Chương 236: Phong Triều
Dịch: kakesi_kenji
Biên dịch: blak
Biên tập: vandai79
Nguồn:www.tangthuvien.com
Tỉnh dậy, Trần Mộ cảm thấy cả người vô cùng sảng khoái. Hắn vừa nằm xuống là ngủ liền hai ngày, từ đó có thể thấy tinh thần và thể lực của bản thân đã bị tiêu hao đến cỡ nào.
Lần thu hoạch này khá phong phú, không chỉ được gã béo thừa nhận mà còn đột phá về mặt chế tạp. Những ý tưởng thường ngày do không có nguyên liệu nên chưa có cơ hội áp dụng, lần này nhờ sử dụng nguyên liệu của gã béo nên phần lớn đều được thử nghiệm qua. Trong đó có cả thành công lẫn thất bại, nhưng dù thế nào thì rất có lợi cho Trần Mộ.
Bây giờ hắn đã hiểu vì sao nhiều chế tạp sư lại tình nguyện gia nhập các tổ chức hoặc hiệp hội. Bọn họ không cần lo về chuyện tiền bạc, nguyên liệu hay thiết bị, có thể sử dụng thực lực hùng hậu của tổ chức để thử nghiệm ý tưởng của bản thân.
Chế tạp sư bình thường thì không may mắn như thế, bọn họ phải tự lo kiếm sống, tự mua hoặc tìm kiếm nguyên liệu, tự chọn các loại thiết bị cao cấp. Tuy nhiên các loại nguyên liệu quý hiếm không phải muốn là mua được, mà phải thông qua những con đường đặc thù. Nếu như chỉ bằng sức lực của bản thân thì chế tạp sư rất khó có thể có được.
Trần Mộ không khỏi cảm thán sự may mắn của mình. Nếu không gặp gã béo thì còn lâu hắn mới đột phá như lần này.
Hắn không khỏi nhớ tới những lời nhắc nhở của gã béo với bản thân, kinh nghiệm sống của gã béo phong phú hơn mình nên Trần Mộ rất coi trọng ý kiến của hắn.
Gia nhập Lục Đại ư? Hắn không có hứng thú. Trong thâm tâm, hắn đã liệt Lục Đại vào sách đen. Hắn thà không làm một chế tạp sư tài giỏi còn hơn là một chế tạp sư mất tự do. Tuy nhiên hắn hiểu được ý tứ trong lời nói của gã béo, bản thân không chỉ suy xét chọn hay không, mà còn cả an toàn của chính mình.
Về an toàn, do có Weah bên cạnh nên Trần Mộ cũng không quá lo lắng. Tuy vậy Trần Mộ vẫn muốn hỏi ý kiến của Weah, hắn là chuyên gia chiến đấu nên có quyền lên tiếng hơn bất kì ai khác.
Weah đang chơi đùa với con chó mập màu nâu. Nó lười biếng nằm trong lòng Weah, khi hắn véo nhẹ một cái thì nó liền lăn kềnh.
- Weah, ta có một vấn đề.
Trần Mộ đi thẳng vào trọng tâm:
- Không lâu nữa, có thể ta sẽ gặp nguy hiểm. Đối phương có thực lực rất mạnh, có thể bọn họ sẽ dùng biện pháp ôn hòa nhưng cũng có thể dùng vũ lực. Ngươi thấy chúng ta có cần tăng thêm nhân thủ không?
- Nhân thủ?
Weah híp mắt lại, ngừng chơi đùa với con chó mập.
Trần Mộ gật đầu, giải thích:
- Là bỏ tiền ra chiêu mộ vài người. À, bọn họ cũng có thể chiến đấu nhưng chắc là không quá mạnh.
- Ta hiểu rồi!
Weah gật đầu rồi nhắc nhở:
- Ngươi phải tìm một con sư tử đủ mạnh để dẫn dắt đàn cừu. Nếu không, cừu mãi mãi là cừu.
Trần Mộ hỏi ngược lại:
- Ngươi thì sao?
Weah lắc đầu:
- Ta không hợp chuyện chỉ huy tác chiến.
Hắn suy nghĩ một lúc rồi đề nghị:
- Có lẽ ngươi tự mình thử xem, biểu hiện trong rừng của ngươi không tồi, hẳn là có tiềm lực ở mặt này.
“Mình có tiềm lực ở mặt này sao?” Trần Mộ suýt nữa tưởng mình nghe nhầm. Ngày ấy trong rừng, hắn chẳng qua là chạy trối chết, cố gắng kiên trì đến cùng mà thôi, hơn nữa bản thân cũng chẳng có biểu hiện ưu tú nào. Hắn không rõ sao Weah lại có kết luận này.
Có lẽ mình nên nhờ đám người Alfonso giúp đỡ, ví dụ Weide là một lựa chọn không tồi. Tuy hắn có vẻ thô hào nhưng tâm tư rất tinh tế, lực chiến đấu không mạnh nhưng có kinh nghiệm chỉ huy. Trần Mộ tin rằng nếu mình đưa ra yêu cầu này thì Alfonso và Weide sẽ không từ chối.
Hắn suy ngẫm một lúc rồi bỏ ý nghĩ này đi. Lúc này liên lạc với Alfonso thì rất nguy hiểm. Hơn nữa ở Hạ Thành toàn trẻ em, nếu như rút lực lượng nòng cốt như Weide thì sự an toàn của căn cứ sẽ giảm xuống, những đứa trẻ rất dễ gặp nguy hiểm.
Trần Mộ khá quý mến lũ trẻ của bộ tộc Vạn Sĩ, hắn không muốn vì mình mà bọn chúng bị nguy hiểm.
Trần Mộ liền cảm thấy đau đầu. Cuối cùng, hắn không chấp nhận đề nghị của Weah vì hắn cho rằng bản thân chỉ là tay mơ ở lĩnh vực này, không có chút kinh nghiệm nào. So với làm chuyện này thì tốt hơn là tăng thực lực của bản thân, như vậy thì tốt hơn.
Tạm thời gác chuyện này qua một bên, Trần Mộ mau chóng tiếp tục huấn luyện.
Tuy nhiên có một số chuyện nhỏ mà hắn buộc phải ra mặt.
Viên chức chính phủ của thành phố Lars tới, lần này là người đứng đầu cơ quan dân chính tới đưa tiền trợ giúp. Đối phương rất dứt khoát, thoải mái và hiệu suất làm việc tương đối cao. Trần Mộ tuy không hiểu nhưng Lô Tiểu Như và Bặc Cường Đông lại rất bất ngờ, từ lúc nào mà chính phủ ở đây lại trở nên hào phóng như thế chứ.
Đến khi viên chức kia dò hỏi về quan hệ giữa Trần Mộ với tập đoàn Trung Châu thì hắn mới hiểu ra. Chắc là do đám viên chức thấy mình tại yến tiệc của Văn Châu nên giá trị của Thiên Dực cũng tăng mạnh.
Sự trỗi dậy của Trung Châu đã là điều chắc chắn, dù cho có nghiêng về phía nào trong ba phương thì Trung Châu đều là kẻ chiến thắng. Thiên Dực được mời tới buổi dạ tiệc nên cũng thơm lây.
Trần Mộ cũng chẳng thèm quan tâm đến chi tiết bên trong, có tiền cầm là tốt rồi. Số tiền trợ giúp khoảng 20 triệu audierne, nếu là trước kia thì đây là một số tiền rất lớn. Song hôm trước, hắn đã dùng hết số nguyên liệu có giá trị tính bằng hàng trăm triệu, riêng hai tấm Chiết Hình Yến Ba tạp đã có giá 50 triệu.
Thậm chí Trần Mộ cảm thấy chết lặng khi nhận lấy số tiền, còn nhân viên như Bặc Cường Đông thì kích động đến độ suýt té xỉu. 20 triệu a, đây là một số tiền rất lớn a! Khi bọn họ thấy vẻ mặt bình thản của Trần Mộ thì không khỏi bội phục. Ông chủ đúng là ông chủ, chỉ riêng khí độ bình thản này đã khiến người khác khâm phục!
Viên chức kia thấy Trần Mộ không có hứng nói chuyện nên thức thời ra về. Dù sao Thiên Dực cũng ở Lars, sau này còn nhiều cơ hội tạo lập quan hệ nên bọn họ không lo lắng.
Có số tiền trợ giúp 20 triệu audierne, cộng thêm lợi nhuận từ tập đoàn Trung Châu, còn có lợi nhuận trong thời gian này của Thiên Dực thì Trần Mộ có trong tay khoảng 30 triệu audierne.
Nếu chi tiêu cho cuộc sống thì số tiền 30 triệu đủ cho một gia đình sống xa hoa cả đời, nhưng để xây dựng sự nghiệp thì lại vô cùng ít ỏi.
Trần Mộ hiện chưa có ý định dùng số tiền này. Bây giờ hắn cần huấn luyện, lời nhắc nhở của gã béo vẫn còn in sâu trong tâm trí. Rõ ràng là phương án tuyển thêm người là không khả thi, do đó hắn chỉ còn cách tự đề cao thực lực của bản thân.
Huống chi trên tay hắn vẫn còn một con át chủ bài. Sức tấn công vô cùng mạnh mẽ của Chiết Hình Yến Ba tạp, ngay cả hắn là người chế tạo ra nó cũng giật mình.
Hắn không muốn luyện tập sử dụng Chiết Hình Yến Ba tạp ngay mà lập tức tiến vào tạp phiến thần bí.
Tấm tạp phiến này mới là khởi nguồn lực lượng thực sự của Trần Mộ!
Không thể nghi ngờ năm nay là một năm sóng gió của thành phố Lars. Nhiều năm sau này, rất nhiều cư dân của thành phố Lars vẫn thấy kích động khi kể về nó.
Ngưỡng Thị là sàn đấu giá lớn nhất ở thành phố Lars, cũng là một trong số ít các sàn đấu giá ở khu Minh Chính. Dù quy mô của sàn đấu giá này không đủ để được xếp vào số 50 sàn đấu giá đứng đầu ở liên bang, nhưng tạm thời thì nó lại thu hút sự quan tâm của cả liên bang.
Chuyện này phải bắt đầu kể từ một lần đấu giá.
Đó là tạp phiến có tên là “001”. Đây là tam tinh tạp phiến, theo lý thuyết thì nó không đủ sức gây chú ý cho mọi người. Thực tế lại không như thế, tấm tạp phiến này có tính năng xuất chúng, uy lực có thể sánh với tứ tinh tạp phiến, khiến nhiều người thèm thuồng. Tuy nhiên do không nhiều người biết về lần đấu giá này, nên cuối cùng tấm tạp phiến được bán cho một đoàn trưởng tạp tu đoàn với giá 5,56 triệu audierne.
Nghe nói về sau tấm tạp phiến này được người khác mua lại với giá 20 triệu audierne, đây cũng là việc mà vị đoàn trưởng đó hối hận nhất đời.
Ngay lúc những tạp tu thu được tin tức hơi chậm đều thở dài tiếc nuối, trong số các vật đấu giá ở ngày thứ hai lại xuất hiện tạp phiến kì lạ có tên 002.
Tấm tạp phiến này cũng kế thừa chất lượng cao của 001, mặc dù là tạp phiến hỗ trợ nhưng tính năng mạnh mẽ của nó khiến vô số người phải đỏ mắt.
Số người tham dự lần này nhiều hơn trước rất nhiều, sau cùng thì 002 được bán với giá 22,05 triệu audierne.
Ngày thứ ba, 003 đúng hẹn lại tới. Lại là một lần đấu giá điên cuồng! Lúc này có rất nhiều người biết tin nên để tăng mức độ của cuộc đấu giá, mỗi người tham dự phải nộp phí vào cửa là 100 ngàn audierne. Song ngay cả như vậy thì số người tham gia cũng vượt quá trăm, cuối cùng 003 được mua với giá 31,2 triệu audierne.
004 còn chưa được đấu giá thì tin tức đã lan ra khắp liên bang. Dãy số tạp phiến kì lạ, tính năng trác tuyệt được mọi người điên cuồng theo đuổi, đây chắc chắn là một đề tài đáng để bàn tán. Rất nhiều đài truyền hình bắt đầu thoải mái vung tiền để thu thập tư liệu rất chi tiết về tính năng của các tạp phiến này.
Sau khi tham số tính năng được công bố thì nó đã tạo nên một trận sóng gió toàn liên bang.
Tam tinh tạp phiến là loại tạp phiến có nhu cầu lớn nhất ở liên bang, là nhóm hàng hóa được mua nhiều nhất. Cực phẩm tam tinh tạp phiến có giá trị cao hơn tứ tinh tạp phiến rất nhiều! Lượng người đến sàn đấu giá Ngưỡng Thị ngày một tăng, trong số đó có cả tạp tu lẫn chế tạp sư. Đối với tạp tu có tiền thì cực phẩm tam tinh huyễn tạp là thứ bảo hiểm tính mạng tốt nhất, chế tạp sư thì rất tò mò vì sao tam tinh huyễn tạp lại có biểu hiện kiệt xuất đến thế.
Màn ra mắt của 004 khá hoa lệ, phí vào cửa đã tăng lên 200 ngàn audierne nhưng số người đã lên đến 250. Nói cách khác, chỉ riêng phí vào cửa thì Ngưỡng Thị đã lời 50 triệu audierne. 004 không làm cho họ thất vọng, tính năng xuất chúng của nó lại tạo nên một mức giá khiến người khác phải trợn mắt há mồm – 46,78 triệu audierne.
Giá của dãy số tạp phiến lập tức tăng cao! Vô số đài truyền hình cùng lúc đưa ra tin tức này, ngoài ra còn công bố tham số tính năng của nó. Từ 004 trở đi, dãy số tạp phiến thành cực phẩm tam tinh tạp phiến mà vô số tạp tu trung – cao cấp mơ ước có được.
Sàn đấu giá Ngưỡng Thị được chú ý, trở thành tiêu điểm của mọi người. Sàn đấu giá như bình thường này, không hề có bối cảnh lớn mạnh, cũng không có lịch sử lâu dài, từ đâu mà bọn họ có được dãy số tạp phiến?
Người thông minh nhìn thoáng qua là biết dãy số tạp phiến do cùng một chế tạp sư làm ra. Chế tạp sư có trình độ cao siêu như thế liền trở thành mồi ngon trong mắt các tập đoàn, nếu như có thể chiêu mộ chế tạp sư như vậy thì chẳng phải là có được nguồn cung vô tận dãy số tạp phiến sao? Thậm chí còn có rất nhiều người ảo tưởng nếu cả tạp tu đoàn đều được trang bị dãy số tạp phiến, tạo thành một đội quân dãy số tạp phiến thì có lực chiến đấu kinh người đến mức nào.
Song điều khiến người khác bất ngờ là sàn đấu giá Ngưỡng Thị tuy nhỏ nhưng cũng có vài phần đạo hạnh. Ổng chủ của bọn họ đã trốn mất tăm, tin tức bị phong tỏa hoàn toàn. Nhân viên thì không biết chút gì, dù là các đại tập đoàn với thực lực hùng hậu cũng không biết bắt đầu từ đâu.
Một thành phố nho nhỏ như Lars trở thành nơi anh hào tụ hội, long xà hỗn tạp, mọi người đều cố kị nên không dám hành động mờ ám. Nếu như bức sàn đấu giá đến mức không đấu giá tiếp thì sợ sẽ khiến mọi người phẫn nộ, vậy hậu quả rất thê thảm.
005 tiếp tục sáng tạo kỳ tích, được bán với giá hơn 40 triệu audierne.
006 lại tăng lòng nhiệt tình của mọi người thêm một mức. Tấm huyễn tạp này khi phóng năng lượng thể ra thì nó sẽ tự động khóa mục tiêu, vô cùng linh hoạt, được mọi người hết sức khen ngợi. Hơn nữa nó còn kế thừa đặc tính của dãy số tạp phiến là lực sát thương cao. Mỗi tấm tạp phiến đều được trình diễn trước khi đấu giá, sau màn trình diễn của 006 thì cả hội trường đều tĩnh lặng. Rõ ràng mọi người đều bị khiếp sợ bởi tấm tạp phiến không thể tưởng tượng nổi này.
Tin tức này mau chóng trở thành đề tài nóng bỏng ở các đài truyền hình! Giá của 006 cao chưa từng có, đạt tới 61 triệu audierne. Con số này khiến dân chúng than thở không thôi nhưng chẳng ai lấy làm bất ngờ.
Nó đáng giá như vậy! Trong cuộc thăm dò ý kiến của các đài truyền hình, có hơn 60% số người được hỏi trả lời như vậy.
Ngày thứ hai sau cuộc đấu giá 006, số người tới tham dự lại tăng thêm, quét mắt nhìn qua chỉ thấy đám đông đen nghịt. Tuy nhiên những người đến đây đều là phú hào một phương, đại tập đoàn, không ai dám lớn tiếng ồn ào.
Zuning bất ngờ xuất hiện ở hội trường, bên cạnh hắn là một người đàn ông trung niên gầy gò. Người đàn ông này bước đi với dáng vẻ hư nhược, rõ ràng không phải tạp tu nhưng đôi mắt rất có thần, con mắt hẹp dài thỉnh thoảng bắn ra quang mang.
Bỗng Zuning lắng tai nghe, một lát sau thì cười nói với người đàn ông trung niên:
- Phí vào cửa lại tăng thêm 100 ngàn, a a, xem ra tấm tạp phiến hôm nay sẽ khiến mọi người bất ngờ đây.
Thấy vẻ đăm chiêu của người đàn ông trung niên, hắn không khỏi tò mò hỏi:
- Bắc sư phụ, ngài đánh giá dãy số tạp phiến ra sao? Giá trị của nó thế nào?
Người đàn ông trung niên với vẻ mặt âm lãnh là sư phụ ở Liên Bang Tổng Hợp học phủ - Bắc Đông, người có thể đảm nhiệm chức sư phụ ở đây đều là nhân vật hàng đầu trong các lĩnh vực. Hắn cũng là một người rất nổi danh ở Liên Bang Tổng Hợp học phủ, hắn có biệt danh là quỷ chế tạp. Tạp phiến do hắn chế tạo đều vô cùng tinh xảo, nằm ngoài dự đoán của mọi người, hơn nữa khá khác biệt với trường phái khác.
Zuning chưa từng có quan hệ với Bắc Đông, thật ra hắn cũng rất giật mình khi trường học phái Bắc Đông đến. Khác với học viên, sư phụ trong Lục Đại rất ít được phái ra ngoài làm nhiệm vụ. Cho nên khi nghe một sư phụ được phái đến thì Zuning liền biết nhà trường rất coi trọng dãy số tạp phiến. Nhưng làm hắn khó hiểu là sao nhà trường lại chọn sư phụ có tính tình kì quái, cô độc như Bắc Đông.
Ở Liên Bang Tổng Hợp học phủ, tính tình của Bắc Đông còn nổi tiếng hơn tài chế tạp của hắn. Rất ít người có thể nhờ hắn chế tạp, dù là cấp trên của hắn cũng thường nếm mùi thất bại.
Bắc Đông nhìn Zuning, tỏ vẻ bực bội:
- Nói nhảm, không có giá trị thì ta từ xa đến dây làm gì? Bộ tạp phiến này, hừ hừ…
Zuning cũng không tức giận, hắn biết Bắc Đông đối với ai cũng vậy, không vì chút danh tiếng của mình mà kính trọng nên tiếp lời:
- Vậy hôm nay…
- Tấm tạp phiến hôm nay, chúng ta phải mua được.
Ánh mắt của Bắc Đông lộ vẻ âm lãnh, nói như chém đinh chặt sắt.
- Thật là trùng hợp, không ngờ lại gặp Tố huynh ở đây.
Một giọng nói đột ngột cắt ngang cuộc trò chuyện giữa hai người.
Giải Yến Bạch mỉm cười bước tới chỗ hai người, bên cạnh hắn là một mỹ phụ thành thục. Vị mỹ phụ này khoảng 30 tuổi, cử chỉ đoan trang, thấy Zuning và Bắc Đông đang nhìn mình thì nàng không hề e dè mà thoải mái chào:
- Chào hai vị!
Zuning thấy Giải Yến Bạch thì nét cười trên mặt càng nồng đậm, giống như gặp lại người bạn tốt.