Chương 106: Người tới từ hoàng cung
Lão đạo nằm trên mặt đất trợn mắt há hốc miệng nhìn đám tiểu quỷ đang bừng bừng báo cáo tu vi, tức giận hét lớn: "Nói nhăng nói cuội, chúng ta không hề động tới các ngươi, tu vi các ngươi cao như vậy làm sao có thể bị một tên tiểu tu sĩ phản hư kỳ đánh được chứ? "
Vẻ mặt Trương Minh Hiên rất tức giận, dõng dạc nói: "Bọn họ thân là cô hồn dã quỷ ở nơi hoang dã, là ta thương tình thu nhận, là ta dạy họ đọc sách viết chữ, là ta dạy họ lễ nghĩa liêm sỉ. Dưới sự ảnh hưởng của ta, bọn họ đều là quỷ có tâm địa lương thiện, biết lễ nghĩa trước sau.Cho nên khi biết các ngươi là người của Nhân Thượng Môn, bọn họ mới đi theo không chút phản kháng, vì họ tin tưởng các ngươi là người công bằng chính nghĩa, nhưng thật không ngờ…"
Trương Minh Hiên tức tới run run ngón tay chỉ quét chung quanh một vòng: "Không nghĩ tới các ngươi lại dám đánh lén, hủy bỏ tu vi của họ, quả thực các ngươi còn ác độc hơn so với ma quỷ."
Chúng quỷ và đám tu sĩ đều kinh ngạctới đờ đẫn.
Vương Bộikéo tay áo của Vương Tình nhỏ giọng: "Vương Tình tỷ, hẳn đây là cái gọi là diễn xuất mà thiếu gia nói lúc trước! " VươngTình không thay đổi sắc mặt gật đầu.
Chúng tu sĩ nằm trên mặt đất dùng ánh mắt kỳ lạ nhìn đám trưởng lão và Minh Chủ, chuyện này chẳng lẽ là thật sao?
Minh Chủ thở ra một hơi dài, u ám nói: "Không cần phải đóng kịch nữa, nói thẳng ra ngươi muốn như thế nào đây?"
Trương Minh Hiên sửng sốt, sau đó cười lên hả hả, giơ ngón cái nói: "Không hổ là kẻ làm lão đại, rất thẳng thắn. Nếu ngươi đã thẳng thắn vậy ta đây cũng nói thẳng, những người khác hẳn chưa quên chứ, dựa theo quy củ Điểm nương, một Minh Chủ là một trăm ngàn. Ngươi đưa cho ta một trăm ngàn thượng phẩm linh thạch là được rồi."
"Một trăm ngàn?" Minh Chủ sợ hãi kêu thành tiếng, giống như quên mất đạp nước, cả người chìm xuống.
Trương Minh Hiên ngạc nhiên, bực bội kêu lên: "Đừng có mà lặn xuống nước, trồi lên cho ta."
Minh Chủ thò đầu lên từ trong nước, lắc mạnh đầu khiến giọt nước văng ra khắp nơi, lão đạo và người thanh niên ở bên cạnh vội vàng quẫy nước rời đi.
Vẻ mặt Minh Chủ không biết sợ nhìnTrương Minh Hiên nói: "Muốn đánh muốn giết cứ việc, một trăm ngàn thượng phẩm linh thạch không có đâu."
Trương Minh Hiên không nói gì mà nhìn Minh Chủ nói: "Một trăm ngàn cũng không có, thân phận Minh Chủ của ngươi chỉ để làm cảnh sao?"
Trong lòng đột nhiên nghĩ, chẳng lẽ phải giết hắn thật sao? Nếu không giết có bị mất mặt hay không đây?
Minh Chủ cũng rất bình tĩnh nhìnTrương Minh Hiên, tuy bên ngoài là bộ dạng không sợ chết, nhưng trong lòng lại bất an không yên, sợ Trương Minh Hiên bổ kiếm tới.
Trong phút chốc, gió trong viện ngừng thổi, tiếng ngừng vang. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vàoTrương Minh Hiên. Bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Trương Minh Hiên không nói gì, mấy người nhìn ta như vậy làm gì chứ? Các ngươi làm vậy không phải khiến ta nếu không giết hắn thì sẽ cảm thấy rất mất mặt sao?
Đúng lúc này, cótiếng kim loại va chạm vang lên, hai đội cấm vệ võ trang đầy đủ từ cửa lớn chạy vào, trên tường cũng có một đám cung thủ, tên cũng đã được kéo lên sẵn sàng. Một tên người hầu bước vào, còn có hai tướng lãnh đi bên cạnh.
Minh Chủ vừa nhìn thấy người vừa bước vào liền vui vẻ kêu lên: "Đức công công!"
ĐứcToàn quét mắt nhìn toàn bộ tình huống trong viện, cau mày nói: "Người nào có thể nói rõ cho ta biết tình hình ở đây?"
Sau đó lão chắp tay hướng lên trời: "Chuyện ở đây đã kinh động tới bệ hạ."
Minh Chủ vội vàng kêu lên: "Đức công công, bọn họ là yêu tà làm nhiễu loạn kinh đô, giết hơn mười người, bị người của ta bắt được, chủ nhân của nàng lại tới gây rối trọng địa của ta."
"Vậy sao!" Đức Toànngạc nhiên kêu lên một tiếng, lại nhíu mày nhìn về phía đám yêu quỷ, cười khinh thường nói: "Yêu tà chốn nào dám tiến vào kinh đô, thật là to gan lớn mật, không biết sống chết."
Tất cả tướng sĩ đứng chung quanh, gương mặt nghiêm túc, nhiệt huyết sôi trào, những mũi tên đã được kéo lên chuyển động toát ra ánh sáng đỏ như máu.
Sát ý vô hình làm cho đám người Trương Minh Hiên thấy lạnh lẽo, trong lòng vang lên tiếng chuông cảnh báo.
Đức Toàn nhấc tay vừa muốn hạ lệnh, Trương Minh Hiên đã vội vàng kêu lên: "Đợi chút? Ta là huynh đệ với bệ hạ, các ngươi dám sao?"
Đức Toànsửng sốt, cánh tay đang nâng lên liền chậm rãi buông xuống.
Lão cẩn thận đánh giáTrương Minh Hiên.
Minh Chủ lập tức kêu lên: "Đức công công, hắn nói láo, trên người hắn không hề có vận mệnh quốc gia, cũng không có chút long khí nào, giả danh hoàng thân quốc thích là tội chết!"
Đức Toàngật đầu nói: "Ta quả thật không có nhận ra ngươi, có thể khẳng định chưa bao giờ nhìn thấy ngươi ở trong cung. Rốt cuộc ngươi là ai? Dám giả mạo hoàng thân quốc thích?"
Trương Minh Hiên vội vàng giải thích: "Bởi vì ta không ở trong cung. "
Đức Toànnói: "Ngươi có gì có thể chứng minh cho thân phận của mình?"
Chứng minh sao? Trương Minh Hiên sửng sốt một hồi, ánh mắt sáng lên nói: "Có, đương nhiên là có!"
Đức Toànkinh ngạc nhìn Trương Minh Hiên, hắn thật sự có thể chứng minh thân phận của mình sao?
Trong tay Trương Minh Hiênxuất hiện một khối linh thạch, từ trong linh thạch bắn ra một cái màn hình lơ lửng ở trước mặtTrương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên cười nói: "Thứ chứng minh cho ta chính là cái này."
Suy nghĩ một chút, hắn nhấn vào hình ảnh gương mặt của Lý Thanh Tuyền.
Sau đó là những tiếng leng keng, leng keng vang lên.
Minh Chủ vội vàng kêu lên: "Đức công công mau hạ lệnh, hắn đang sử dụng yêu pháp."
Đức công công giơ tay ngăn lại nói: "Không sao, bên ngoài đã bị bao vây toàn bộ, có cả Thiên Tử bội kiếm trấn áp, cho dù hắn có là thần tiên cũng không thể chạy thoát."
Trương Minh Hiên khinh bỉ nói: "Điện thoại di độngmà cũng không biết, đồ quê mùa!"
Trong mắt Đức Toàn cũngánh lên một tia không vui. Ta đây không biết thì cũng là đồ quê mùa sao?
Tiếng chuông vang lên một hồi, màn hình đột ngột sáng lên, môt gương mặt xinh xắn đáng yêu xuất hiện trên màn ảnh.
Những tu sĩ đứng chung quanh và cấm vệ quân đều bị giật mình, trợn mắt nhìn.
Lý Thanh Tuyền cười hì hì nói: "Cái này thật sự có thể liên lạc! Chơi rất vui."
Trương Minh Hiên vội vàng nói: "Trước đừng chơi nữa, ngươi vẫn còn trong cung đúng không?"
Lý Thanh Tuyền gật đầu nói: "Đúng vậy!"
Trương Minh Hiên chờ mong: "Có thể đưa cho hoàng hậu xem một chút được không?"
Lý Thanh Tuyền hoài nghi nhìn Trương Minh Hiên nói: "Ngươi muốn làm cái gì?"
Sau đó liền không vui nói: "Tuy rằng hoàng hậu muội muội rất tốt, nhưng ngươi không được phép suy nghĩ lung tung, biết chưa?"
Một đứa nhóc lại gọi một người đã có chồng là muội muội, nhìn thế nào cũng thấy không được tự nhiên.
Trang 54# 2