Chương 91: Bắt Đầu Vượt Ải
- Đã đến giờ, Ngư Long Cửu Biến sắp mở ra, người muốn vượt ải, mau tới nhận lấy ngọc bài, theo trình tự tiến vào!
Trưởng lão thủ quan ở Ngư Long đạo nói lớn, Chu Chí Nguyên nhìn Diệp Chân hầm hừ.
- Diệp Chân, Ngư Long Cửu Biến đã mở, ngươi lên đi chứ...
- Yên tâm, không cần ngươi thúc!
Vừa đi, Diệp Chân vừa nhìn Kim Nguyên Bảo nháy mắt ra hiệu.
- Lão Kim, còn không mở sòng, ngươi ngu ngốc rồi sao!
Kim Nguyên Bảo có chút ngẩn ra, thấp giọng nói:
- Lão Diệp, ngươi rốt cuộc có nắm chắc hay không? Thiên Bảng này...
- Ta cũng không biết, đây là lần thứ nhất ta xông Ngư Long Cửu Biến, vẫn là câu nói kia, ta sẽ liều mạng!
- Lần thứ nhất xông Ngư Long Cửu Biến?
Kim Nguyên Bảo há to miệng, trên mặt hiện vẻ cười khổ cùng bất đắc dĩ.
Xông Ngư Long Cửu Biến cũng cần kỹ xảo, từng cửa ải huyễn hóa đều có đặc điểm riêng của mình, cần rất nhiều kỹ xảo, cho dù là thiên tài Nhâm Tây Hoa, cũng sau mấy lần thất bại tích lũy kỹ xảo, mới thành công xông đến cửa thứ sáu.
- Ha ha ha ha....
- Gặp qua ngu bức, nhưng chưa thấy qua ngươi ngu như vậy.
Nghe thế, Chu Chí Nguyên nhếch miệng cười ha hả.
Diệp Chân bất động, yên lặng chờ Chu Chí Nguyên cười xong, mới nói:
- Chu Chí Nguyên, có dám cá cược với ta không!
Diệp Chân đã quyết định, muốn chơi, liền chơi lớn một chút.
Áp lực càng lớn, động lực càng lớn.
Nếu thành công, vậy có thể hố Chu Chí Nguyên ác hơn một chút.
- Hừ, có gì không dám, nói, đánh cược cái gì?
- Cược tài sản của chúng ta, nếu ta sát nhập Thiên Bảng, toàn bộ tài sản của ngươi thuộc về ta, nếu ta không cách nào sát nhập Thiên Bảng, tài sản của ta, toàn bộ thuộc về ngươi, có dám hay không?
Con mắt của Diệp Chân tỏa sáng nhìn Chu Chí Nguyên nói.
- Hừ, có gì không dám, đánh bạc! Hắc, có người tặng bạc, sao lại ngại nhiều.
Nói đến đây, ánh mắt của Chu Chí Nguyên xoay động, lại nói:
- Có điều, làm sao ta biết ngươi có bao nhiêu tài sản, có tương đương ta hay không? Nếu tài sản của ngươi chỉ có mấy vạn lượng thậm chí mấy ngàn lượng, chẳng phải ta thua thiệt lớn sao?
Diệp Chân cười, hắn chờ chính là câu này, không nghĩ tới Chu Chí Nguyên lại đưa tới cửa.
- Trò cười, ta còn sợ tài sản của ngươi quá ít, để cho ta thua thiệt!
- Nói đùa gì vậy? Chỉ bằng ngươi, tài sản còn có thể nhiều hơn ta...
Ba!
Một chồng ngân phiếu dày đặc bị Diệp Chân đặt ở trước mặt Kim Nguyên Bảo.
- Mười hai vạn lượng bạc, ta đặt ở nơi này trước!
Chu Chí Nguyên trừng mắt, lập tức cà lăm.
- Mười hai vạn lượng...
Thân là đệ tử nội môn, Chu Chí Nguyên tiêu hao hết bạc, ngược lại có thể lấy ra mười hai vạn lượng, nhưng bình thường, tất cả tài sản của Chu Chí Nguyên đều vùi vào tu luyện, bạc ở trong tay cũng chỉ sáu bảy vạn.
Hắn căn bản không thể tưởng được, Diệp Chân vừa mới trở thành đệ tử nội môn không bao lâu, lại có tài sản phong phú như thế.
- Thế nào, chút tiền ấy cũng không bỏ ra nổi?
Mười hai vạn lượng bạc này của Diệp Chân, có gia tộc cho, có lấy được từ chỗ Quá Sơn Phong, còn có giết chết chuẩn chân truyền Kim Thái của Ly Thủy Tông lấy được. Kỳ thật Diệp Chân cũng muốn chuyển hóa chúng thành tu vi, chỉ là một mực không có thời gian.
- Ngươi chờ đấy!
Sắc mặt của Chu Chí Nguyên rất khó coi, trái mò phải đào tìm ra hơn bảy vạn lượng bạc, lại mượn đệ tử nội môn quen biết chút ít, thật vất vả tập hợp đủ mười hai vạn lượng bạc, Diệp Chân bộp một tiếng, lại vỗ ra một cái vòng tay trữ vật!
- Vòng tay trữ vật một mét khối!
Sau khi giết chết Kim Thái, Diệp Chân thu được vòng tay trữ vật của đối phương, trong tay liền dư một vòng tay trữ vật.
- Vòng tay trữ vật một mét khối, trong tông môn một vạn điểm cống hiến một cái, giá trị mười vạn lượng bạc!
Diệp Chân vừa mới lấy ra, Kim Nguyên Bảo liền cao giọng nói, mặt mũi của Chu Chí Nguyên lập tức đen thui, mỗi một lượng bạc của hắn đều dùng mua sắm tài nguyên tu luyện, nơi nào có tiền nhàn rỗi mua vòng tay trữ vật.
- Không bỏ ra nổi? Ngươi một đệ tử nội môn uy tín lâu năm, không đến nổi ngay cả chút tài sản ấy cũng không có chứ?
- Ngươi còn có gì lấy ra không, không thể đánh cuộc thì quên đi, bớt ở chỗ này lãng phí thời gian!
Diệp Chân ép buộc, làm cho Chu Chí An chỉ có thể mặt dạn mày dày đi mượn bạc lần nữa, lúc này đây, lại hao hết miệng lưỡi, để Chu Chí An ưng thuận chín mươi ba lời hứa, mới mượn đến mười hai vạn lượng bạc!
- Được rồi chứ!
Chu Chí An hung hăng ném hai mươi bốn vạn lượng ngân phiếu tới trước mặt Kim Nguyên Bảo nói.
- Tạm được!
Diệp Chân nhẹ gật đầu.
- Ta còn chưa lấy ra Thiên Tinh Kiếm, bằng không, tiểu tử ngươi ngay cả bán cái mông cũng mượn không được nhiều bạc như vậy!
Mắt Chu Chí An tối sầm lại, thiếu chút nữa bị Diệp Chân làm cho tức giận đến phun máu. Có điều, Diệp Chân nói không sai, nếu Diệp Chân lấy Bảo khí hạ phẩm ra, đánh chết hắn, cũng không tiếp nổi lần đánh cược này.
- Lão Kim, cất kỹ!
- Chu Chí An, ngươi đợi bán cái mông trả nợ đi!
Diệp Chân nhìn Chu Chí An nói, rất nhiều đệ tử cười ha ha, sau đó nhanh chân đi tới chỗ trưởng lão thủ quan, có lẽ bởi vì lúc trước ồn ào, lúc này vậy mà không ai cướp vượt ải trước, đều để lại lần thứ nhất cho Diệp Chân.
Kim Nguyên Bảo cũng nhân lúc này mở sòng bài.
- Thôi động Chân Nguyên lực của ngươi, dẫn động ngọc phù này.
Trưởng lão thủ quan đưa cho Diệp Chân một ngọc phù.
- Ngọc phù này, là hộ thân phù của ngươi, mặc dù Huyễn Yêu ở bên trong do Linh lực hóa thành, nhưng công kích lại chân thật, nếu trong quá trình ngươi vượt ải, bị công kích trí mạng, ngọc phù này sẽ di chuyển ngươi ra ngoài, đương nhiên, con đường vượt ải của ngươi cũng kết thúc. Đồng thời, ngọc phù này có thể ghi chép lại điểm số mà ngươi vượt ải, biểu hiện ở đó.
Trưởng lão chỉ chỉ một vách tường trên Ngư Long đạo nói.
Xoát!
Chân Nguyên lực tràn vào, ngọc phù nghiền nát, một đạo Linh lực mông lung tràn khắp toàn thân Diệp Chân, phảng phất như một tầng linh vụ bao vây thân thể hắn.
- Vào đi, qua Long Ngư đạo, có thể nhìn thấy đại môn của Ngư Long đệ nhất biến!
Nhẹ gật đầu, thân hình của Diệp Chân chớp động, lập tức vọt vào Ngư Long đạo.
Thời gian qua gần một năm, Diệp Chân lần nữa xông vào Ngư Long đạo, nhưng tốc độ vượt ải, lại ngày đêm khác biệt.
Xoát!
Thân hình như ảo ảnh, cơ quan trong Ngư Long đạo vừa mới phát động, thân hình của Diệp Chân liền xuất hiện ở trước cửa lớn Ngư Long đệ nhất biến.
Chậm rãi mở cửa ra, xuất hiện ở trước mặt Diệp Chân, giống như Ngư Long đạo, một thông đạo rộng mười mét dài vài dặm, nhưng không có bất luận động tĩnh gì.
Bành!
Khi Diệp Chân tiến lên trước một bước, đại môn ở sau lưng tự động đóng lại, trong thông đạo Ngư Long đệ nhất biến, lập tức tràn vào Linh lực nồng hậu dày đặc.
Linh lực tràn vào, ở dưới quy tắc huyền ảo nào đó ước thúc, nhanh như tia chớp biến ảo thành vô số Yêu Lang... Yêu thú Nhân giai hạ phẩm Âm Phong Lang!
Liếc mắt nhìn qua, Linh lực huyễn hóa thành Âm Phong Lang ít nhất cũng gần trăm con.
Rống!
Trong tiếng gào rú, con mắt của tất cả Âm Phong Lang đỏ lên, gắt gao tập trung vào Diệp Chân!
Thân hình của Diệp Chân, trong nháy mắt di động!
Bên ngoài.
- Các ngươi nói, Ngư Long Cửu Biến đệ nhất biến này, Diệp Chân cần bao lâu mới có thể vượt qua?
- Diệp Chân chỉ là Chân Nguyên tam trọng, ít nhất cũng phải trăm tức?
- Trăm tức, không có khả năng! Lần thứ nhất Nhâm Tây Hoa xông ải, cũng bỏ ra tám mươi tức, ta đoán chừng, Diệp Chân ít nhất cũng một trăm năm mươi tức...
Xoạt!
Đám người đang nghị luận, trên Linh Quang Bích ở ngoài Ngư Long đạo, mạnh mẽ lóe lên một cái, xuất hiện một hàng số... một ngàn năm trăm!
Mấy trăm đệ tử đang nghị luận ầm ĩ, lập tức ngây dại!
Ngay cả trưởng lão thủ quan, trên mặt cũng xuất hiện vẻ kinh ngạc.
- Nhanh như vậy?
- Ông trời của ta, một ngàn năm trăm điểm, cửa thứ nhất một trăm Yêu Lang, đánh chết toàn bộ một ngàn điểm, hoàn thành vượt ải ban thưởng năm trăm điểm, hoàn mỹ vượt ải!
- Hoàn mỹ vượt ải tính toán cọng lông, mấu chốt là dùng thời gian thôi, có mười tức chưa? Ta đoán chừng mười tức cũng chưa tới?
- Ba tháng trước, Nhâm Tây Hoa lần nữa vượt ải, cửa thứ nhất hình như cũng dùng mười lăm tức?
- Nhanh như vậy, Diệp Chân là làm sao làm được? Đây cũng quá lợi hại đi?
Nghe mọi người nghị luận, Chu Chí An khẽ cắn môi, bắt đầu hơi có chút lo lắng rồi.
Trong Ngư Long đệ nhất biến.
Đối mặt gần trăm Yêu Lang nhào lên cắn tới, Diệp Chân sử dụng Truy Tinh Trực Bộ bước ra, trong nháy mắt liền vượt qua trăm mét, thời điểm bước ra, trên ngón trỏ hai tay, toát ra một đạo Chân Nguyên Kiếm Chỉ dài đến sáu thước!
Xoẹt!
Hai đạo Chân Nguyên Kiếm Chỉ, giống như máy cắt kim loại, những nơi thân hình của Diệp Chân đi qua, Âm Phong Lang lập tức hóa thành Linh lực nguyên thủy nhất tán đi.
Trước cửa Ngư Long đệ nhị biến, Diệp Chân bước vào, tất cả Linh lực tinh khiết hóa thành Nhân giai trung phẩm Huyễn Yêu Liệt Viêm Hổ đánh tới.
Lúc này đây, Diệp Chân ý họa vẽ hồ lô, thi triển Truy Tinh Bộ ra, Nhân giai trung phẩm Huyễn Yêu Liệt Viêm Hổ, bị Chân Nguyên Kiếm Chỉ của Diệp Chân chém nát.
Nhưng cửa ải này, Diệp Chân sử dụng thời gian, đạt đến trăm tức, để Diệp Chân cảm thấy tốc độ quá chậm.
Hắn lại không biết, đệ tử ngoại môn nội môn ở bên ngoài Ngư Long đạo, nhìn thấy điểm tích lũy trong trăm tức lần nữa bị đổi mới, tròng mắt đều sắp rơi xuống.
- Cửa thứ hai, trăm tức, hoàn mỹ vượt ải!
- Mẹ kiếp, ta nhớ thời điểm tu vi của Nhâm Tây Hoa ở Chân Nguyên ngũ trọng đỉnh phong, cũng là tốc độ này thì phải?
- Gia hỏa Diệp Chân này, quá kinh khủng?
- Nói không chừng, Diệp Chân thật sự có thể dựa vào điểm tích lũy của Ngư Long đạo giết vào Thiên Bảng đấy?
Nghe vậy, sắc mặt của Chu Chí An lập tức đen xuống.
- Không có khả năng! Diệp Chân có Chân Nguyên Kiếm Chỉ, hai cửa trước nhất định sẽ cực kỳ dễ dàng! Mấy cửa ải phía sau, một cửa khó hơn một cửa!
Chu Chí An nói không sai!
Bước vào cửa thứ ba, Diệp Chân cũng cảm giác được áp lực.
Yêu thú Nhân giai thượng phẩm Kim Thân Ngưu Ma, đã không cách nào chém giết đại quy mô như lúc trước, mỗi một con Kim Thân Ngưu Ma do Linh lực ngưng tụ, đều cần Diệp Chân toàn lực ứng phó.
Truy Tinh Bộ lóe lên, Lôi Báo Băng Quyền đánh vào bụng Kim Thân Ngưu Ma, một con Kim Thân Ngưu Ma băng tán.
Thường thường, Diệp Chân cần đồng thời ứng đối ba đến bốn con Kim Thân Ngưu Ma, thi triển Truy Tinh Bộ, lại càng ngày như ý, mỗi phóng ra một bước, đều có thể phối hợp với Lôi Báo Băng Quyền!
Phanh phanh phanh phanh!
Nửa khắc vừa qua, trăm con Kim Thân Ngưu Ma bị Diệp Chân đồ sát hết sạch.
Bên ngoài Ngư Long đạo, ánh mắt của mấy trăm đệ tử ngoại môn nội môn đều nhìn chằm chằm vào Linh Quang Bích, khi con số trên Linh Quang Bích ngưng lại, Kim Nguyên Bảo là người thứ nhất hoan hô lên.
- Một vạn điểm, đã một vạn điểm! Cửa thứ ba của Ngư Long đạo, cũng hoàn mỹ vượt ải! Còn kém một vạn hai ngàn điểm, lão Diệp có thể vượt qua Ngũ Trạch xếp thứ bảy mươi hai trên Thiên Bảng, thành công giết vào Thiên Bảng!
- Tốc độ nhanh như vậy, xông ba vị trí đầu ngay cả một phút cũng không tới, rất có thể...
Nghe vậy, sắc mặt của Chu Chí Nguyên có chút khó coi gầm hét lên.
- Kim Nguyên Bảo, đầu óc ngươi bị nước vào sao? Cửa thứ tư là Yêu thú Nhân giai đỉnh phong! Yêu thú Nhân giai đỉnh phong, đây chính là tồn tại ngay cả Chân Nguyên ngũ trọng cũng không thể đơn giản đối phó! Coi như Diệp Chân miễn cưỡng xông qua cửa thứ tư, trong cửa thứ năm, Yêu thú Địa giai hạ phẩm!
- Biết cái gì gọi là Yêu thú Địa giai hạ phẩm không? Dẫn Linh cảnh, đó là trong đệ tử nội môn chúng ta, tồn tại Dẫn Linh cảnh mới có thể đối phó! Ngay cả ta, liều mạng cũng mới có thể làm thịt ba bốn con, Diệp Chân, ngươi có thể giết bao nhiêu?
Sau khi hắn gào thét, để vẻ vui mừng của số ít đệ tử ủng hộ Diệp Chân biến mất, mang theo thần sắc lo lắng, Chu Chí An nói, cũng không có chút khuếch đại nào.
Thấy thế, lúc trước Chu Chí An bị tốc độ vượt ải của Diệp Chân dọa sợ, lúc này liền sảng khoái.
- Với tu vi của Diệp Chân, muốn giết vào cửa thứ năm, nằm mơ!