Chương 174: Vi biến
Dịch: Tiểu Yêu Tinh
Biên dịch: vandai79
Biên tập: vandai79
Nguồn:www.tangthuvien.com
Việc Bá Vấn, người thừa kế tương lai của Đông Hành Ninh gia mất tích cũng đem đến một hồi phong ba chấn động tại Đông Hành khu. Nhưng ở Thiên Du liên bang, sự mất tích của Bá Vấn thậm chí cũng chẳng thể tính là biến cố gì. Không chỉ ở Thiên Du liên bang, ngay tại Đông Hành khu, đây cũng không phải tin tức trọng đại nhất. Nếu bình chọn tin tức trọng đại nhất ở Đông Hành. Việc này phát sinh lúc Đông Phương Vệ thành có chiến loạn. Mà nội dung tin tức này cũng rất đơn giản, câu lạc bộ hạ cấp huyễn tạp rất có thanh danh ở Đông Phương Vệ thành đã ra mắt sản phẩm mới - Thu Thị huyễn tạp.
Loại Thu Thị huyễn tạp này vốn là là nhị tinh huyễn tạp, một khi truyền đi, lợi dụng tốc độ kinh người khuếch tán trong liên bang. Thật ra xem kỹ lại thì loại huyễn tạp này kết cấu cũng không phức tạp, nòng cốt của nó giống như loại tạp ảnh phát tin. Nhưng điều nó đổi mới trọng đại là phương pháp truyền tin không phải giống như tạp ảnh mà là thông qua tiếp thu tín hiệu. Nó cũng không thuận lợi như thông tin tạp mà trước đó phải đặc chế đường truyền tin tức. Nhưng nó ở cấp thấp hơn so với thông tin tạp, thành phẩm lại càng thấp, giá cả đương nhiên là thấp rồi, loại huyễn tạp này khi được bán ra, lập tức được hoan nghênh nhiệt liệt.
Một câu lạc bộ hạ cấp huyễn tạp không có danh tiếng gì lại có thể làm ra một tác phẩm lớn như vậy. Trong thời gian ngắn hắn liền cùng với một ít đại gia ở Khu Đông liên hợp lại, thành lập một bình thai (1) để trao đổi. Lúc này do nhận thấy kết cấu của huyễn tạp không có cái gì phức tạp, trong thời gian ngắn, vô số sản phẩm bắt chước tràn ngập thị trường. Nhưng câu lạc bộ hạ cấp huyễn tạp lại dùng phương thức này để chiếm lĩnh tiên cơ.
Rất nhanh, các chủng loại bình thai giao lưu cũng như măng mọc sau cơn mưa, tầng tầng lớp lớp. Ngay cả chính phủ liên bang cũng lập tức ý thức được tính trọng yếu của bình thai giao lưu này. Họ lập tức xây dựng một bình thai cấp chính phủ liên bang. Bình thai này một khi mở rộng, lập tức leo lên hạng nhất trên bảng thưởng thức.
Sau khi mua sắm huyễn tạp thu nhìn, nộp cho bình thai giao lưu một khoản phí nhất định thì có thể xem được các loại tiết mục chiếu trên bình thai ấy.
Chi phí một tấm huyễn tạp thu nhìn chỉ cần năm trăm audierne, mà lắp đường dây cũng chỉ cần hai trăm audierne, đối với tuyệt đại đa số cư dân mà nói thì giá này hết sức rẻ.
Câu lạc bộ tạo lên huyễn tạp cấp thấp “Đê Huyễn bình thai” được hoan nghênh nhất trong mọi bình thai, mà tiết mục được hoan nghênh nhất lại là hai tác phẩm “Không hẹn mà gặp ” cùng “Sư sĩ truyền thuyết”, hai bộ tạp ảnh này khiến bọn họ thu được rất nhiều khách hàng, thiếu chút nữa đem vị trí số một của bình thai liên bang hạ xuống, cuối cùng ổn định ở vị trí số hai, đem bình thai ở vị trí số ba cách một đoạn khá xa. Từ điểm này có thể nhìn ra tài năng thương mại xuất sắc của người quản lý.
Cứu vãn cục diện của bình thai liên bang là một tin tức khác, tin tức được xem là có tính bùng nổ.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử liên bang truyền bá tin tức đang phát sinh, phá vỡ khái niệm trong đầu mọi người là tin tức luôn đình trệ. Theo thống kê, khi mới phát tin, số người xem bất quá chỉ hai trăm vạn người. Nhưng nhân số tăng nhanh, chợt lên tới ba nghìn vạn người quan khán ngay sau đó.
Song Tử Tinh của Mạc Doanh dắt nhau tìm đến Sương Nguyệt Hàn Châu tại Thiên Đông Lý Khu!
Cũng không biết từ đâu bình thai liên bang biết được tin tức, cho người theo Song Tử Tinh đi Sương Nguyệt Hàn Châu.
Khó trách lúc mọi người khi nghe được tin tức không ai là không vứt hết công việc trong tay, quan tâm tới sự kiện này. Mạc Doanh thân là một trong lục đại, tạp tu xuất thân từ đây xưa nay dũng mãnh thiện chiến. Bất kể là chính phủ liên bang hay danh gia vọng tộc, hoặc tạp tu đoàn cỡ lớn đều cố hết sức làm thân với tạp tu xuất thân từ Mạc Doanh này. Cũng có người nói, tạp tu xuất thân từ Mạc Doanh chưa chắc là tạp tu lợi hại nhất nhưng nhất định là tạp tu dũng mãnh nhất.
Năm nay Song Tử Tinh của Mạc Doanh thông qua khảo hạch độ khó cao nhất có được xưng “Yểm Ngục” mà chấn động liên bang. Nhưng việc này không thể nghi ngờ càng hấp dẫn ánh mắt mọi người, cuộc chiến của cao thủ trong truyền thuyết luôn có thể khiến người ta cảm thấy máu huyết sôi trào.
Sương Nguyệt Hàn Châu không liên lạc với ngoại giới nhiều lắm, nhưng thân là lục đại, đến cùng có bao nhiêu thì cũng là thâm bất khả trắc, mà hai người Song Tử Tinh, mặc dù tuổi còn trẻ nhưng đã leo lên nhóm nhất lưu cao thủ.
Song phương đều có tầm ảnh hưởng lớn! Hai đại học viện va chạm, tất nhiên khiến vô số người chờ mong.
Hơn nữa, có thể có cơ hội nhìn thấy hai cao thủ Song Tử Tinh chiến đấu, quả thực là vi diệu! Mọi người đều cảm ơn câu lạc bộ huyễn tạp cấp thấp không có danh tiếng kia. Mà khi Song Tử Tinh vừa bước vào Sương Nguyệt Hàn Châu, tất cả camera đều tập trung lên bọn họ.
Song Tử Tinh cuồng vọng lại gặp đệ tử Sương Nguyệt Hàn Châu, không chủ ý mà lộ ra luồng hàn ý khổng lồ, song phương lập tức xảy ra xung đột.
Những khán giả đứng nhìn chăm chú trước huyễn tạp, nhiều người không tự kìm hãm được đã nắm chặt tay hét lên:
- Đánh đi, mau đánh đi!
Tạp tu Mạc Doanh vốn nổi tiếng bởi tính tình nóng nảy, đệ tử Sương Nguyệt Hàn Châu cũng như vậy.
Song Tử Tinh vốn đến đây để khiêu khích, đương nhiên không chút khách khí. Tiếp đó chiến đấu lập tức xảy ra, thực lực của Song Tử Tinh rốt cục cũng thể hiện ra trước mắt mọi người. Một trong Song Tử Tinh xuất chiến là Tô Vĩ, hắn liên tiếp đánh bại mười người! Không chịu thua, cao thủ của Sương Nguyệt Hàn Châu thay nhau xuất chiến, song thực lực Song Tử Tinh mạnh mẽ nên dễ dàng chiến thắng.
Đệ tử Sương Nguyệt Hàn Châu mặt lạnh như băng, đây là sỉ nhục lớn nhất từ khi lập giáo đến giờ! Mà tất cả lại phát sinh sờ sờ trước mặt họ, máu huyết mấy thiêu niên của họ nổi lên, nghiến răng nghiến lợi.
Khi tất cả mọi người cho rằng Sương Nguyệt Hàn Châu bị Song Tử Tinh làm cho nhục nhã thì một cô gái nhẹ nhàng đi tới.
Thiếu nữ mặc một chiếc áo trắng như tuyết, thần sắc lạnh như băng, da thịt mịn màng như ngọc, dáng người cao cao, tóc búi theo kiểu cổ xưa, thoạt nhìn nàng như thiên tiên bay ra từ trong bức họa cổ.
Băng tuyết thiếu nữ này tiếp nhận sự khiêu chiến của Song Tử Tinh, hai người kịch chiến gần mười phút, cuối cùng Tô Vĩ bị bại. Mọi người lo Tô Hồ nhân cơ hội này sẽ khiếu chiến thiếu nữ xinh đẹp, nhưng Tô Hồ không nói lời nào, mang theo Tô Vĩ bị thương, sau khi thi lễ, nghênh ngang đi xuống.
Băng tuyết thiếu nữ hoành không xuất thế hoàn toàn chinh phục cư dân liên bang, lập tức trở thành thần tượng trong mắt vô số người. Nghe nói, vì cô gái lạnh lùng này, đã có rất nhiều thanh niên thề sẽ báo danh vào Sương Nguyệt Hàn Châu.
Sương Nguyệt Hàn Châu vốn vô danh cũng bởi vậy mà đột nhiên đi vào tâm trí mọi người, lúc này người ta mới biết lục đại quả nhiên thâm tàng bất lộ. Sương Nguyệt Hàn Châu ở nơi xa xôi vậy mà cũng có cao thủ trẻ tuổi.
Người xem náo nhiệt vẫn xem náo nhiệt, kẻ quan tâm đến đạo môn thì chú ý tới đạo môn (2).
Nếu như nói hành vi của Song Tử Tinh không có Mạc Doanh phía sau chi trì thì thật là tiếu thoại, Lục đại luôn luôn khắc chế lần nhau, nên cần hết sức dè dặt duy trì cân bằng, chẳng lẽ Mạc Doanh lại muốn gây chiến phá hoại sự cân bằng này? Hay đã xảy ra chuyện gì không muốn người khác biết?
Mà sau đó phát sinh một việc ngoài dự liệu của mọi người, làm cho thế cục đột nhiên trở lên khẩn trương vô cùng.
Song Tử Tinh trên đường quay về Mạc Doanh bị phục kích, Tô Vĩ thiệt mạng tại trận, Tô Hồ trọng thương thoát khỏi vòng vây.
Chuyện khiêu khích này gây xôn xao lớn ở liên bang, mà Mạc Doanh lại đem mũi nhọn chĩa về phía Sương Nguyệt Hàn Châu. Sương Nguyệt Hàn Châu thanh minh bọn họ không làm chuyện này, cũng nguyện ý hiệp trợ cảnh sát địa phương tiến hành điều tra. Nhưng vô luận thế nào, quan hệ giữa Mạc Doanh và Sương Nguyệt Hàn Châu cũng xấu đến cực điểm.
Người nào nhạy cảm đã nhận ra không khí tràn ngập xao động.
***
Đoạn thời gian này, Trận Mộ vẫn còn dẫn hơn vạn tộc nhân di cư. Hạ thành mặc dù bị tàn phá nghiêm trọng, nhưng ở đây vẫn an toàn hơn sơn cốc giản lậu kia. Hắn đã tu sửa thành công đường đi xuống lòng đất cùng hệ thống thông gió, đây là công lao của Trần Mộ. Các phòng trống trong căn cứ thích hợp để ở lại, một gian cũng đủ để bảy tám đứa nhỏ sống cùng.
Ở bên ngoài sợ hãi lâu như vậy, bây giờ lại có chỗ ở che mưa che nắng, không phải lo lắng dã thú, điều này làm cho đám thiếu niên tràn ngập hy vọng với tương lai.
Trần Mộ cẩn thận đem tạp phiến cắm vào độ nghi, một âm thanh nhỏ vang lên, đèn xanh độ nghi sáng, điều này làm cho tâm lý vốn đè nặng của hắn rốt cuộc cũng nhẹ bớt.
- Năng lượng hệ thống khôi phục 5%.
Âm thanh của hệ thống nghe ra không có chút tình cảm gì.
Lau mồ hôi trên trán, Trần Mộ hỏi:
- 5% là ít hay nhiều?
- Năng lượng cơ bản cần thiết để hoạt động.
Hệ thống trả lời vô cùng ngắn gọn.
Vẻ mặt Trần Mộ bất đắc dĩ, đem tất cả năng lượng cầm đến nhưng lại không cung cấp đủ để chữa hệ thống, chỉ cung cấp 5% để hệ thống hoạt động bình thường, đủ cho cuộc sống của mọi người.
Năng lượng tại mỏ quặng có thể khai thác chậm rãi, hơn nữa các loại công cụ cơ giới không ngừng được sản xuất, tương lai có thể cung cấp năng lượng ngày càng nhiều.
- Tiên sinh! Tiên sinh!
Âm thanh Alfonso hưng phấn từ xa truyền đến.
Trần Mộ theo thanh âm nhìn lại, thấy Alfonso ở đằng xa vẫy tay. Chẳng lẽ hắn phát hiện được điều gì mới?
Trần Mộ đi tới hỏi:
- Có chuyện gì?
- Ta phát hiện một thứ tốt!
Alfonso cười “hề hề” một cách thần bí nói.
- Thứ tốt gì?
- Ngài đi theo ta!
Alfonso vội vàng đi trước dẫn đường.
Alfonso dẫn Trần Mộ tới kho hàng. Mỗi tầng của trụ sở đều độc lập, tầng nào cũng có kho hàng, tầng thứ nhất cũng không ngoại lệ. Vì muốn sớm tiến vào trụ sở, hai ngày qua vội vàng chưa hệ thống thang máy cùng thông gió, hắn còn không kịp kiểm tra tầng thứ nhất. Đừng nhìn chỉ có một tầng nhưng diện tích rất lớn, khắp nơi đều là các vật thể hình dạng kì quái.
Đẩy ra cửa kho số 13, một cỗ mùi hủ bại xông vào mũi. Thoáng nhìn, hệ thống thông gió đã mở, nhưng muốn thoát hết không khí ô nhiễm bên trong phải cần không ít thời gian. Mặt đất rải rác các loại tạp kiện, phần lớn bị thay đổi hoàn toàn, loang lổ nhiều vết rỉ sét.
Alfonso vẻ mặt không chút thay đổi, tựa hồ hắn đã hoàn toàn thích ứng với loại mùi này.
Trần Mộ theo Alfonso đi tới khắp ngõ ngách, ánh mắt Alfonso trở nên kích động, ngón tay hắn chỉ vào một vật thể đầy tro bụi ở dưới mắt đất nói:
- Chính là cái này!
-------------------------
Chú thích:
1: Bình thai: Có tính năng như đài truyền hình.
2: Đoạn này bản thân người biên tập cũng mất rất lâu mới hiểu, cứ tưởng dịch sai, nhưng tác giả viết đúng như vậy. Không ngờ “đạo môn” ở đây ám chỉ đường lối và hoạt động ngầm của lục đại.