Chương 43: Một mình chém Âm Long!
----
Giờ phút này, Âm Long không ngừng phát ra uy áp.
Từng luồng âm khí nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh, cây cỏ nơi xa chạm phải đều nhanh chóng lụi tàn.
Hai con mắt trên đỉnh đầu chảy đầy máu đen nhìn chằm chằm Diệp Thu Bạch, trong mắt tràn ngập sự mặt giận dữ, còn có thêm sự châm chọc!
Một tên Tử Phủ cảnh nho nhỏ sao có thể đối thủ của nó?
Diệp Thu Bạch cầm chặt Ám Ma kiếm, ma khí ngập trời!
Đối mặt với uy áp nửa bước Thủy Dật cảnh nhưng Diệp Thu Bạch không hề lui một bước.
Hắn muốn nhìn xem thực lực hiện tại của mình có thể làm Âm Long trọng thương hoặc chém giết nó không.
Diệp Thu Bạch nâng Ám Ma kiếm lên, thân kiếm đen nhánh được ma khí dày đặc bao trùm.
Trong lúc nhất thời, Diệp Thu Bạch giống như ma thần hạ phàm!
Ngay sau đó hắn đạp bước phóng về phía Âm Long.
Âm Long thấy thế gầm lên.
Tiếng gầm hóa thành công kích sóng âm dội thắng đến Diệp Thu Bạch.
Sắc mặt Diệp Thu Bạch trở nên nghiêm túc, vung Ám Ma chém tới.
Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ nhất!
Một bên là sóng âm dồn dập, một bên tràn ngập kiếm khí màu đen.
Ầm ầm ầm!
Từng lớp sóng âm bị kiếm khí màu đen đánh tan.
Âm Long có chút chút kinh ngạc.
Với cường độ sóng âm này, Tử Phủ cảnh thông thường cũng không cách nào ngăn cản nhưng nhân loại này lại có thể dùng kiếm đánh tan.
Đang lúc nó suy nghĩ thì Diệp Thu Bạch đã tới trước mặt!
Kiếm thứ hai!
Ma khí bùng nổ.
Kiếm khí ngang dọc khắp Âm Long đàm, không ngừng quét qua lân giáp của Âm Long!
Âm Long vung vẩy cái đuôi quất về phía Diệp Thu Bạch.
Liêu Mai Sinh cười lạnh nói: “Xem Diệp Thu Bạch ngăn cản một kích này thế nào?”
Thạch Sinh xem mà không nói gì.
Hắn nhìn ra Diệp Thu Bạch không phải người lỗ mãng.
Một kích này dù là hắn cũng phải toàn lực phòng hộ mới bảo đảm không bị trọng thương!
Còn Diệp Thu Bạch dựa vào cái gì?
Thân thể không đủ mạnh.
Cảnh giới không đủ cao.
Chẳng lẽ còn có tuyệt chiêu nào khác?
Ngay sau đó là một màn khiến tất cả mọi người khiếp sợ!
Kiếm của Diệp Thu Bạch chém vào đuôi rắn.
Hắn cũng không có bị trọng thương rồi bay ngược như mọi người suy nghĩ.
Ngược lại là lân giáp trên đuôi rắn có dấu hiệu vỡ ra!
Âm Long đau đớn gào lên.
Diệp Thu Bạch nhanh chóng lui lại.
Nửa bước Thủy Dật cảnh quả nhiên cường đại.
Tân Hồng Y nhẹ nhàng thở ra, đồng thời trong lòng cũng thầm nhủ, sau khi trở về phải nỗ lực tu luyện nhiều hơn.
Hiện tại Diệp Thu Bạch đã cách nàng khá xa.
Còn tiếp tục thế này thì cả bóng dáng của Diệp Thu Bạch nàng cũng không thể nhìn đến……
Sắc mặt Liêu Mai Sinh trở nên khó coi.
Thực lực mà Diệp Thu Bạch bày ra lúc này còn mạnh hơn lúc đấu với hắn trên yến tiệc……
Thạch Sinh cảm thấy bất ngờ.
Chỉ dựa vào một thanh kiếm mà có thể làm đến mức này, có thể thấy được tu vi kiếm đạo sâu sắc đến đâu.
Cũng không biết so với Kiếm Triều Miện thì như thế nào……
Nghĩ tới đây, Thạch Sinh không khỏi lắc đầu, lẩm bẩm: “Kiếm Triều Miện vẫn mạnh hơn……”
Giờ phút này, Âm Long hoàn toàn giận dữ.
Nó điên cuồng gào rống, hơi thở bùng nổ dữ đội!
Ngay sau đó liền bay khỏi Âm Long đàm, hung hãn công kích Diệp Thu Bạch.
Diệp Thu Bạch không có tránh né mà nghênh đón.
Ám Ma ầm ầm chém ra!
Thiên Ma Cửu Kiếm, kiếm thứ năm!
Ở Thanh Viêm sơn tràn đầy ma khí, khu vực Âm Long đàm này lại càng nhiều ma khí hơn.
Cho nên Diệp Thu Bạch mới có thể thi triển kiếm thứ năm.
Kiếm vừa ra.
Ma khí xung quanh như bị triệu hoán ồ ạt hướng về Ám Ma kiếm.
Cảm nhận được cổ lực lượng này.
Sắc mặt Liêu Mai Sinh và Thạch Sinh đều thay đổi.
Thạch Sinh tự hỏi chính mình có thể tiếp được một kiếm này không?
Đáp án là không, dù tiếp được cũng phải trả giá rất lớn!
Cái giá này hắn khó có thể thừa nhận.
Ánh mắt Âm Long đang phóng về phía Diệp Thu Bạch thay đổi.
Một kiếm này khiến nó cảm nhận được nguy hiểm!
Một con kiến Tử Phủ cảnh nho nhỏ thế mà có thể khiến nó cảm nhận được nguy hiểm?
Thật nhục nhã!
Nó gầm lên một tiếng, tốc độ tăng thêm.
Diệp Thu Bạch nâng Ám Ma kiếm tràn ngập ma khí chém thẳng tới đầu Âm Long.
Chỉ trong chớp mắt.
Hai bên va chạm!
Âm Long gầm rú, đầu nó bắt đầu vỡ ra.
Màu đen phun trào ồ ạt.
Diệp Thu Bạch cũng kêu lên một tiếng.
Âm Long nhanh chóng lui về trong Âm Long đàm.
Diệp Thu Bạch hừ lạnh, chân đạp mạnh.
Hắn mượn lực vọt thẳng tới chỗ Âm Long.
Giơ kiếm chém ra, kiếm khí bắn nhanh đến!
Lân giáp trên người Âm Long không ngừng vỡ.
“Rống!”
Trước ánh mắt kinh ngạc xen lẫn hoảng sợ của mọi người.
Diệp Thu Bạch ầm ầm chém xuống!
Một kiếm chém vào giữa đầu Âm Long.
Sau đó hơi thở Âm Long nhanh chóng trôi đi cho đến khi hoàn toàn biến mất.
Diệp Thu Bạch dùng tu vi Tử Phủ cảnh trung kỳ một mình chém giết Âm Long nửa bước Thủy Dật cảnh!
“Chuyện này…… Sao có thể?”
Có người khó tin nói.
“Hắn thật chỉ có tu vi Tử Phủ cảnh sao?”
“Từ khi nào mà Nam Man có một nhân vật thế này?
Mặt Liêu Mai Sinh tái như gan heo.
Trên yến tiệc, hắn đã dùng toàn lực, nhưng hôm nay xem trận chiến này thì hắn mới biết lúc đó Diệp Thu Bạch không có dùng toàn lực!
Nếu lúc ấy Diệp Thu Bạch dùng chiêu này thì phỏng chừng hắn không có một chút sức chống cự.
Thạch Sinh xem mà lòng nổi sóng.
Hắn có thể miễn cưỡng chống lại Âm Long nhưng nếu muốn chém giết thì không được.
Dù sao Âm Long đã nửa bước Thủy Dật cảnh, lại có được một tia huyết mạch giao long.
Loại ma thú này có thể xếp hàng đầu trong Thanh Viêm sơn.
Mình chỉ có tu vi Khí Hải cảnh sao có thể chém giết được?
Nhưng Diệp Thu Bạch lại làm được.
Hơn nữa còn dùng tu vi Tử Phủ cảnh trung kỳ để chém giết.
Vượt qua một đại cảnh giới!
Nghĩ tới đây, ý tưởng trước đó của Thạch Sinh đã hoàn toàn biến mất.
Giờ phút này, Tân Hồng Y đi tới trước mặt Diệp Thu Bạch rồi hỏi: “Thế nào, không có việc gì sao?”
Mặt Diệp Thu Bạch hơi trắng, lắc đầu nói: “Vấn đề không lớn, chỉ là tiêu hao quá nhiều, ăn một viên đan dược là được.”
Tân Hồng Y: “……”
Đâu ra nhiều đan dược cao giai như vậy, nàng cảm giác giống như đường đậu.
Huống hồ dù là nàng cũng không có được đan dược thế này.
Chẳng lẽ là Lục tiền bối luyện chế?
Nếu là trước kia thì Diệp Thu Bạch sẽ tiếc dùng đan dược này, đan dược khôi phục linh khí ở bên ngoài đều bị tranh đoạt kịch liệt, đặc biệt là đan dược có phẩm chất cao.
Nhưng từ khi sư tôn nói với hắn:
“Tiếc? Vì sao phải tiếc? Không dùng đủ thì tới chổ ta lấy thêm, còn một lò kìa.”
Từ ngày đó, Diệp Thu Bạch không còn tiết kiệm đan dược nữa……