Chương 97: Kiếm ý xông tận trời
-----
Hỗn Nguyên Kiếm Thể.
Không thể nói là thể chất đứng đầu.
Nhưng người có được thể chất này chính là ngươi sinh ra vì kiếm,
Không chỉ là trời sinh gần gũi với kiếm.
Tìm hiểu kiếm pháp, tu luyện kiếm đạo cũng có hiệu quả cực kỳ khủng bố!
Kiếm ý cũng như thế.
Có thể nói, có được Hỗn Nguyên Kiếm Thể chính là chúa tể kiếm đạo.
Hơn nữa, lúc trước Lục Trường Sinh còn cho Diệp Thu Bạch ăn đan dược nên thân thể Diệp Thu Bạch cũng không yếu.
Đủ loại yếu tố giúp Diệp Thu Bạch có thể thừa nhận kiếm ý của Kiếm Trủng công kích.
……
Bên ngoài Kiếm Trủng.
Kiếm ý phóng lên cao ba mươi thước!
Đại biểu cho Diệp Thu Bạch đã đi được ba mươi thước.
Điều này khiến các trưởng lão và đệ tử Ẩn Kiếm Tông đều chấn động.
“Mới vào có bao lâu đâu? Đã đi đến ba mươi thước?”
“Hơn nữa còn là lần đầu tiên? Lần đầu tiên Lương sư huynh chỉ đi được mười thước thôi.”
“Thiên phú kiếm đạo của người này rất cao sao?”
Mấy người lúc trước khiêu khích Diệp Thu Bạch trước động phủ nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đều trở nên khó coi.
Lúc ấy Diệp Thu Bạch không tiếp nhận khiêu chiến, không phải bởi vì không dám, cũng không phải bởi vì không có đủ thực lực!
Đối phương căn bản không để bọn họ vào trong mắt!
Đây mới là nguyên nhân.
“Nhìn! Lại thay đổi!”
Giờ phút này, kiếm ý bên ngoài Kiếm Trủng lại thay tăng lên!
Kéo lên độ cao ba mươi lăm thước!
Bốn mươi thước!
Trong Kiếm Trủng, Diệp Thu Bạch tiếp tục đi tới.
Hiện giờ kiếm ý ở khu vực bốn mươi thước đã hóa thành thực chất, tựa như một dòng sông thổi quét đến!
Diệp Thu Bạch đi bộ giữa dòng sông kiếm ý.
Thân thể xuất hiện vết thương.
Nhưng kiếm ý quanh thân hắn lại càng ngưng thật!
Giữa Kiếm Trủng, kiếm đạo của Diệp Thu Bạch tăng lên với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.
Thời điểm tới bốn mươi lăm mét, Diệp Thu Bạch dừng lại tiếp.
Ở chỗ này có một thanh kiếm gãy cổ xưa bay tới dừng trước mặt Diệp Thu Bạch.
Đây là truyền thừa!
Chỉ cần Diệp Thu Bạch nắm lấy kiếm gãy trước mặt sẽ có thể nhận được tất cả lĩnh ngộ về kiếm đạo của chủ nhân thanh kiếm.
Diệp Thu Bạch trầm ngâm một lúc, không có nhận lấy kiếm gãy mà khoanh chân ngồi xuống.
Tiếp tục tìm hiểu kiếm ý nơi này.
Kiếm gãy như cảm nhận được đối phương tiếp thu, bay về cắm vào vị trí cũ.
……
Cùng thời gian.
Ở Tàng Đạo thư viện Nam Vực.
Thảo Đường.
Trong hố to, niết bàn chi hỏa vẫn còn đang hừng hực thiêu đốt.
Tựa như vĩnh hằng bất diệt.
Bên trong có một nam tử.
Nam tử không quần áo, bề mặt thân thể bị từng đường hoa văn cổ xưa bao trùm.
Đây là dấu hiệu đã luyện thành tầng thứ nhất Vạn Cổ Ma Thể.
Tầng thứ nhất, một quyền có thể đập nát cả ngọn núi!
Có thể sử dụng lực lượng thân thể để đối kháng với cường giả Càn Nguyên cảnh.
Thậm chí nếu không đạt tới Càn Nguyên cảnh đỉnh, e là không tiếp nổi một quyền!
Niết bàn chi hỏa đột nhiên bùng nổ.
Lấy Tiểu Hắc làm trung tâm, hình thành một lốc xoáy lửa.
Trước ánh mắt kinh ngạc của chim nhỏ, Niết bàn chi hỏa bị Tiểu Hắc hấp thu.
Ngọn lửa chui vào từng đường hoa văn.
Hoa văn tựa như có lửa lưu động bên trong.
Thấy cảnh này, chim nhỏ khiếp sợ không thôi.
Niết bàn chi hỏa chính là một trong những ngọn lửa cao cấp nhất trong thiên địa.
Có thể thiêu đốt vạn vật.
Tuy rằng đã được khống chế lực độ nhưng uy năng vẫn không nhỏ.
Cũng không phải thứ người bình thường có thể thừa nhận.
Tiểu Hắc không chỉ thừa nhận mà còn dùng nó để tu luyện, sau đó hấp thu luôn?
Đây là tình huống thế nào?
Chim nhỏ đột nhiên hoài nghi có phải sai lầm chỗ nào hay không……
Ngay sau đó lại nhìn về phía Lục Trường Sinh đang nằm không xa, suy nghĩ.
Rốt cuộc gia hỏa này tìm đâu ra nhiều yêu nghiệt thế này……
Sao không tên nào giống bình thường hết……
Lúc này, niết bàn chi hỏa đã bị Tiểu Hắc hấp thu sạch.
Đồng thời, những đường hoa văn cũng dần dần ẩn vào làn da Tiểu Hắc.
Giống như chưa từng xuất hiện.
Tiểu Hắc cũng mở mắt, rời khỏi hố to.
Hắn đi tới trước mặt Lục Trường Sinh, gãi gãi đầu, nói: “Sư tôn, hình như thành công rồi.”
“Thành công?”
Lục Trường Sinh nâng mi mắt nhìn thoáng qua Tiểu Hắc, nói: “Thấy không có biến hóa gì nha?”
Nhìn vẫn như bình thường.
Tiểu Hắc lắc lắc đầu, nói: “Ta cũng không biết, nhưng cảm giác thân thể tràn ngập lực lượng, muốn tìm người đánh một trận.”
Lục Trường Sinh: “……”
Nhìn ánh mắt Tiểu Hắc, trong mắt tràn ngập chiến ý!
Đồng thời còn có một ít ma tính!
Lục Trường Sinh không khỏi tức giận ngồi dạy, vỗ đầu Tiểu Hắc, mắng: “Nhãi ranh nhà ngươi, không phải muốn ta bồi luyện chứ?”
Ta mới vừa dạy ngươi công pháp, thu ngươi làm đồ đệ.
Ngươi liền muốn đánh sư tôn sao?
Tiểu Hắc sờ sờ đầu, ủy khuất nói:” Không có không có…… “
“Còn nói không có!”
Lúc này, Tần Thiên Nam vừa tới Thảo Đường, nhìn thấy cảnh này không khỏi sửng sốt nói: “Đang làm gì nha? Trường Sinh, sao lại đánh đồ đệ?”
Nhìn thấy Tần Thiên Nam, Lục Trường Sinh sửng sốt, ngay sau đó nghĩ tới chuyện gì, nhìn về phía Tiểu Hắc, cười hắc hắc nói: “Được rồi, không phải người bồi luyện đã đưa tới cửa sao, Tiểu Hắc, để Tần thúc cùng luận bàn với ngươi một chút đi!”
Tiểu Hắc nghe xong nhìn về phía Tần Thiên Nam.
Tần Thiên Nam cũng muốn câm nín, hắn là viện trưởng một viện mà.
Nhưng nhìn ánh mắt tràn ngập chiến ý của Tiểu Hắc, hắn không khỏi cười khổ nói: “Được rồi, vậy thử đi.”
Dù sao cũng là một tên tiểu bối, bồi hắn tu luyện cũng tốt.
Đúng lúc cho tên đồ đệ mới của Lục Trường Sinh biết thực lực cường giả Càn Nguyên cảnh.
Cũng có ích cho con đường võ đạo sau này của hắn.
Tiểu Hắc chất phác gãi gãi đầu, nói: “Ta đây thất lễ.”
Không đợi Tần Thiên Nam đáp lời thì hai chân đã đạp đất vọt tới!
Tần Thiên Nam cười cười, một tay vắt sau lưng, tay còn lại tung chưởng.
Trong lòng còn đang nghĩ tới chuyện không thể tổn thương đối phương, nên giữ vài phần lực thì Tiểu Hắc đột nhiên gầm lên!
Tiếng gầm đinh tai nhức óc!
Tựa như ma thú gào rống!
Ngay sau đó hắn giơ nắm tay, không hề vận dụng chút linh khí nào!
Tung một quyền đơn giản.
Một quyền nện về phía Tần Thiên Nam!
Khi nắm tay chạm vào bàn tay của Tần Thiên Nam thì sắc mặt Tần Thiên Nam hoàn toàn thay đổi.
Một lực lượng cực kỳ kinh khủng từ lòng bàn tay truyền tới!
Tựa như mãnh thú phá tan lồng giam.
Lan ra khắp thân thể Tần Thiên Nam.
Tần Thiên Nam bay ngược ra ngoài!
Bị Tiểu Hắc đánh bay.
Tiểu Hắc thì như chưa đã ghiền, ánh mắt tràn đầy sự hưng phấn!
Lại rống to đuổi theo Tần Thiên Nam.
Tần Thiên Nam lập tức ổn định cơ thể, không dám nương tay nữa.
Hơi thở Càn Nguyên cảnh hậu kỳ bùng nổ!
Dùng Phá Nguyên đan của Lục Trường Sinh trước đó nên Tần Thiên Nam đã đôt phá đến Càn Nguyên cảnh hậu kỳ!
Ngay sau đó, đồng dạng một quyền đón đi lên!
Từng quyền tương giao!
Trong lúc nhất thời, Thảo Đường bên trong gió nổi mây phun!