Chương 123: Mark Witt cường đại
Dịch: Thien luan
Biên dịch & Biên tập: Monsoon
Hiệu đính: blak
Nguồn:www.tangthuvien.com
Ta không biết ngươi có từng tiếp xúc với tạp tu hay không, hiện tại ý của ta là ta biểu diễn đối chiến, còn ngươi dùng cảm giác để dò xét!”
{Triền toàn cức} mở ra bảo vệ Mark Witt sau khi nộ phát, khiến hắn giống như chiến thần, đâu còn nhìn thấy nửa điểm nào của đại thúc sụp mí mắt hấp him thường ngày nữa.
“Thật ra dù là tạp tu cận chiến hay tạp tu viễn trình thì đều có chung nội dung quan trọng nhất, đó chính là tấn công – phòng thủ.”
Đột nhiên, chân phải Mark Witt thoáng lùi về phía sau, hư bộ hơi rùn xuống.
“Đây là phòng ngự!” Mark Witt hét lớn một tiếng, năng lượng kinh cức chung quanh thân thể hắn co mạnh lại, cuộn vào trong, tựa như lò xo nén lại. Cả người Mark Witt được bảo vệ kín không kẽ hở. Năng lượng kinh cức màu vàng nhạt hình thành vòng bảo vệ tỏa ra ánh sáng màu vàng chói mắt làm cho người ta không cách nào nhìn kỹ, giống như nhìn thẳng vào mặt trời.
Bởi không cần cố kị nên cảm giác của Trần Mộ tận lực phát tán, hắn muốn cẩn thận bắt mỗi một điểm biến hóa thật nhỏ của năng lượng kinh cức. Hắn biết rõ, cơ hội tương tự như cơ hội Mark Witt không hề che giấu gì mà đề cho hắn dò xét này, khó được cỡ nào. Đối với tạp tu mà nói, điều này cũng giống đem tất cả nhược điểm của bản thân nói cho mình. Trong khi giao tiếp với tạp tu, nếu như trước mặt người khác thả ra cảm giác của ngươi, đây là một cử động cực kỳ bất lịch sự và còn nguy hiểm nữa. Nó là một tín hiệu, tỏ vẻ ngươi đối hắn tràn ngập địch ý. Nếu ngươi gặp phải tạp tu tính tình kém thì đối phương sẽ không chút do dự ra tay tấn công ngươi.
Kết cấu năng lượng có thể tỏa ra ánh sáng có rất nhiều loại, màu sắc ánh sáng bất đồng, kết cấu năng lượng cũng không hoàn toàn giống nhau. Trừ tạp phiến chuyên dụng như {Chiếu Minh} tạp ra, có rất ít tạp phiến chuyên môn vì theo đuổi độ sáng mà thiết kế. Nói đại khái, tạp phiến phóng thích kết cấu năng lượng thì bản thân chúng nó đã sở hữu đặc tính phát sáng, hoặc giả nói trong bản thân kết cấu năng lượng này có bao hàm kết cấu năng lượng có thể phát sáng. Nhưng nghe nói, có một số cao thủ, bọn họ có thể phóng ra năng lượng thể mà mắt thường có thể chứng kiến, đây là kết cấu năng lượng tinh giản tới tình trạng cực hạn rồi. Bất quá có thể làm được mức độ này, không chỉ có yêu cầu tạp tu đối với kết cấu năng lượng có lý giải cực kì sâu đậm, mà còn cần có năng lực khống chế cảm giác dị thường.
Điều này đối với Trần Mộ mà nói, vẫn là rất xa vời. Hiện tại hắn chẳng qua là một tay lính mới vừa hoàn thành huấn luyện căn bản.
Các tia cảm giác thì lại không bị ảnh hưởng bởi ánh sáng chói rực do năng lượng kinh cức phát ra như đôi mắt, lúc này mỗi một điểm biến hóa của {Triền toàn cức} hắn cũng nắm bắt được rõ ràng.
Lớp lớp năng lượng kinh cức xoay tròn với tốc độ cao quẩn quanh như đang nổi lên, tốc độ cực kì kinh người. Hình dạng lò xo xoắn ốc này biến động theo một loại tần suất kì dị, có tiết tấu. Từ duỗi thẳng ra rồi co rút lại, điều này làm cho Trần Mộ không khỏi sinh ra một loại ảo giác, tựa hồ nó đang hô hấp.
Đột nhiên, trong đầu Trần Mộ linh quang chợt lóe, hắn tựa hồ bắt được cái gì. Nhưng ngẫm nghĩ lại, chẳng thu hoạch được gì.
Đúng lúc này, hắn lại bị tiếng thét lớn của Mark Witt cắt đứt suy nghĩ: “Đây là tấn công!”
Năng lượng kinh cức như ngọn thoi thủy tinh, tựa đại mãng xà vận sức từ lâu chuẩn bị từ lâu, nhoáng lên như một tia điện, phóng vụt ra ngoài.
Nhanh quá!
Trần Mộ hơi biến sắc mặt, không chỉ mắt thường không cách nào thấy rõ, mà ngay cả tia cảm giác của hắn cũng không thể theo kịp. Nhanh như chớp giật, một đòn kinh hoàng! Hắn thật sự nghĩ không ra ai có thể ngăn cản với kiểu công kích trực diện này? Phạm vi công kích của nó mặc dù chỉ có chín thước, nhưng tốc độ của đòn tấn công này đã vượt qua tốc độ phi hành của {Thoát Vĩ Toa}. Trừ phi không tới gần, bằng không một khi ngươi tiến vào phạm vi tấn công của Mark Witt, coi như ngươi đã được tuyên cáo tử vong.
Hiện tại hắn hiểu được lờ mờ tại sao năng lượng kinh cức lại bảo trì trạng thái xoay tròn tốc độ cao, như vậy mới có thể đẩy vận tốc ban đầu của ngọn thoi phóng ra bằng năng lượng kinh cức lên cao.
Trong ánh sáng vàng chói mắt có thể thấy một bóng người mờ mờ. Giọng nói Mark Witt trầm ổn từ bên trong vọng ra: “Ưu thế của loại phương thức công kích này là tốc độ. Ngươi phải nhớ cho kỹ, đối với tạp tu cận chiến chúng ta, thời cơ cực kì ngắn ngủi. Ngươi có thể tốn hao vô số khí lực, nghĩ hết các biện pháp chỉ để rút ngắn khoảng cách với địch nhân. Nhưng trong đại đa số trường hợp, ngươi chỉ có thời gian không tới một giây. Ngươi phải ra đòn tấn công trong khoảng thời gian này, hơn nữa phải đánh trúng đối phương. Như vừa rồi ta biểu diễn đây, vì cho ngươi thấy rõ ràng hơn, nên tốc độ đã phóng chậm rất nhiều.”
Trong mắt Trần Mộ không khỏi hiện lên vẻ sợ hãi, tốc độ như vậy trong mắt hắn, đã nhanh đến nỗi làm cho người không thể phản ứng . Nhưng trong miệng Mark Witt , đây chỉ là “động tác chậm”. Lúc này hắn mới thực sự cảm nhận được, đệ nhất cao thủ cận chiến trong trụ sở có thực lực cao thâm khó lường đến cỡ nào. Với tốc độ tấn công trực diện này, cho dù Trần Mộ biết nhược điểm {Triền toàn cức} của Mark Witt , cũng không có chút phần thắng.
Nhưng Mark Witt cũng không chấm dứt ngay, {Triền toàn cức} của hắn lại một lần nữa phát sinh biến hóa.
“Nếu như gặp tạp tu loại chuyên phòng ngự, thì bình thường bọn họ đều có năng lượng tráo tạp bảo vệ, nên việc ngay lúc này chúng ta cần cân nhắc không phải thời gian, mà là cần cố gắng đề cao uy lực của đòn tấn công này. Ví dụ giống như thế này…”
Ngọn thoi kinh cức sáng long lanh như thủy tinh đột nhiên tựa như mũi khoan điên cuồng chuyển động, tiếng ong ong trầm thấp không dứt bên tai.
“Hát!” Mark Witt bật hơi ra tiếng, ngọn thoi kinh cức xoay tròn tạo thành một đoàn hư ảnh, tựa như một cơn gió lốc kịch liệt co rút lại, nhắm bia ngắm trước mặt vang một tiếng.
Ầm!
Bia ngắm trong phút chốc chia năm xẻ bảy, mảnh vỡ tung tóe bốn phía.
Trần Mộ hít một hơi lạnh.
Đây là uy lực gì? Trời ạ! Đây là uy lực gì! Trần Mộ thì thào, ánh mắt ngưng trệ nhìn cái bia trống không, mặt trên bia ngắm đã bị Mark Witt hoàn toàn phá hủy bằng một đòn vừa rồi. Con số trên màn hình nhảy điên cuồng, nhưng trên đó nhanh chóng hiện ra một câu “Thương tổn không tính được”.
Cái loại bia ngắm này có khả năng xác nhận trị số thương tổn lớn chừng 1200. Sau cảnh mảnh vỡ bia ngắm tung tóe bốn phía này, Trần Mộ đoán, đòn vừa rồi của Mark Witt hẳn là có lực sát thương cỡ 1500.
Sắc mặt hắn trắng bệch, đòn này của Mark Witt thật sự rất bá đạo !
Lực sát thương của {Thoát vĩ toa} tạp là 756, so sánh với một đòn này của Mark Witt , áng chừng chỉ xấp xỉ bằng một nửa của đối phương. Mà lần trước hắn chế tạo {Bách Nhận} tạp, trước mặt một đòn bá đạo tuyệt luân như thế, quả thực chỉ là đồ chơi trẻ con. Lực sát thương 1500, không nói năng lượng tráo tạp cấp ba, mà ngay cả một số năng lượng tráo tạp cấp bốn cũng có thể đánh nát. Hơn nữa nhìn đống vỡ nát giống như mảnh vụn thủy tinh…
Đệ nhất tạp tu cận chiến trong trụ sở, quả nhiên danh bất hư truyền!
Thêm nữa Trần Mộ tin rằng đây chắc chắn không phải là đòn mạnh nhất của Mark Witt . Quả thực hắn không cách nào tưởng tượng được đòn mạnh nhất của Mark Witt sẽ có quang cảnh như thế nào.
Gặp một đòn này của Mark Witt , Trần Mộ mới hiểu được cái gì gọi là cao thủ! Trong nhân vật hắn gặp phải, chỉ có nữ ma quỷ, cùng những đệ tử Tinh Viện có thể có trình độ này. Ngay cả lần trước hắn bị ép đến tuyệt cảnh, vị tạp tu Tả gia bị hắn giết chết đều còn lâu mới so sánh được với Mark Witt .
Ánh sáng màu vàng tản ra, mặc dù lúc này thần sắc Mark Witt vẫn lạnh nhạt, nhưng Trần Mộ cảm thấy so với trước hoàn toàn không giống nhau.
Chứng kiến vẻ kinh sợ trên mặt Trần Mộ, Mark Witt cười ha hả pha chút cổ vũ: “Sau này ngươi còn lợi hại hơn ta!”
Tiếp theo hắn trịnh trọng dặn dò: “Vĩnh viễn không nên lệ thuộc, bó buộc bởi tạp phiến. Như lực sát thương tiêu chuẩn mà tấm {Triền toàn cức} tạp này phát ra chỉ là 423.
Song những lời này rơi vào trong tai Trần Mộ, giống như sét đánh ngang tai.
Cái gọi là lực sát thương tiêu chuẩn, chính là giá trị thương tổn của năng lượng thể đạt được ở tình huống năng lượng thể phóng thích không tiến hành bất cứ điều chỉnh gì đối với kết cấu. Trị số tính toán này Trần Mộ đã quá quen thuộc, chế tạp sư cũng thường xuyên dùng trị số này, nó biểu lộ trình độ hoàn mỹ kết cấu bên trong tấm tạp phiến. Mark Witt không lừa gạt hắn, một tạp phiến có tiêu chuẩn phát ra thương tổn chỉ 423, nhưng lại có thể sinh ra thương tổn trên 1500, điều này đủ để làm cho Trần Mộ nhìn về phía Mark Witt với ánh mắt tràn ngập tôn kính.
Từ đó có thể thấy được, lý giải của Mark Witt đối với kết cấu năng lượng của tấm tạp phiến này thâm sâu ra sao. Hắn có thể tiến hành điều chỉnh đối với năng lượng thể phóng ra, khiến cho lực sát thương tăng lên hơn 1000, Trần Mộ bội phục sát đất.
Đây mới là cao thủ chân chính!
Ngay sau đó Mark Witt lại biểu diễn vài loại kỹ xảo khác, hắn giải thích tỉ mỉ phạm vi ứng dụng từng kỹ xảo, cùng với tư tưởng chiến thuật áp dụng chúng nó như thế nào.
Hai người bọn họ sử dụng tạp phiến hoàn toàn không giống nhau, kỹ xảo trên phương diện kỹ thuật không có giá trị tham khảo nhiều lắm. Nhưng bên trong những kỹ xảo này bao hàm trí tuệ chiến thuật, đều là kết tinh vô số trận chiến đấu của Mark Witt . Những giá trị này, hơn xa kỹ xảo bản thân. Trần Mộ nghe cẩn thận, chỉ e bỏ qua một chi tiết nào đó. Từ những thứ này suy luận tiếp cộng với lời giảng chi tiết, Trần Mộ lập tức cảm thấy tầm nhìn được mở rộng rất nhiều.
Lúc này hắn mới hiểu được hắn may mắn thế nào khi chiến thắng vài trận chiến đấu trước kia. Cũng như hiểu được sự thô thiển của hắn với việc vận dụng chiến thuật trong toàn bộ quá trình chiến đấu.
Một giờ trôi qua, Mark Witt đứng dậy: “Hôm nay tới đây thôi, ngươi trở về suy ngẫm lại cho tốt, ngày mai sẽ bắt đầu thực chiến. Thời gian của ngươi không nhiều lắm, nên không thể làm gì khác hơn là dùng phương thức này. Cái gì cần dạy ngươi ta đều đã dạy rồi, phần còn lại cần dựa vào lĩnh ngộ của ngươi trong chiến đấu.”
Hôm nay thu hoạch vượt xa mức Trần Mộ tưởng tượng, hắn cần thời gian tương đối dài mới có thể tiêu hóa và thấu suốt những thứ vừa học. Trước đó, những tri thức và những điều tâm đắc này, đều không thuộc về hắn.
Trên đường về, Trần Mộ đột nhiên nhớ lại khi mình đang nhìn Mark Witt biểu thị, linh quang lại hiện trong đầu.
Lúc ấy mình nghĩ tới điều gì?
Loại cảm giác này nhất định là nói lên điều gì, hơn nữa khẳng định là thứ quan trọng, nếu không mình sẽ không nhớ kỹ như vậy.
Nhưng thực ra nó gợi lên cái gì chứ? Trần Mộ ngồi phệt trên hành lang, cau mày khổ sở suy nghĩ.