điệp (*) xuyên hoa, hình thành một đạo thủy triều hồ điệp hướng về Diệp Chân phóng đi.
[Hồ điệp: Bươm bướm]
Những nơi thủy triều bươm bướm đi qua, không khí như nước sôi đẩy ra từng tấc từng tấc, phát ra một loại tiếng nổ vang ti ti ti.
Tuyệt học của Hoa Vương, Hồ Điệp Thủ!
Con ngươi của Diệp Chân trong thời gian ngắn co lại đến cực hạn.
Ầm ầm!
Huyền Dương kiếm xẹt qua một đạo quỹ tích huyền ảo như phong lôi dẫn động kiếm vân trên đỉnh đầu, cuồng bổ về phía thủy triều bươm bướm, khi đó, ẩn ẩn xen lẫn một tia sét!
Chiêu thứ tư của Phong Vân kiếm quyết, Bát Phương Phong Vân Lạc!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất