Chương 354: Thanh Dực Giải Thích
- Hừ, thật sao? Là tử kỳ của ai còn chưa nhất định đâu!
Trong tiếng cười sang sảng, Diệp Chân như một nỏ pháo từ trong vô tận chưởng ảnh vọt ra, trên đỉnh đầu, một ấn tỷ màu đỏ quay tròn xoay tròn, tản ra quang hoa vô cùng sáng chói.
Chỗ ánh sáng đến, Huyễn Ảnh Thần Chưởng ngoài đỉnh đầu Diệp Chân một thước như băng tuyết bị hòa tan sạch sẽ, nhưng cùng lúc đó, quang hoa bên trên ấn tỷ màu đỏ trên đỉnh đầu Diệp Chân cũng đang hối hả suy yếu.
Nhưng, quang hoa bên trên ấn tỷ màu đỏ vừa mới suy yếu, linh lực trong cơ thể
Diệp Chân đã tuôn trào ra bổ sung tiêu hao của Xích Ngọc Ấn, Diệp Chân sung làm sứ giả mở đường cho Xích Ngọc Ấn.
Cho dù Thanh Dực trên bầu trời hay Thiên Huyễn Ưng Vương ở phía xa, hoặc các đại năng Hồn Hải cảnh khác quan chiến, từng người đều giật mình không thôi!
Xích Ngọc Ấn còn có thể chơi như vậy?
Diệp Chân đây coi như chơi Xích Ngọc Ấn đến xuất thần nhập hóa?
Đang từ bầu trời phóng tới mặt đất chuẩn bị khoảng cách gần oanh kích Diệp Chân, thần sắc Bộ Trường Thiên lại xiết chặt, bởi vì hắn phát hiện hình như Diệp Chân đang chạy về phía hắn?
Chẳng lẽ Diệp Chân phát hiện chân thân trong bốn đạo huyễn ảnh của hắn?
Lại hoặc là Diệp Chân mèo mù đụng phải chuột chết, đụng đúng?
Nhưng cho dù là loại nào, chờ Bộ Trường Thiên phát hiện, muốn tránh qua Diệp Chân đã rất không có khả năng.
Nhưng mà, lấy hiểu rõ của Bộ Trường Thiên đối với Diệp Chân, trong mỗi một lần Diệp Chân chiến đấu, hình như cũng có chỗ ngoài dự liệu, cho nên, Bộ Trường Thiên vô cùng cẩn thận.
Linh cương hộ thể quanh người trong thời gian ngắn cháy bùng đến cực hạn, một tầng lại một tầng huyễn chưởng ảnh lít nha lít nhít sắp xếp đến trước người, thủ hộ lấy bốn phương tám hướng.
Đây chính là chỗ lợi hại của Huyễn Ảnh Thần Chưởng.
Có thể công cũng có thể thủ.
Lúc công có thể dùng ngàn vạn chưởng ảnh đè chết đối thủ. Mà lúc thủ lại có thể thủ đến kín không kẽ hở, nước tát không lọt.
Bộ Trường Thiên tự tin, dưới loại trình độ phòng ngự này, coi như tại chỗ đón đỡ
Diệp Chân một thậm chí hai phát ba phát Xích Ngọc Ấn, đều không vấn đề.
- Không sai biệt lắm!
Khóe miệng của Diệp Chân, đột nhiên dâng lên một tia tiếu dung lăng lệ, hắn hướng về phía chân thân của Bộ Trường Thiên, dưới Kiếm Tâm Thông Minh, chân thân vừa xem hiểu ngay.
Một cỗ Thần Hồn ba động cường hãn dị thường đột ngột từ trên người Diệp Chân xông ra vô thanh vô tức xông về phía Bộ Trường Thiên.
Hồn Thứ!
Thần Hồn công kích - Hồn Thứ!
Oanh!
Cơ hồ là đồng thời, Bộ Trường Thiên cảm giác đầu đột nhiên đau xót, giống như bị người dùng kim đâm trăm ngàn lần, hai tay che đầu, không nhịn được lên tiếng hét thảm lên.
Tiếng kêu thảm thiết vừa mới vang lên, những hóa thân khác của Bộ Trường Thiên cũng đột ngột run lên giống như gợn sóng trên mặt nước đang dần tiêu tán.
Cùng nhau tán đi còn có ngàn vạn chưởng ảnh từ bốn phương tám hướng đánh về phía Diệp Chân, bao gồm một tầng lại một tầng Huyễn Ảnh Thần Chưởng dày đặc trước người chưởng tường của Bộ Trường Thiên, cũng bởi vì đã mất đi thần niệm chèo chống mà trong nháy mắt tiêu tán.
Bộ Trường Thiên tại kêu thảm, thân hình không cầm được hạ xuống.
Trên người Diệp Chân, đột ngột hiện lên một tia khí tức bao la mờ mịt giống như tuyên cổ, một đoạn ngón tay xanh ngọc đột ngột từ trong hư không xuất hiện, như thiểm điện điểm hướng về phía cái trán của Bộ Trường Thiên.
Chỗ ngón tay xanh ngọc đi qua, không khí hình như bắt đầu sôi trào, tạo thành một dấu vết đặc hữu, giống như con cá nhanh chóng vọt qua ở trong nước.
Phù Vân Chỉ!
Ngay lúc này, Phù Vân Chỉ so với Xích Ngọc Ấn lại càng dễ muốn mệnh của Bộ
Trường Thiên.
Tiếng kêu thảm thiết của Bộ Trường Thiên còn đang tiếp tục, nhưng Phù Vân Chỉ của Diệp Chân đã điểm tới cái trán của hắn, linh cương hộ thể sáng chói dị thường quanh người Bộ Trường Thiên trước Phù Vân Chỉ của Diệp Chân giống như một tầng cửa sổ bằng giấy, dễ dàng bị xé rách!
- Chết đi!
Quanh người Diệp Chân đột nhiên lơ lửng vọt tới, khóe miệng hiện ra một tia cười lạnh, chờ đợi Bộ Trường Thiên bị hắn một chỉ điểm sát.
Bộ Trường Thiên này quá nguy hiểm, vì cừu hận của Bộ Trường Hiên thậm chí đã từng truy sát đến Tề Vân tông, đã sớm lọt vào danh sách tất sát của Diệp Chân!
Diệp Chân cũng không nghe thấy Thanh âm Phù Vân Chỉ xuyên thủng đầu Bộ Trường Thiên, lại nghe được thanh âm một đại thủ ấn phá không.
Một Chân Không Đại Thủ Ấn so với Chân Không Đại Thủ Ấn của Bộ Trường Thiên oanh ra còn ngưng luyện gấp mười lần đột ngột xuất hiện hiện phía trên trán Bộ Trường Thiên, trước khi Phù Vân Chỉ của Diệp Chân xuyên thủng trán của Bộ Trường Thiên, chắn trước Phù Vân Chỉ.
Trong chốc lát, Phù Vân Chỉ và Chân Không Đại Thủ Ấn đồng thời quang hoa đại phóng.
Phốc!
Một tiếng vang nhỏ, quang hoa tán đi, ở giữa Chân Không Đại Thủ Ấn vô cùng ngưng luyện bị phá vỡ một cái động lớn, quang hoa Phù Vân Chỉ giảm mạnh mấy thành xuyên động mà qua, sát da đầu Bộ Trường Thiên, sau khi bắn ra thêm ngàn mét, tiêu tán trong không khí.
Về phần Bộ Trường Thiên thì phịch một tiếng ngồi lên mặt đất, vẫn như cũ ôm đầu đau nhức, thấp giọng kêu thảm lấy, may mắn là, được Chân Không Đại Thủ Ấn can thiệp, bảo vệ hắn một mạng.
Chân Không Đại Thủ Ấn kia chỉ có chút cản trở Phù Vân Chỉ của Diệp Chân không đến nửa hơi thở, mà chỉ nửa hơi thở này đã tranh cho Bộ Trường Thiên một cơ hội sống sót.
Thân hình của Bộ Trường Thiên vốn bởi vì Thần Hồn bị thương nặng mà tự do rơi xuống từ phía trên không trung, mà trong nửa hơi thời gian này, thân hình của hắn rơi xuống một đầu chiều dài, như vậy tránh thoát một kiếp.
Diệp Chân ngẩn ngơ, ánh mắt bỗng nhiên nhìn về phía người vừa rồi oanh ra Chân Không Đại Thủ Ấn —— chủ trì số tám lôi đài đầu rồng - Đại chấp sự lâm thời, Thanh Dực.
Nhìn thì nhìn, thân hình Diệp Chân khẽ động, theo bản năng tiếp tục đuổi theo giết Bộ Trường Thiên, nhưng Thân hình Diệp Chân vừa mới khẽ động, thân hình của Thanh Dực, đã ngăn trước người Diệp Chân.
Trong nháy mắt Diệp Chân nổi giận!
- Thanh Dực trưởng lão, ngươi có ý gì?
- Ngươi thân là Đại chấp sự lâm thời của Hắc Long cổ địa, trong lúc võ giả luận võ chưa kết thúc, tại sao có thể tùy ý nhúng tay chiến đấu?
- Ngươi tùy ý nhúng tay, coi quy tắc luận võ ở chỗ nào?
- Chẳng lẽ bởi vì Bộ Trường Thiên là đệ tử Huyễn Thần tông các ngươi, nên ngươi có thể làm việc thiên tư che đậy?
- Công chính! Các ngươi làm như vậy, thi đấu giành bài danh trên Hắc Long Bảng còn có gì công chính?
....
Thẳng đến lúc này, tiếng gầm gừ phẫn nộ, chất vấn của Diệp Chân mới khiến cho võ giả quan chiến đang trong trạng thái đần độn tỉnh táo lại.
Quá kích thích, quá phong hồi lộ chuyển.
Thậm chí võ giả khác bên lôi đài bên trên quan chiến cũng không kiềm hãm được bay đến không trung. Nhìn về phía số tám lôi đài, còn các các chấp sự lâm thời khác, toàn bộ ánh mắt không chuyển nhìn chằm chằm nơi này, làm cho các khác lôi đài biến thành trạng thái không người chủ trì.
Lôi đài số ba đến lúc này còn trống không, không có người ra sân.
- Thế nào thắng, Diệp Chân thế nào thắng, đến cùng thế nào thắng?
- Không phải mới vừa Bộ Trường Thiên phải thắng, thế nào Diệp Chân đột nhiên đã thắng?
- Lực lượng Thần Hồn, hẳn là Diệp Chân phát động Thần Hồn công kích!
- Bộ Trường Thiên thiếu chút nữa bị Diệp Chân giết chết, nhưng mà Thanh Dực trưởng lão chủ động ra tay khi trận chiến còn chưa phân ra thắng bại cứu Bộ
Trường Thiên.
- Tại sao như vậy?
- Năm tên võ giả hôm qua chết thảm kia thế nào không thấy bọn hắn xuất thủ cứu giúp? Chẳng lẽ cũng bởi vì Bộ Trường Thiên là đệ tử của Huyễn Thần tông bọn hắn cho nên có thể phá hư quy củ?
Tiếng nghị luận dưới đài càng lúc càng lớn.
Nhưng đám võ giả Hồn Hải cảnh ở đây, thần sắc vẫn như cũ có chút ngốc trệ. Chấp sự lâm thời của Hắc Long cổ địa trên bầu trời các, sắc mặt một so một càng nghiêm trọng hơn.
Lấy sức cảm ứng và nhãn lực của bọn hắn tự nhiên thấy rõ ràng Bộ Trường Thiên bị thua như thế nào.
Thần Hồn công kích!
Diệp Chân phát động Thần Hồn công kích về phía Bộ Trường Thiên!
Hơn nữa, Thần Hồn công kích của Diệp Chân vô cùng không tầm thường. Cường độ
Thần Hồn công kích đó không sai biệt lắm so với cường độ Thần Hồn công kích của võ giả Hồn Hải cảnh tam trọng.
Nói một cách khác, từ trên loại trình độ nào thì vừa rồi Bộ Trường Thiên đang giao chiến với một võ giả Hồn Hải cảnh tam trọng, làm sao có thể bất bại!
Nhưng mà, đó cũng không phải chỗ làm bọn hắn kinh ngạc nhất.
Lực lượng Thần Hồn, thật nhiều võ giả Hóa Linh cảnh xuất thân đại tông môn, đại gia tộc đều tu hành, nhưng mà, không có biến thái giống như Diệp Chân.
Đại đa số người cũng chỉ có tu vi Thần Hồn nhất trọng, nhị trọng đều vô cùng hiếm thấy, giống như Bộ Trường Thiên, có được tu vi Thần Hồn nhất trọng.
Bằng không, một chiêu Hồn Thứ vừa rồi của Diệp Chân cũng không phải làm hắn mất đi sức chiến đấu, mà trực tiếp đánh tan Thần Hồn, miểu sát!
Làm bọn hắn khiếp sợ nhất là Phù Vân Chỉ của Diệp Chân.
Phù Vân Chỉ của Diệp Chân sau khi xé toang Thanh Dực trưởng lão đánh ra một Chân Không Đại Thủ Ấn, còn có dư lực.
Thanh Dực trưởng lão là ai, cường giả Hóa Linh cảnh ngũ trọng đỉnh phong, đại danh đỉnh đỉnh bên trong toàn bộ Hắc Long Vực, một Chân Không Đại Thủ Ấn, coi như không phải một kích toàn lực của Thanh Dực, nhưng cũng không phải một võ giả
Hồn Hải cảnh nhị tam trọng phổ thông có thể tiếp nổi.
Nhưng lại bị Diệp Chân một chỉ điểm phá.
Một chỉ kia quá kinh khủng!
Trí Thắng, Thiên Huyễn Ưng Vương, Khổng Sán bao gồm cả trưởng lão Thanh La tông Tạ Luật, gân xanh trên ót đều một quất một quất, sắc mặt từng người đều vô cùng khó coi!
Bọn hắn có nằm mơ cũng chẳng ngờ, Diệp Chân lại biến thái như thế!
Thần sắc của bọn hắn khó coi, nhìn thấy Thanh Dực ngăn ở trước mặt Diệp Chân, thần sắc càng khó coi hơn.
Vừa rồi nếu hắn không nhúng tay, Bộ Trường Thiên hẳn phải chết không nghi ngờ!
Nhưng bây giờ nhúng tay, lại công nhiên phá hư trật tự của Hắc Long Bảng, hắn nhất định phải có một câu trả lời thỏa đáng!
Nếu không, coi như bọn hắn không quan tâm tiếng nghị luận của những người đó,
Hắc Long cổ địa cũng sẽ thực hiện trừng phạt bọn hắn, thậm chí trừng phạt khí vận.
Thanh Dực thậm chí cảm ứng được, lệnh bài Hắc Long trong cơ thể hắn bắt đầu phát nhiệt, nóng lên, phát ra từng đạo khí tức làm Thần Hồn của hắn cũng vì đó mà run sợ.
Đây chính là Hắc Long cổ địa.
Bọn hắn làm chấp sự lâm thời thật ra chỉ là công cụ phụ trợ mà, "Long Linh" của Hắc Long cổ địa mới là kẻ chủ trì chân chính.
Bằng không, sao hắn lại khẩn trương?
Thực lực của Huyễn Thần tông mạnh mẽ, sao phải cần quan tâm những võ giả kia nghị luận ác ý?
Nước bọt là vô dụng nhất!
Hành vi bao che khuyết điểm như vậy, trăm năm sau nói không chừng còn là một trận ca tụng.
- Chư vị, Diệp Chân, không phải bản tọa cố ý phá hư trật tự thi đấu giành bài danh trên Hắc Long Bảng, mà là... Chuyện này có nguyên nhân!
Thanh Dực giải thích có chút chật vật, hắn có thể cảm ứng được, lệnh bài Hắc Long trong cơ thể phát ra uy áp càng ngày càng nhiều, khiến cho Thần Hồn của hắn bất an sôi trào.
- Nguyên nhân gì, không phải chỉ là Bộ Trường Thiên là đệ tử Huyễn Thần tông các ngươi sao? Đổi thành những người khác, ngươi sẽ ra tay sao?
Diệp Chân chất vấn.
- Diệp Chân, lại nghe bản tọa nói xong!
- Lão phu nhúng tay vào trận đấu, thật ra chủ yếu bởi vì, thắng bại.... Đã phân!
- Thắng bại đã phân? Thanh Dực trưởng lão, ngươi đang nói chúng ta mắt mù sao?
Chiến đấu đang tiến hành, Bộ Trường Thiên chưa nhận thua, sao ngươi có thể nói thắng bại đã phân?
- Chủ yếu vẫn là bắt nguồn từ Diệp Chân ngươi.... Thần Hồn công kích! Thần Hồn công kích của ngươi làm cho Bộ Trường Thiên không cách nào mở miệng nói chuyện, thời khắc trọng thương đứng bên bờ vực sống chết, chỉ kịp phát ra cho ta một Thần Hồn truyền âm!
- Thần Hồn truyền âm đó là....