Chương 216: Lãnh Liệt
Dịch: tieuphat1
Biên dịch: Blak
Biên tập: vandai79
Nguồn:www.tangthuvien.com
Thoát Vĩ Toa xoay chuyển với tốc độ cao, hiện tại Trần Mộ sử dụng nó càng ngày càng thành thạo, không chỉ thời gian bắn giảm xuống nhiều mà thanh âm cũng nhỏ hơn. Cả hai mặt này đều chứng tỏ năng lực dùng cảm giác khống chế năng lượng của hắn càng ngày càng mạnh.
Nhưng khi Trần Mộ bắn Thoát Vĩ Toa vẫn sinh ra sóng năng lượng, tuy sóng năng lượng không lớn nhưng do khoảng cách quá gần nên Tiểu Man liền phát hiện ra.
“Hắn ở chỗ đó!”
Tiểu Man không chút do dự, 15 năng lượng thể hình nòng nọc nối tiếp nhau thành một luồng năng lượng dài bắn về nơi sinh ra sóng năng lượng, tạo thành những tiếng “ô ô”. Ngay lúc này thì một tiếng rít bỗng vang lên mang theo tiếng rung động dữ dội áp chế hoàn toàn tiếng “ô ô” do năng lượng thể hình nòng nọc sinh ra.
Tiểu Man tuy kinh nhưng không loạn, tâm tình được buông lỏng không ít. Nàng sợ nhất là đối phương ẩn núp trong một chỗ bí mật, rất khó đề phòng. Đòn tấn công lần này của đối phương tuy sắc bén nhưng lại làm lộ vị trí, hắn đã đánh mất ưu thế lớn nhất của mình. Cho tới nay, Tiểu Man chưa bao giờ ngại du chiến (1) hay trận địa chiến (2).
- Ầm, ầm, ầm…
Những tiếng nổ dày đặc vang lên, Tiểu Man bỗng tái mặt!
15 năng lượng thể hình nòng nọc của nàng đều bị phá hủy! Mỗi một năng lượng thể đều có liên lạc đặc thù với cảm giác nên nàng lập tức biết được. Không ngờ là 15 đạo năng lượng thể lại không ngăn được đạo năng lượng toa này, cái khiến nàng khiếp sợ là khí thế của năng lượng toa khi nghiền nát 15 đạo năng lượng thể kia!
Tốc độ phản ứng của nàng cực nhanh, như vô thức mở lồng năng lượng bảo vệ.
Lồng năng lượng màu vàng cam khiến nàng cảm thấy an toàn hơn nhiều. Qua nhiều trận chiến trong quá khứ, lồng năng lượng này chưa bao giờ bị công phá từ chính diện nên mỗi lần mở nó nàng đều cảm thấy vô cùng an toàn.
- Binh!
Tiểu Man cảm thấy một cỗ lực lượng mạnh mẽ ập đến, giống như bị một cây búa đập trúng, hai chân trượt về phía sau. Lồng chưa bị phá nhưng tầng năng lượng màu vàng vốn dày đặc đã trở thành một lớp màu bạc cực mỏng.
“Đây là năng lượng toa sao? Một năng lượng toa nho nhỏ sao lại có lực xuyên thấu đáng sợ như vậy chứ?”
Nàng kinh hoảng khi nhìn xuyên qua cái lồng năng lượng trong suốt.
Đối phương chỉ còn cách nàng chưa đầy 8 mét.
Đây là kế hoạch của Trần Mộ. Thoát Vĩ Toa dù mạnh nhưng dễ bị phát hiện bởi sóng năng lượng của nó, nếu muốn dựa vào kỹ năng sử dụng tạp phiến của bản thân để chiến thắng tạp tu như Tiểu Man là điều không tưởng. Nhưng Trần Mộ hiện tại đã sớm hiểu được thực lực không chỉ tính riêng kỹ năng dùng tạp phiến, bản thân hắn cần sử dụng lợi thế về các mặt khác thì mới có thể thắng trận chiến này.
Lợi dụng sóng năng lượng của Thoát Vĩ Toa để đánh lạc hướng đối phương, còn mục đích chính của hắn lại là động tác tiếp theo. Cùng lúc bắn Thoát Vĩ Toa, hắn lập tức khom lưng lao về phía Tiểu Man từ mặt khác của bức tường.
Ngay lúc rời khỏi bức tường thì tinh thần của hắn rất tỉnh táo. Lúc này hắn thể hiện khí chất của một tay thợ săn lão luyện, mỗi một đòn đều nguy hiểm trí mạng chứ không phải là một tay mơ non nớt.
Hắn cũng không mong Tiểu Man sẽ để hắn đến gần dễ dàng, dù sao nàng cũng là một cao thủ tạp tu có kinh nghiệm phong phú.
Vì vậy hắn không bay thẳng tới chỗ Tiểu Man. Hắn xoay mình trên không, dướn người rồi nhẹ nhàng tiếp đất hoàn toàn im lặng, khiến người ta có cảm giác vô cùng nhẹ nhàng. Đây là kỹ xảo né tránh mà nữ ma quỷ từng dạy cho hắn, bây giờ hắn đã thành thục hơn xưa không biết bao nhiêu lần, nếu nữ ma quỷ chứng kiến thì không biết sẽ có cảm tưởng thế nào.
Vừa chạm đất, tay chân hắn đột nhiên hơi co lại như bốn cái lò xo, tư thế này vô cùng quỷ dị. Sau đó hắn lại phóng người lên cao, vậy là hắn đã hoàn thành một lần thay đổi phương hướng. Tư thế này giúp hắn có thể tùy ý lao về bất cứ hướng nào trong một phạm vi rất rộng.
Cách thay đổi phương hướng như vậy rất khó đề phòng. Tiểu Man tưởng rằng ngay khi rời khỏi mặt đất thì hắn sẽ bay lên không trung, nhưng cả người hắn lại đột ngột dán sát mặt đất rồi lao tới, dường như không hề chịu lực quán tính nào.
Sắc mặt của Tiểu Man trắng bệch.
Mỗi động tác của đối phương đều nằm ngoài dự đoán của nàng, mắt nàng hoàn toàn không xác định được nhịp điệu của đối thủ, cảm giác nhận biết được từng động tác nhưng lại không thể dự đoán. Hành động của hắn như chớp lại quỷ dị khó dò, tần suất cực nhanh. Nàng từng gặp qua đủ loại tạp tu nhưng cũng không khỏi cảm thấy hoảng sợ.
Trong khoảng cách chưa đầy 8 mét mà hắn đã thay đổi phương hướng 26 lần.
Con số này mà truyền ra ngoài thì cũng đủ khiến cả liên bang xôn xao, đủ để làm cho bất cứ gã tạp tu cận chiến nào cũng phải xấu hổ, để những tên chuyên tập luyện cách đấu (3) đập đầu vào tường mà chết.
Ánh mắt Tiểu Man dần mờ mịt, nàng không hiểu làm sao cơ thể gầy yếu của đối phương lại chịu được gánh nặng như vậy. Trong khoảng cách 8 mét, hắn thay đổi phương hướng hơn 20 lần trong thời gian chưa đầy 1s. Tần suất như vậy thì dù là người sắt cũng bị vỡ thành vô số mảnh.
Thân thể loài người làm sao có thể kì dị đến mức này chứ?
Khoảng cách giữa hai bên mau chóng thu hẹp lại. Tiểu Man cắn răng, mặc dù lòng tự tin của nàng bị đả kích rất nặng nhưng nàng không muốn đầu hàng dễ dàng như thế. Tuy nàng không thể dự đoán được động tác kế tiếp của đối thủ nhưng không có nghĩa là nàng không có cách nào khác. Trải qua nỗi sợ hãi, ánh mắt nàng liền kiên định trở lại. Không thể từ bỏ dễ dàng được!
Năng lượng thể hình nòng nọc trên tay nàng điên cuồng bắn ra bốn phương tám hướng xung quanh, chúng bắn ra mà không hề có mục tiêu!
Lấy bản thân nàng làm trung tâm, vô số năng lượng thể bắn nhanh ra bốn phía! Nàng dốc toàn lực ra đòn tấn công này, giống như một con nhím bị bức vào đường cùng phải phóng ra toàn bộ gai nhọn trên người. Điều này khiến cho Trần Mộ vô cùng chật vật!
Đáng chết!
Hắn không dám mở lồng năng lượng vì như vậy sẽ làm giảm tốc độ, dù chỉ chậm lại 0.1s thì cũng đủ cho cao thủ tạp tu tận dụng để thay đổi cục diện trận chiến, khiến tất cả những gì mà hắn chuẩn bị lúc trước đều là công cốc.
Bề ngoài thì có vẻ như Trần Mộ chiếm ưu thế, nhưng hắn hiểu rất rõ đó là do phong cách chiến đấu xuất kì bất ý của mình khác xa các tạp tu bình thường. Một khi đối phương thích ứng với chiến thuật này thì hai bên sẽ lâm vào cảnh giằng co ban đầu và người bị thua sau cùng chính là mình.
Không thể lùi, không thể do dự!
Lui là thất bại, bại thì chết! Tiến tới dù nguy hiểm nhưng xác suất thắng lợi lại cao hơn rất nhiều.
Trần Mộ quyết định cắn răng kiên trì đến cùng, hai chân không hề chậm lại, lao thẳng về phía “đống gai nhọn”!
Không rõ có phải do bị kích thích hay không mà cảm giác của hắn vô cùng rõ ràng, thời gian như bị kéo lại, mọi thứ xung quanh trở lên chậm vô cùng. Hắn bỗng cảm thấy cảnh tượng này rất quen thuộc. Hắn có ảo giác như là mình đang rèn luyện độ nhạy cảm giác!
Chỉ là lần này không chỉ phải cảm giác được năng lượng thể mà còn phải tránh né chúng.
Hắn nhìn thấy rõ ràng từng đạo năng lượng thể hình nòng nọc, thậm chí cả cái đuôi nhỏ của chúng. Trần Mộ hoàn toàn đắm chìm vào trạng thái này, trong lòng hoàn toàn tĩnh lặng, không sợ hãi, không căng thẳng, tất cả mọi thứ xung quanh đều cách xa hắn. Trong cảm giác của hắn chỉ có các năng lượng thể hình nòng nọc.
Xoay vai, khom lưng tránh khỏi một đạo năng lượng thể! Hai chân bỗng dang ra, tránh được hai đạo năng lượng thể…
Đây là một loại trạng thái rất kì lạ, trong cảm giác của hắn thì mỗi đạo năng lượng thể như một con nòng nọc vui vẻ bơi lội, còn động tác của hắn thì giống như được quay chậm. Tuy nhiên những động tác như bình thường này lại tránh né phần lớn các đạo năng lượng thể bắn ra không theo quy luật nào.
Nhưng số lượng năng lượng thể rất nhiều, nhiều lúc Trần Mộ chỉ có thể tránh không để bị trúng chỗ yếu hại mà thôi.
- Xuy xuy xuy!
Các lỗ máu liên tiếp xuất hiện ở vai trái, bắp chân, hông… Chỗ nguy hiểm nhất là trên gò má, nếu như hắn nghiêng đầu chậm một chút thôi thì đạo năng lượng thể hình nòng nọc kia đã chui thẳng vào đầu. Trong thế giới cảm giác của mình, hắn có thể nhìn thấy rõ từng giọt máu từ cơ thể bắn ra rồi rơi xuống, toàn bộ quá trình như một cảnh quay chậm. Mà cảm giác đau đớn từ vết thương dường như cũng trở nên chậm lại.
Trong ánh mắt hoảng hốt của Tiểu Man, Trần Mộ đột phá qua vô số “lớp gai nhọn”! Trong nháy mắt, ngay cả Trần Mộ cũng không biết mình đã hoàn thành bao nhiêu động tác.
- Hô!
Ngay thời điểm đột phá thành công, hắn lập tức từ thế giới cảm giác được quay chậm trở lại hiện thực. Tiếng gió rít khẽ bên tai nhắc nhở tốc độ của hắn nhanh đến mức nào! Cùng lúc đó, cảm giác đau đớn cũng ập đến trung khu thần kinh.
Đau đến mức hắn muốn hít mấy hơi lạnh.
Hình ảnh Tiểu Man trong mắt hắn càng lúc càng to, lòng hắn không có nỗi vui mừng vì thắng lợi mà lại cảm thấy tâm tình trở nên băng lãnh. Không biết có phải do tâm tình này ảnh hưởng hay không mà động tác của hắn không hề thay đổi, cơn đau cũng không khiến hắn rên lên dù chỉ một tiếng.
Vẻ tuyệt vọng trong mắt đối phương không hề khiến Trần Mộ dung động chút nào.
- Phanh!
Chỉ một cú đấm liền đập tan lồng năng lượng đã mỏng và trong suốt như cánh ve thành từng đốm sáng, tiêu tán trong không khí.
Hắn lao vào với tốc độ cao, tay phải chạm vào cái cổ trắng như tuyết của Tiểu Man, tay trái thì nắm chặt độ nghi trên cổ tay phải của nàng.
Đúng lúc này thì Trần Mộ chợt tái mặt, vội vàng lui lại với tốc độ còn nhanh hơn vừa rồi!
----------------
Chú thích:
1: Du chiến: Chiến đấu du kích
2: Trận địa chiến: Chiến đấu theo trận địa, theo đội hình (Điển hình của quân đội chính quy)
3: Cách đấu (格斗): Đấu vật, một dạng võ cận chiến