Chương 40: Vòng giao lưu thứ nhất
----
Ngoài vùng thế giới này, có bốn bóng người đang đứng trong hư không.
Thế giới này tản ra hơi thở vẩn đục, trong không gian có vô số quy tắc chi lực đứt gãy!
Đây là dấu vết Thiên Đạo đã sụp đổ!
Một nam tử nói: “Ngươi nói là vùng thế giới hoang dã này có một cường giả sâu không lường được, tu thành đạo tắc chi lực?”
“Ừ.” Một nam tử mặt xanh gật đầu nói: “Nhưng ta phỏng đoán hắn tới từ thế giới vĩ độ cao hơn.”
Nếu Lục Trường Sinh ở đây sẽ nhận ra người này chính là kẻ giằng co cùng hắn trên Huyết Ngục bí cảnh.
“Cũng chỉ người từ thế giới vĩ độ cao hơn mới có thể, dù sao Thiên Đạo nơi hoang dã này đã sụp đổ, quy tắc chi lực hóa thành mảnh nhỏ, căn bản không cách nào ngộ ra đạo tắc!”
“Chỉ là còn có hai điểm đáng ngờ.”
Một giọng nữ vang lên, “A? Điểm đáng ngờ gì?”
Nam tử mặt xanh nghiêm túc nói: “Thứ nhất, vì sao người ở vĩ độ cao lại nhìn trúng nơi hoang dã này, bí mật của thế giới này không có khả năng truyền ra, bốn người chúng ta đã phát lời thề Thiên Đạo rồi.”
“Điểm thứ hai, hắn tiến vào bên trong như thế nào, hiện giờ thế giới này đang bị phong ấn, không vào được, không ra được, dù là chúng ta cũng chỉ có thể trả giá lớn để phủ hình chiếu xuống thôi.”
Một nam tử khác lại lắc đầu nói: “Không cách nào biết rồi, tuy nhiên ta nghĩ nếu bốn người chúng ta phủ hình chiếu xuống thì hẳn là có thể giải quyết người nọ.”
Nữ tử cũng gật đầu tán thành, “Đây là một biến số, không thể để hắn phá hủy kế hoạch của chúng ta.”
“Được.”
Người áo đen từ đầu đến giờ chưa mở miệng cũng gật đầu nói: “Vậy chuẩn bị đi, tức khắc xuất phát, giải quyết người nọ cho xong.”
Dứt lời.
Bốn người biến mất tại chỗ như chưa từng xuất hiện.
……
Một ngày trôi qua.
Buổi giao lưu của bốn thư viện cũng chính thức bắt đầu.
Đám người Diệp Thu Bạch đi tới nơi tổ chức.
Trên đường đi, Hoang Nguyên không ngừng nhắc nhở, nghiêm túc nói: “Đến lúc đó các ngươi nhất định phải tránh bị đào thải, ta sẽ ra tay ngăn cản nhân vật dẫn đội bên đối phương.”
Ngay sau đó, lại nhìn về phía Diệp Thu Bạch, tùy ý nói: “Diệp Thu Bạch, nhiệm vụ của ngươi là tận lực ẩn giấu, kiếm nhiều tích phân một chút.
Hiện giờ thực lực của ngươi đã bại lộ, đối phương nhất định sẽ định ra chiến thuật với ngươi.”
Hoang Nguyên là đệ tử viện trưởng, tự nhiên cũng biết rõ quy trình thi đấu.
Vòng giao lưu võ đạo đầu tiên chính là kiếm tích phân.
Tất cả người dự thi sẽ bị truyền tống đến Thanh Viêm sơn.
Đánh bại ma thú liền đạt được tích phân.
Đương nhiên, nếu như gặp được địch nhân, bị địch quân đánh bại thì tất cả tích phân sẽ bị cướp lấy và bị đào thải.
Tân Hồng Y đứng bên cạnh Diệp Thu Bạch, hài hước nói: “Xem ra ngươi bị xem thường rồi.”
Diệp Thu Bạch không có phản bác, chỉ nhún vai.
Tới điểm tập trung.
Người thư viện bốn vực cũng tập kết ở đây.
Tàng Đạo thư viện Bắc Vực do Kiếm Triều Miện dẫn đội.
Sắc mặt Liêu Mai Sinh âm u đứng phía sau hắn, khi nhìn thấy Diệp Thu Bạch, hai mắt liền lóe sát khí.
Diệp Thu Bạch không thèm để ý.
“Người dẫn đội Đông vực là Thạch Sinh, lực lượng thân thể cực kỳ khủng bố, chính là trời sinh thần lực.”
“Tây Vực là Trương Hách dẫn đội, tên này tu luyện Phật môn Kim Cương Thể, không người nào có thể phá, chưởng pháp vô cùng bá đạo.”
Chung Ngộ giải thích.
Hắn không tham gia giao lưu võ đạo, hắn được chọn để giao lưu nho đạo.
“Phía Bắc Vực là Kiếm Triều Miện.”
Lúc này, trên trời cao có bốn bóng người bay tới.
Tần Thiên Nam là một trong bốn người.
Ba người khác đương nhiên là viện trưởng thư viện ba vực còn lại.
Mọi người thấy thế đều hành lễ.
Một trong bốn người bước ra.
Hắn là viện trưởng Tàng Đạo thư viện Bắc Vực, Ngũ Đức Thời.
Cũng là cường giả Võ bảng Tứ Vực, xếp hạng thứ mười hai!
Cao hơn mười bốn hạng so với Tần Thiên Nam.
Điều này đủ để chứng minh Ngũ Đức Thời mạnh hơn không ít.
Ngũ Đức Thời phất phất tay, tức khắc một lực lượng vô hình nâng tất cả đem mọi người lên.
“Hôm nay Tàng Đạo thư viện bốn vực chúng ta tiến hành giao lưu, hiện giờ thiên kiêu các thư viện đều hội tụ, đây cũng là một chuyện vui của Tàng Đạo thư viện ta.”
“Đầu tiên là giao lưu võ đạo, hẳn là các vị đều đã biết quy tắc vòng thứ nhất, ta cùng với ba vị viện trưởng sẽ truyền tống các ngươi đến Thanh Viêm sơn.”
Nói xong, bốn vị viện trưởng đều bước tới một bước, dưới chân bọn họ có đồ án Truyện Tống trận dâng lên.
Bốn người rót linh khí vào, không gian quanh Truyện Tống trận bắt đầu vặn vẹo.
Lúc này, Ngũ Đức Thời nói: “Được rồi, học viên tham gia giao lưu võ đạo tiến vào Truyện Tống trận đi.”
Nói xong, mọi người bắt đầu nối tiếp nhau bước vào.
Khi Diệp Thu Bạch bước chân thì có một giọng nói truyền tới.
“Liền nhờ ngươi.”
Là giọng Tần Thiên Nam.
Diệp Thu Bạch nhìn sang, phát hiện Tần Thiên Nam đang nhìn về phía mình.
Thấy thế, Diệp Thu Bạch gật gật đầu.
Dù không phải vì Tàng Đạo thư viện, không phải vì Tần Thiên Nam.
Thì vì sư tôn, vì Thảo Đường, hắn cũng muốn để Tần Thiên Nam giữ được chức viện trưởng.
Nếu đổi viện trưởng khác thì Thảo Đường còn có thể tách biệt như trước giờ sao?
Diệp Thu Bạch không cho phép chuyện này phát sinh.
Nghĩ xong, Diệp Thu Bạch bước vào Truyện Tống trận.
Trời đất quay cuồng một trận.
Đập vào mắt hắn chính là một vùng xanh biếc.
Vô số cổ thụ cao ngất đâm thẳng vào lên bầu trời.
Tuy nhiên Diệp Thu Bạch lại cảm nhận được nơi này có một cổ ma khí mờ nhạt.
Đột nhiên, Ám Ma kiếm bắt đầu run rẩy.
Diệp Thu Bạch cảm nhận được nó đang hưng phấn.
Hiển nhiên ma khí ở đây cực kỳ tinh thuần.
Có lẽ ở nơi đây, thi triển Thiên Ma Cửu Kiếm sẽ càng cường đại hơn.
Lúc này, một cục đá xuất hiện trong tay Diệp Thu Bạch.
Bề mặt hòn đá có một con số.
Hiện tại đang là số 0.
Hẳn là tích phân……
Muốn đạt được tích phân thì phải đánh chết ma thú, hoặc là…… Cướp đoạt từ những người khác!
Diệp Thu Bạch xoay người, có một tiếng gầm rú đang hướng về phía hắn kèm theo một đám bụi đất.
Trong bụi đất có một con ma thú bốn chân đang chạy tới!
Rống!
Tiếng gầm rú là công kích sóng âm!
Kim Đan cảnh thông thường sẽ không chịu nổi công kích thế này.
Diệp Thu Bạch cầm kiếm gỗ trong tay, chậm rãi chém về phía trước.
Kiếm khí tràn ra.
Triệt tiêu tất cả sóng âm.
Đồng thời có vô số kiếm khí quấn quanh thân Diệp Thu Bạch.
Kiếm khí hóa thành từng thanh kiếm lớn chém về phía ma thú bốn chân!
Ma thú như đã có chút linh trí, thấy kiếm khí chém tới liền cảm nhận được nguy hiểm, không có lựa chọn chống chọi.
Bốn chân đột nhiên cắm chặt xuống đất khiến thân thể nó nhanh chóng dừng lại.
Sau đó nhảy sang một bên thoát khỏi kiếm khí.
Nhưng mà chớp mắt tiếp theo thì thân hình Diệp Thu Bạch đã biến mất tại chỗ.
Khi xuất hiện thì hắn đã tới trước mặt ma thú bốn chân.
Chém thêm một kiếm!
Đầu ma thú rơi xuống đất, không kịp phát ra một chút âm thanh nào.
Diệp Thu Bạch lấy Tích Phân thạch ra xem.
Số 0 đã biến thành số 10.