Chương 81: Đại tranh chi thế
----
Ngươi có duyên với Phật?
Ninh Trần Tâm nhìn hòa thượng khoác áo cà sa trước mắt, cũng không suy nghĩ nhiều, lắc đầu từ chối: “Xin lỗi, ta đã có sư môn.”
Lão hòa thượng nghe xong cũng không tức giận, hai mắt nhắm nghiền, nở nụ cười hiền từ, tiếp tục khuyên nhủ: “Thí chủ, Phật duyên của ngươi rất sâu, cùng lão nạp về Thanh Tâm Tự mới có thể dùng Phật đạo cứu vớt thiên hạ thương sinh.”
Ninh Trần Tâm lại lắc lắc đầu.
Lão hòa thượng cười nói: “Vì sao thí chủ lắc đầu?”
Ninh Trần Tâm trả lời: “Đại đạo trăm sông đổ về một biển, Phật đạo cũng là đạo, vì sao phải đi Thanh Tâm Tự mới có thể cứu vớt thiên hạ thương sinh?”
Lão hòa thượng lại nói: “Thanh Tâm Tự vẫn luôn xem truyền bá tư tưởng Phật giáo là nhiệm vụ của mình.”
“Mà tư tưởng Phật giáo thì thích hợp cho loạn thế hiện tại.”
“Đại tranh chi thế sắp đến, e là chỉ có Phật môn chúng ta mới có thể cứu vớt thương sinh.”
Đại tranh chi thế?
Ninh Trần Tâm khó hiểu nói: “Như thế nào là đại tranh chi thế?”
Lão hòa thượng không trả lời mà cười nói: “Phật dạy, không thể nói.”
Ninh Trần Tâm lắc lắc đầu.
Đối với hắn mà nói thì mỗi người đều có đạo của mình.
Như hòa thượng này thờ phụng Phật cũng không có gì sai.
Ngay sau đó hắn cúi người với lão hòa thượng rồi rời đi đến nơi tiếp theo để truyền đạo.
Lão hòa thượng cũng không níu kéo, lắc đầu thở dài: “Đáng tiếc, vốn là người thích hợp kế thừa vị trí Phật tử nhất, nhưng ý niệm bất đồng, cũng chỉ có thể từ bỏ……”
Hắn nói xong liền biến mất tại chỗ, giống như chưa từng xuất hiện.
……
Giờ phút này, ở Thảo Đường.
Tần Thiên Nam ghé đến.
Nhìn Lục Trường Sinh nằm vật vờ trên ghế, không khỏi bất đắc dĩ nói: “Mỗi ngày đều thế này, chẳng lẽ ngươi không cảm thấy quá lãng phí cuộc sống sao?”
Lục Trường Sinh trợn trắng mắt, yếu ớt: “Ta cảm thấy đi giảng bài cho bọn họ càng thêm lãng phí.”
Tần Thiên Nam: “……”
“Được rồi, ngồi dậy, nói cho ngươi biết một chuyện.”
Lục Trường Sinh không có nhúc nhích, giống như cá mặn, nhắm mắt nói: “Cứ nói đi.”
Tần Thiên Nam cũng không có biện pháp, hận rèn sắt không thành thép nói: “Diệp Thu Bạch gặp rắc rối ở Tổng Viện.”
“Gặp chuyện gì?”
Lục Trường Sinh hỏi ngược lại: “Tiểu tử kia lại trêu chọc ai?”
Tần Thiên Nam có chút tức giận, nói từ đầu đến đuôi.
“Cuối cùng cũng nhờ Vân tiền bối ra tay cứu giúp nên tiểu tử Diệp Thu Bạch mới không có sao.”
Nghe xong, Lục Trường Sinh lại nằm dài, nói: “Không phải không có việc gì nha.”
Tần Thiên Nam kéo lỗ tai Lục Trường Sinh, tức giận nói: “Vân tiền bối cứu Diệp Thu Bạch, ngươi làm sư tôn Diệp Thu Bạch, không đi cảm tạ chút sao”
“Ai ai ai.” Lục Trường Sinh vội vàng đứng dậy nói: “Đi đi đi, đợi lát nữa liền đi, chờ ta nghỉ ngơi đã.”
“Hiện tại liền đi!”
“……”
Lục Trường Sinh nhìn thấy Tần Thiên Nam tức giận thế này, chỉ đành gật đầu nói: “Đi, đi là được phải không, ta lập tức đi.”
Nói xong liền biến mất tại chỗ.
Tần Thiên Nam nhìn về hướng Bắc Vực, lắc đầu nói: “Tiểu tử này……”
Nhưng còn chưa nói xong thì Lục Trường Sinh lại xuất hiện trước mắt Tần Thiên Nam, vò đầu nói: “…… Tần thúc, Tàng Đạo thư viện Bắc Vực ở đâu?”
Tần Thiên Nam: “……”
Đợi Tần Thiên Nam chỉ rõ phương hướng xong thì Lục Trường Sinh mới rời đi.
Tần Thiên Nam bất đắc dĩ nói: “Sao trông tiểu tử này không đáng tin cậy chút nào đây……”
……
Lạc Nhật vương triều.
Ở đại điện trong hoàng cung.
Hoàng Thiên Minh cùng với quốc chủ Hoàng Nhất Thống đều đang ở nơi này.
“Tin tức là thật?”
Sắc mặt Hoàng Thiên Minh u ám, gật đầu nói: “Là thật, Hoàng Chinh Chiến chết trong tay Diệp Thu Bạch.”
Hoàng Nhất Thống gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Thiên Minh có sự bất mãn.
“Dùng thực lực Khí Hải cảnh chém giết Chinh Chiến, đồng thời còn đánh chết Điền Bính trên Võ bảng Tứ Vực, có thể nói Diệp Thu Bạch đã lộ đường kiếm.”
Nghe lời nói không chút cảm xúc của Hoàng Nhất Thống, lòng Hoàng Thiên Minh không khỏi run lên.
Hắn biết phụ hoàng đã nổi giận!
Hoàng Thiên Minh lập tức quỳ xuống, ôm quyền nói: “Phụ hoàng, lại cho ta thêm một chút thời gian! Ta nhất định giết chết Diệp Thu Bạch kia!”
“Thời gian?”
Hoàng Nhất Thống xoay người nhìn Hoàng Thiên Minh, lạnh nhạt nói: “Ta đã cho ngươi rất nhiều thời gian, nhưng mà……”
“Ngươi khiến trẫm quá thất vọng, hiện giờ đại thế của Diệp Thu Bạch đã thành.”
“Phía sau không chỉ có Tàng Đạo thư viện Nam Vực, còn có Kiếm Tông Vân Cảnh ủng hộ, e là hiện giờ Tàng Đạo thư viện Tổng Viện cũng đang ủng hộ hắn.”
Hoàng Thiên Minh nghe mà kinh hãi: “Tổng Viện?! Sao có thể!”
Trong mắt Hoàng Nhất Thống có chút thất vọng, nói: “Điểm này ngươi cũng không thể nhìn ra sao?”
“Nếu Diệp Thu Bạch có thể giết người trước mặt Đường chủ Chấp Pháp Đường Chu Thế Trung thì cũng có nghĩa là cao tầng Tổng Viện nghiêng về phía Diệp Thu Bạch!”
“Cũng có thể nói, đám người kia đã coi trọng thiên phú của Diệp Thu Bạch.”
Nghe tới đây, sắc mặt Hoàng Thiên Minh trở nên trắng bệch.
Nếu đúng như lời phụ hoàng nói thì khả năng giết chết Diệp Thu Bạch cực kỳ nhỏ bé.
Không chỉ có Kiếm Tông Vân Cảnh ủng hộ, còn đươc Tổng Viện thiên vị!
Phải biết rằng, thực lực của Tổng Viện Tàng Đạo thư viện hơn xa Lạc Nhật vương triều.
Dù là Hoàng Nhất Thống cũng không dễ dàng đắc tội!
Nên làm sao bây giờ?
Hoàng Thiên Minh cảm thấy bó tay bó chân……
Hoàng Nhất Thống nhìn Hoàng Thiên Minh, thở dài một tiếng rồi nói: “Hiện giờ không có khả năng cầu hòa, ngươi đừng động, để trẫm làm đi.”
Nghe được lời này, Hoàng Thiên Minh cũng không cảm thấy may mắn, sắc mặt càng trắng hơn.
Hắn biết, phụ hoàng đã từ bỏ hắn.
Hắn đã mất đi địa vị trong lòng Hoàng Nhất Thống.
Thân phận người thừa kế tiếp vị trí quốc chủ chỉ còn trong mộng tưởng.
Cùng lúc đó, Khương Thiền cũng nghe được tin tức, nàng Khương Thiền không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng nhớ tới quan hệ giữa mình và Diệp Thu Bạch hiện giờ lại có chút u sầu.
……
Bên kia.
Hồng Anh đang ở trong một ngọn núi lớn.
Nơi này tràn ngập linh khí.
Chính là trung tâm ngọn núi lớn.
Ngọn núi này chính là Thánh sơn thượng cổ hóa thành.
Hồng Anh đang nhìn một linh hồn suy yếu trước mắt.
“Bệ hạ…… Đại tranh chi thế sẽ mở ra, xin tập hợp đủ tất cả bộ hạ cũ, thành lập Vân Hoàng đế quốc lần nữa.”
“Như vậy mới có thể tái chiến thiên lộ!”
Hồng Anh gật đầu.
Thiên Đạo sụp đổ, muốn rời khỏi thế giới để hướng đến nơi càng cao hơn thì chỉ có thể thông qua thiên lộ!
Mà người gác thiên lộ lại vô cùng mạnh mẽ.
Vân Hoàng đế quốc đã bị hủy diệt lúc chinh chiến thiên lộ…
Hiện giờ đại tranh chi thế lại mở ra.
Hồng Anh cần phải nắm chắc cơ hội này!