Chương 262: Chuẩn bị chiến tranh (7)
Dịch: yenthaptam2004
Biên dịch: vandai79
Biên tập: vandai79
Nguồn:www.tangthuvien.com
- Tại sao lại rời khỏi quân ngũ?
Bagnell nhẹ nhàng hỏi.
- Báo cáo đại nhân, do bị thương!
- Bị thương sao?
Bagnell đột nhiên hỏi:
- Chẳng lẽ là cảm giác bị thương?
- Đúng vậy! Thưa Đại nhân!
- Khó trách!
Bagnell gật đầu. Một khi phương diện cảm giác bị thương, không chỉ sẽ làm các thuộc tính của chúng giảm xuống mà còn có thể khiến cho sự phát triển của cảm giác suy giảm nghiêm trọng. Suy nghĩ một chút, hắn hỏi:
- Cảm giác cường độ của ngươi hiện tại là bao nhiêu?
- Báo cáo đại nhân, tứ cấp trung giai.
Khương Lương nói, vẻ mặt không chút thay đổi.
- Được rồi, bắt đầu từ hôm nay ngươi đảm nhiệm một chức đội trưởng.
Bagnell nói.
- Tuân lệnh, đại nhân!
Trên mặt Khương Lương không có một chút dao động nào.
Bagnell cùng lúc đó chọn ra bốn vị tạp tu có biểu hiện xuất sắc đảm nhiệm bốn chức đội trưởng còn lại.
Hắn chia 405 tạp tu thành năm đội, mỗi đội gồm 25 đơn vị tác chiến, mỗi đơn vị tác chiến do ba gã tạp tu tạo thành. Còn lại 10 đơn vị tác chiến do hắn tự mình thống lĩnh, mệnh danh là tinh anh tổ.
Năm vị đội trưởng cùng tinh anh tổ trưởng được hưởng chế độ đãi ngộ cao nhất, mà chế độ của các tạp tu trong tinh anh tổ cao hơn một bậc so với các đội viên khác.
Ngay sau đó, Bagnell lại trực tiếp ban hành một loạt các phương thức kiểm tra, đánh giá cùng với chế độ thưởng phạt. Chế độ đãi ngộ của các tạp tu được đem gắn liền với kết quả khảo hạch của bọn họ, người nào đạt được thành tích tốt sẽ nhận được đãi ngộ tốt nhất. Danh sách các thành viên trong tinh anh tổ là không cố định, ai làm tốt thì có thể tiến vào, các thành viên ban đầu trong tinh anh tổ tùy thời đều có thể bị loại bỏ ra ngoài. Hơn nữa bất cứ thành viên của tiểu đội nào tiến vào tinh anh tổ thì đội trưởng của tiểu đội đó còn có thể đạt được khen thưởng thêm.
Những biện pháp này vừa được ban hành thì sự tích cực của các tạp tu nhất thời tăng vọt. Bọn họ vốn dĩ vì kiếm tiền mà đến cho nên ai lại không muốn đạt được chế độ đãi ngộ cao nhất?
Các tiểu đội trưởng cũng đều cố gắng hết sức mình, thúc dục các đội viên trong đội của mình tiến hành huấn luyện.
Nhờ đó mà Bagnell cảm thấy gáng nặng trở nên nhẹ đi rất nhiều.
Mặc dù các tạp tu này tiến bộ thần tốc nhưng là bọn họ còn kém xa yêu cầu của Bagnell. Cũng may là hắn biết rõ, việc thành lập một đội ngũ có sức chiến đấu không phải là một công việc dễ dàng. Việc cần làm lúc này là cần phải ổn định đội ngũ.
Huống chi, một người chỉ huy hợp lệ luôn biết lợi dụng các loại điều kiện.
Nhưng huấn luyện của Bagnell toàn bộ đều được cách li với bên ngoài, điều này làm cho các đệ tử của Tiêu Tư cùng đi đến đây cảm thấy hết sức hiếu kì, huấn luyện cái gì mà cần phải thần bí như thế?
Ngay như Tiêu Tư vốn biết nhiều hiểu rộng cũng có chút ngứa ngáy trong lòng. Bất quá hắn là một người hiểu rõ quy củ. Những tạp tu này vốn xuất thân từ Tư Nguyên học phủ nhưng một khi hợp đồng giữa bọn họ với Trần Mộ chưa kết thúc thì những tạp tu này cùng Tư Nguyên học phủ không thể có bất kì liên hệ nào. Cho dù có bất cứ chuyện gì, dù xuất hiện thương vong lớn cũng không có một chút liên quan đến Tư Nguyên học phủ.
Với lại hắn gần đây cũng đang gấp rút chỉ điếm cho những tạp tu này.
Thực ra trong khoàng thời gian này trong lòng hắn cảm thấy có rất nhiều kinh ngạc.
Hơn 20 tạp tu tự nhiên không tính là cái gì, cho dù là hơn 20 tạp tu cấp cao, tại Tư Nguyên học phủ cũng không tính là cái gì ghê gớm. Nhưng là chính hơn 20 tạp tu này lại làm cho Tiêu Tư cảm thấy thất kinh.
Trong mắt của Tiêu Tư thì sức chiến đấu cá nhân của bọn họ là rất bình thường, nhưng là bọn họ phối hợp lại cực kì cao minh làm cho người ta phải giật mình. Ba người một đội phối hợp cực kì ăn ý, tiến lùi đều có trình tự.
Một mình hắn đối mặt với một tiểu tổ. Mỗi lần đều phải làm hắn phải sử dụng một ít sức lực mới chiến thắng được, điều này làm cho hắn cảm thây trong lòng cực kì ấn tượng. Những tạp tu này nếu như số lượng nhiều thêm một chút thì bất kì người nào cũng phải cảm thấy có chút đau đầu. Hắn từ trong các tạp tu do chính mình mang đến chọn ra ba người cùng các tiểu tổ của đối phương tác chiến.
Có thể trở thành những người đi theo bên cạnh Tiêu Tư, như vậy thực lực của những người này đều không phải nghi ngờ. Nếu trong tình huống một chọi một thì thực lực của ba vị tạp tu này đều cao hơn đối phương rất nhiều.
Nhưng là cục diện chiến đấu lại ra ngoài dự liệu của hắn, tiểu tổ của đối phương đã làm bị thương hai vị tạp tu.
Điều này làm cho tất cả đệ tử của Tư Nguyên học phủ đột nhiên biến sắc.
Nếu như thực lực không bằng người thì cũng chẳng nói làm gì, nhưng là người của bọn họ thực lực rõ ràng đều vượt qua đối phương mà cuối cùng lại thất bại. Điều này làm cho những đệ tử của Tư Nguyên học phủ vốn tâm cao khí ngạo trở nên cực kì ủ rũ.
Vì vậy Tiêu Tư quyết định tổ chức năm vòng tỉ thí nhằm kiểm tra một chút những tạp tu này.
Kết quả cuối cùng làm cho mọi người cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Năm trận tỉ thí bọn họ chỉ thắng được một trận, hơn nữa còn là thắng trận một cách chật vật. Đối phương nhìn qua cũng không tính là mạnh, nhưng lại thắng đến bốn trận.
Trên sân huấn luyện, Các tạp tu thuộc phe Trần Mộ cảm thấy hưng phấn đến tột cùng, trong khi đó các đệ tử của Tư Nguyên học phủ thì mỗi người ai cũng cảm thấy xấu hổ gần chết.
Nhìn các đệ tử đứng cúi đầu ở trước mặt mình, Tiêu Tư trong lòng có rất nhiều cảm xúc. Xem ra chính mình quá chú trọng đến sức chiến đấu cá nhân của bọn họ mà mà quên mất rằng chiến đấu cần phải có sự phối hợp ăn ý.
- Các ngươi cũng thấy, ta tin tưởng kết quả này bản thân các ngươi cũng không hài lòng.
Tiêu Tư nhìn lướt qua này đệ tử, trầm giọng nói.
Các học viên đang cúi đầu lại càng cúi xuống thấp hơn.
Tiêu Tư nhướng mày, vẻ mặt có chút không vui, giọng nói chợt cao vút lên, quát lớn:
- Tất cả ngẩng đầu lên cho ta! Có một chút thất bại nhỏ nhỏ mà cũng chịu không nổi hay sao? Nếu là như vậy thì thật không xứng làm đệ tử của ta. Thua thì thua, có gì mà phải xấu hổ? Giáo huấn của Tư Nguyên học phủ chúng ta là gì? Các ngươi chẳng lẽ đều quên hết rồi hay sao? Nếu đánh không lại người ta như vậy cần phải chăm chỉ học tập, học xong rồi thì đánh tiếp, đánh cho khi nào thắng được mới thôi!
Lúc này bọn đệ tử ngẩng đầu lên, mặt mỗi người đều đỏ bừng, bọn họ vì những biểu hiện yếu đuối của mình lúc trước mà cảm thấy xấu hổ. Trong lời nói của Tiêu Tư dừng như tràn ngập lực lượng. Ngay như cả các tạp tu bên phía Trần Mộ đều nhìn về phía Tiêu Tư trong ánh mắt tràn ngập sự kính trọng.
- Hừ!
Tiêu Tư nhìn lướt qua các đệ tử đứng trước mặt, nhìn thấy trong mắt bọn họ lòng tin chiến thắng đều được kích thích ra ngoài thì trong lòng cảm thấy rất hài lòng, nhưng là trên mặt không lộ ra mổt chút cảm tình:
- Thang Thành!
- Vâng, thưa hiệu trưởng!
Một vị tạp tu trông rất lịch sự kích động bước ra.
- Bắt đầu từ hôm nay, ngươi phụ trách huấn luyện tất cả các học đệ, hảo hảo xin thỉnh giáo của các cao thủ. Nếu đã không bằng người khác thì phải dụng tâm mà học cho ta. Hừ, nếu có ai không nghe lời thi tự mình trở về trường học đi.
- Xin tuân lệnh!
Các tạp tu thủ hạ của Trần Mộ lần đầu tiên gặp phải loại này cảnh tượng. Bọn họ mặc dù cũng có chút danh tiếng, nhưng là các học viên của Tư Nguyên học phủ vốn tài cao lại hướng về bọn họ xin được chỉ dạy làm cho bọn họ cảm thấy trong lòng có chút khó nói nên lời. Càng huống chi những lời này lại là do Tiêu Tư, một người thuộc về câp bậc quan trọng nói ra.
Những người này, sức chiến đấu thực sự rất mạnh! Hắn đã gặp qua rất nhiều tạp tu đoàn, nhưng là chua bao giờ thấy chiến thuật phối hợp cao như thế. Nếu như các tạp tu trong trường học cũng có được tố chất chiến thuật nhu thế, vậy thì…
Tiêu Tư trong lòng có chút nóng lên.
Lô Tiểu Như nhìn vào trong trận lúc này đã có chút hỗn loạn, trong lòng có một chút lo lắng. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì huấn luyện của bọn họ sẽ gặp phải ảnh hưởng rất lớn. Nhưng là Bagnell đang ở trong quá trình huấn luyện cách ly, Trần Mộ cũng đang công việc bề bộn. Lúc này nếu còn tiếp tục như vậy, chỉ sợn Bagnell sau khi trở về nhất định sẽ không hài lòng với kết quả huấn luyện của bọn họ.
Mấy ngày qua, nàng cũng đã hiểu được tính cách nóng nảy của lão đại. Ngược lại, ông chủ vốn rất ít lời, lão đại đối với việc huấn luyện cực kì coi trọng. Nếu là có một chút không hài lòng thì bọn họ sẽ gặp phải hậu quả rất thê thảm.
Nàng cũng không phải không nghĩ đến việc bị gia tăng hình phạt, nhưng là lúc này lại không có nghĩ ra được biện pháp nào cho tốt. Những người này, ngoại trừ lão đại cùng ông chủ, bọn họ không có phục ai cả.
Đột nhiên có người đi vào trong sân huấn luyện, hô to:
- Lô Tiểu Như!
Tiếng kêu không lớn lắm nhưng là tất cả tạp tu bên phía Trần Mộ ngay lập tức im lặng. Biến cố đột nhiên xảy ra làm cho các học viên của Tư Nguyên học phủ không kịp có phản ứng gì, Nhất thời hiện trường trở nên im lặng vô cùng.
Sân huấn luyện vốn cực rộng thoáng một chút lâm vào quỷ dị yên tĩnh. Ánh mắt của mọi người đồng loạt hướng về kẻ vừa tiến vào sân huấn luyện.
Weah trên mặt không có một chút thay đổi, cũng không thèm liếc mắt nhìn những tạp tu này lấy một cái.
Lô Tiểu Như mừng thầm trong lòng, chính mình như thế nào lại quên mất còn có sự tồn tại của nhân vật này chứ! Ở trong mắt của những tạp tu này Weah chính là yêu ma quỷ quái. Ngày đó hắn dễ dàng đánh bại một lúc sáu vị tạp tu làm cho hắn trở thành đối nỗi lo sợ của tất cả mọi người.
Bagnell vì sự kiện lần đó đã nổi giận đùng đùng, cường độ huấn luyện của bọn họ có thể lấy mắt thường cũng nhìn thấy được là tăng lên rất nhiều khiến cho bọn họ chịu biết bao nhiêu đau khổ. Hơn nữa, mấu chốt là người này tại trước mặt ông chủ đánh bại bọn họ, làm cho họ không còn một chút mặt mũi. Lúc này bọn họ nhìn về phía Weah với ánh mắt không có một chút thiện cảm nào.
Nhưng là không có ai dám động thủ. Sáu người bị đánh bại ngày nọ có trình độ thuộc loại đứng đầu trong bọn họ, ngay cả bọn họ đều bị đánh bại, những người khác nếu như muốn ra tay cũng cần phải cân nhắc cẩn thận một chút.
Người này không phải một chọi một mà là một chọi sáu a!
Cho nên, khi bọn hắn nhìn thấy Weah trong tiềm thức liền im lặng không nói gì.
Các học viên của Tư Nguyên học phủ nhìn Weah một cách kì quái. Chẳng lẽ người này rất có lai lịch hay sao?
- Ngài có gì phân phó ạ?
Lô Tiểu Như vội vàng đi tới trước mặt Weah, cung kính hỏi. Weah đột nhiên chạy đến đây tìm nàng, như vậy nhất định là có chuyện gì.
Nhưng là có chuyện gì mới được cơ chứ? Trong lòng nàng có chút chần chờ.
- Con chó con bị bệnh rồi, không biết nơi này có y sĩ tạp tu hay không?
Weah sắc mặt không chút thay dổi nói.
Cả sân huấn luyện mọi người đều ngừng hẳn động tác trên tay, nhắm miệng lại, ánh mắt nhìn Weah chằm chằm, nghe hai người nói chuyện với nhau. Lúc này không ai có bất cứ động tĩnh nào.
Tiêu Tư chăm chú nhìn Weah, trong lòng thầm hỏi, chẳng lẽ đây cũng là một cao thủ hay sao? Trong tiềm thức, hắn liền xuất ra cảm giác của chính mình nhằm dò xét một chút.