Tạp Đồ

Chương 183: Tiết Loạn

Chương 183: Tiết Loạn
Dịch: qnmagicq
Biên dịch: vandai79
Biên tập: vandai79
Nguồn:www.tangthuvien.com

Trần Mộ ngẩng đầu, tinh thần của hắn nhìn qua không tốt, Tối hôm qua tình huống căng thẳng, tinh thần tập trung cao độ, hơn nữa hắn còn cần nghiên cứu tư liệu của Thiên Dực nữa, cả người đã rất mệt mỏi. Bất quá nhìn thấy Bặc Cường Đông tiến vào, Trần Mộ xốc lại tinh thần.

Hắn nghiên cứu tư liệu về Thiên Dực, phát hiện ra một địa phương kì quái, bọn họ cơ hồ tất cả đều có nghiệp vụ, đều cùng có quan hệ rất mật thiết với Raven gia tộc. Từ một ý nào đó mà nói, Thiên Dực là do Raven gia tộc nuối sống, lại liên tưởng tới ngày hôm qua, Trần Mộ rốt cuộc cũng hiểu được Thiên Dực dùng để làm gì.

Nhưng hiểu được thì hiểu được, Trần Mộ cũng không có bất kì kinh nghiệm buôn bán nào cả, trước kia hắn làm tạp ảnh “Không hẹn mà gặp” cùng “Sư sĩ truyền thuyết”, cũng đều là do Lôi Tử triển khai. Nhưng cũng may qua việc thanh lí hôm qua, hiện giờ nhân số công ty chỉ còn lại 25 người, cái số lượng này là cực hạn mà Trần Mộ cảm giác có thể tiếp nhận được.

Cầu sự trợ giúp của Raven gia tộc? Cái ý nghĩ này chưa từng xuất hiện trong đầu Trần Mộ. Vô luận là Clio hay là Mauser, trong mắt Trần Mộ không có bất cứ cái gì giống nhau cả. Chỉ cần có quan hệ cùng với cái gọi là đại gia tộc, thì tám chín phần mười là không có chuyện gì tốt cả, đây là nhận thức lớn nhất của Trần Mộ. Raven gia tộc đưa cho mình một công ty, cũng có thể thấy được căn bản họ không yên lòng.

Hiện tại Trần Mộ thấy may mắn nhất, đây là một công ty quảng cáo huyễn tạp, mà không phải là một công ty nào khác, nếu như là một công ty khác, Trần Mộ tuyệt đối không lãng phí khí lực, trực tiếp lấy tiền rồi cùng Weah rời đi.

Nhưng nếu tiếp nhận Thiên Dực, vậy tự nhiên phải tìm ra biện pháp kinh doanh đã. Trần Mộ tìm Bặc Cường Đông đến cũng vì chuyện này.

Khi Bặc Cường Đông rời khỏi phòng của Trần Mộ, bộ mặt hắn đã biến thành quả mướp đắng. Mới vừa rồi hắn nhận được lệnh của ông chủ, bắt đầu từ hôm nay, nghiệp vụ giao thiệp của Thiên Dực đều do hắn phụ trách. Cũng khó tránh khỏi Bặc Cường Đông có bộ mặt đau khổ, trước kia Thiên Dực có làm nghiệp vụ này bao giờ đâu? Bặc Cường Đông cũng chưa từng có kinh nghiệm kinh doanh, nhưng ông chủ mới đã nói, hắn không dám có bất kì dị nghị nào.

Hơn nữa làm hắn cảm giác được không thể tưởng tượng nổi chính là ông chủ không ngờ muốn hắn đi tiếp nhận nghiệp vụ công ích. Hắn thật sự không rõ ông chủ này nghĩ như thế nào, nghiệp vụ công ích hoàn toàn không có lợi nhuận, hiện tại chỉ có một ít đoàn thể xã hội đi làm công việc miễn phí này như thế. Hắn rất hoài nghi, cứ như vậy mà làm, tiền lương tháng sau của hắn có thể không có rồi.

Bất quá ngữ khí của ông chủ rất quyết định, hắn cũng chỉ có đàng hoàng mà nhận lệnh.

Trung tâm là khu vực phồn hoa nhất Lars, nơi này có cả rất nhiều các toà nhà cao ốc, trên toà nhà cao ốc truyền phát tin tức quảng cáo tinh xảo. Nơi này giá cả của thương phẩm khá cao, làm người khác líu lưỡi. Mà trong đó, toà nhà Song Tử lâu này là dễ thấy nhất, Cả minh chính khu (1) này cũng có thể sắp xếp vào một trong những tập đoàn có danh tiếng lớn nhất, cũng là một trong dấu hiệu kiến trúc của Lars.

Phòng tổng giám đốc, tập đoàn Trung Châu.

Một vị trung niên nhân hơi mập mạp đang cực kì chăm chú nghe thủ hạ báo cáo. Người này là tổng giám đốc của tập đoàn Trung Châu, Nhâm Văn Châu. Trước mặt hắn, có hai người đang đứng song song, trong đó một vị ước chừng 40 tuổi, vẻ mặt khôn khéo lão luyện, nói chuyện tuy ngắn nhưng có lực. Một vị khác tóc hoa râm, trên mặt nếp nhăn rất nhiều, mang một cặp kính đen.

- Các ngươi nói là buổi tối ngày hôm qua không phát hiện ra tín hiệu không rõ?
Nhâm Văn Châu ánh mắt ngưng trọng.

- Vâng!
Người trả lời chính là vị thủ hạ lão luyện kia.

Hắn gọi là Tiền Minh Nhất, là một trong những thủ hạ đắc lực nhất của Nhâm Văn Châu, cũng là tâm phúc của hắn. Mà đứng ở bên cạnh hắn là vị lão đầu tóc hoa râm, chính là chế tạp sư cao cấp nhất của tập đoàn Trung Châu, Pháp Lợi. Pháp Lợi cũng không phải là một vị chế tạp sư nổi tiếng, tại giới chế tạp sư của liên bang, không ai biết đến hắn, Nhưng ở tập đoàn Trung Châu, lại đảm nhiệm chức chế tạp sư cao cấp nhất, cái chức này làm người khác vô cùng đỏ mắt, chủ trì hạng mục khai phá. Bên trong Trung Châu tập đoàn cũng có nhiều điểm dị nghị, nhưng là do Nhâm Văn Châu sắp xếp, kiên trì làm cho Pháp Lợi đảm nhiệm chế tạp sư cao nhất của tập đoàn.

Pháp Lợi đứng ở bên cạnh bổ sung nói:
- Luồng tín hiệu này tính năng phi thường giống với Phong Tấn tạp chúng ta đang nghiên cứu. Nhưng rất rõ ràng, kĩ thuật của đối phương so với chúng ta thành thục hơn nhiều.

Pháp Lợi nói lời này sắc mặt cũng không tốt. Hạng mục Phong Tấn tạp này từ lúc thành lập đến bây giờ, đã qua năm năm nghiên cứu. Trong năm năm này, hắn vì cái này mà tổn hao vô số tâm huyết. Ngay ngày hôm qua, bọn họ vừa mới có tiến triển đột phá, đang lúc các nhân viên công tác hoan hô nhảy nhót ăn mừng, bọn họ đột nhiên phát hiện ra một loại tín hiệu cùng loại.

Pháp Lợi cả đêm hôm qua không ngủ, hắn phân tích báo cáo làm cho hắn phảng phất như bị một chậu nước lạnh vào đầu. Hắn bất ngờ phát hiện, kĩ thuật của đối phương vượt xa so với nghiên cứu Phong Tấn tạp của bọn hắn! Cái này nhất thời làm cho vị chế tạp sư không còn trẻ tuổi này tâm như chết.

Ba giờ tối, hắn không có bất cứ trì hoãn nào, gọi Tiền Minh Nhất dậy.

Tỉnh dậy, Tiền Minh Nhất đang nghe thấy tin tức này, liền trợn tròn mắt, tất cả cơn buồn ngủ không cánh mà bay. Cảm giác sâu sắc đây là một chuyện cực kì cấp bách, liền chạy tới phòng thí nghiệm của Pháp Lợi. khi hắn chạy tới phòng thí nghiệm, nhìn thấy các chế tạp sư tâm cao khí ngạo cúi đầu ủ rũ, bản thân cũng trầm xuống.

Đợi khi hắn nhìn thấy Pháp Lợi mới biết tình huống so với hắn tưởng tượng vẫn không ổn nên trời vừa sáng, hắn liền lôi Pháp Lợi tới gặp Nhậm Văn Châu.

Sắc mặt Nhậm Văn Châu cũng phi thường khó coi, Phong Tấn tạp này là hạng mục mở ra niềm hi vọng cho tập đoàn, đến bây giờ đã tổn hao vô số nhân lực và vật lực.

Kĩ thuật thông tin tạp đã tương đối thành thục, nhưng lại vẫn như cũ. Tỉ như ở trong rừng mà không cách nào sử dụng, phạm vi sử dụng có hạn chế rất lớn. Phong Tấn tạp dùng một loại kĩ thuật bất đồng với thông tin tạp bình thường khác, cho dù địa hình trên mặt đất phức tạp, hay bị rừng quấy nhiễu nghiêm trọng, cũng có thể tiến hành thông tin.

Phong Tấn tạp đối với tập đoàn Trung Châu mà nói, không chỉ là vấn đề lợi nhuận, mà còn trực tiếp ảnh hưởng tới chiến lược phát triển của tập đoàn sau này. Do đó Nhậm Văn Châu vừa nghe thấy tin tức này, cũng không khỏi dâng lên một tia kích động. Bất quá hắn dù sao cũng là người quen với sóng gió, rất nhanh liền trấn định lại.

- Có thể điều tra ra khu vực phát ra tín hiệu không?
Nhậm Văn Châu hỏi.

- Thông tin đối phương có thời gian quá ngắn, chúng ta không có các xác định chuẩn xác vị trí của đối phương. Bất quá lần này tín hiệu xuất hiện hẳn là ở khu tây bắc nội thành.
Khuôn mặt Tiền Minh Nhất vô cùng nghiêm túc.

- Góc tây bắc?
Ngón trỏ của Nhậm Văn Châu nghẹ nhàng gõ vào mặt bàn, lâm vào suy tư. Ấn tượng ở trong lòng hắn, khu tây bắc của Lars không có bất kì một công ty lớn nào. Gần đây mọi việc tựa hồ không thuận lợi, trước mặt còn có cửa ải không thể qua được, không nghĩ tới vừa lại gặp phải vấn đề mới. Phiền não vuốt vuốt lông mày, Nhậm Văn Châu cố gắng làm cho lòng mình trấn tĩnh.

Vài phút đồng hồ sau, Nhậm Văn Châu ngẩng đầu, ngữ khí quyết định:
- Lập tức đi thăm dò, giám sát không ngừng, tra ra lai lịch của đối phương mới thôi!

- Vâng!
Tiền Minh Nhất biến sắc, nghiêm nghị đáp lại.

Nhậm Văn Châu không nhịn được dặn dò nói:
- Bất quá không nên gióng trống khua chiêng, tất cả phải điều tra trong âm thầm. Hiểu không?

Tiền Minh Nhất đứng lặng, tập đoàn Trung Châu tại Lars luôn luôn ở thế mạnh, nay là lần đầu tiên hắn nghe thấy tổng giám đốc đang yêu cầu âm thầm điều tra. Chẳng lẽ gần đây có phát sinh chuyện gì? Tiền Minh Nhất mặc dù khó hiểu nhưng vẫn gật đầu.

Ánh mắt Nhiệm Văn Châu rời vào người Pháp Lợi, thầm sặc nhẹ nhàng hoà nhã nói:
- Pháp Lợi đại sư không nên nản chí, công việc nghiên cứu không được gián đoạn, tiếp tục tiến hành, tranh thủ sớm tới ngày xuất ra thành quả.

- Biết rồi.
Pháp Lợi gật đầu.

Sau khi Tiền Minh Nhất cùng Pháp Lợi rời đi, Nhậm Văn Châu mệt mỏi tựa vào ghế, ánh mắt của hắn xuyên thấu qua quả cầu pha lê dưới đất. “Chẳng lẽ lần này, Trung Châu thật sự không qua được sao?” Nghĩ đến một việc làm cho hắn vô cùng đau đầu, Nhậm văn Châu thở dài.

Mauser nhìn Ana trong hôn mê, sắc mặt nhất thời xanh mét. Bên cạnh hắn là trung niên nhân dáng người thon gầy, cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn rất rõ ràng, nhóm Ana cường đại tới cỡ nào. Năm đó thiếu gia vì thu phục ba người đã tổn hao vô số tiền vàng cùng thủ đoạn, thậm chí trung cấp tạp tu ở bên dưới cũng chết hơn mười người mới hoàn toàn thu phục được ba người này. Mà ba người, cũng được thiếu gia trọng vọng, trở thành tay chân đắc lực nhất của thiếu gia, cũng là một thanh đao sắc bén nhất.

- Chuyện gì xảy ra?
Thanh âm cố gắng bình thường của Mauser từ trong hàm răng phát ra, ánh mắt làm cho người ta sợ hãi.

- Gặp phải cao thủ.
Nam nhân có đôi lông mày nối liền vẻ mặt vẫn như cũ không chút động lòng, như đang nói một chuyện không liên quan tới mình vậy.

- Cao thủ?
Mauser cảm nhận được lời này có chút hoang đường:
- Trong Lars, ngoại trừ tạp tu của Trung Châu, có thể so với sát nhân cuồng các ngươi còn có ai có thể mạnh hơn?

Gã tóc đỏ không nhịn được kêu lên:
- Là hai con sâu ghê tởm từ trong chỗ tối đánh lén, Thủy Ba của Ana cũng vô dụng, chúng ta gặp phải ám toán!

Mauser rất nhanh từ phẫn nộ tỉnh táo lại:
- Ngươi nói là, các người không nhìn thấy bọn họ?

- Ừ, mẹ kiếp, nếu để chúng ta nhìn thấy hai người này, ta nhất định sẽ băm bọn chúng thành mảnh nhỏ!
Gã tóc đỏ gióng căm hận nói.

Ánh mắt Mauser rời vào trên người nam nhân có đôi lông mày nối liền:
- Ngươi có phát hiện gì?

Nam nhân có đôi lông mày nối liền lai lịch thần bí, đến bây giờ Mauser cũng không biết xuất thân của hắn từ đâu. Nhưng hắn biết gã này dù là thực lực hay kiến thức vẫn là mạnh nhất trong ba người.

Nam nhân có đôi lông mày nối liền trầm mặc vài giây, mí mắt buông xuống, một đạo quang mang không thể quan sát hiện lên, mặt hắn không chút thay đổi nói:
- Không có!

------------
Chú thích:
1: Khu đô thị văn minh?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất