Tây Du Chi Đại Giải Trí Gia

Chương 128: Lễ ra mắt phim kết thúc

Chương 128: Lễ ra mắt phim kết thúc




Mọi ánh mắt đều nhìn phía trước, trên gác lửng, xác khô đáng sợ bị mùi máu tươi trên người Ninh Thái Thần dụ dỗ tỉnh lại, mở to hai mắt, bò soàn soạt trên sàn, Ninh Thái Thần đứng trên cầu thang, hai người càng ngày càng gần, càng lúc càng sát.

"Á.'' Tấn Dương kêu lên một tiếng, trốn trong lòng Hoàng hậu.

Lý Thế Dân lập tức đứng lên, căng thẳng hỏi: "Sao thế?''

Tấn Dương đáng thương tội nghiệp nói: "Rất sợ!''

Văn võ bách quan cũng bắt đầu di chuyển, sốt ruột vây lấy Lý Thế Dân.

Lý Thế Dân đưa tay ngăn lại, quát lớn: "Ngồi xuống hết đi.''

Đám người xôn xao lập tức im lặng trở lại, trở về chỗ ngồi của mình, nhìn về phía đám người Lý Thế Dân.

Hoàng hậu vỗ về an ủi Tấn Dương: "Tấn Dương đừng sợ, mẫu hậu đưa con về.''

Rồi quay đầu nói với Lý Thế Dân: "Nhị ca, chúng ta đi trước thôi.''

Lý Thế Dân do dự một chút rồi gật đầu.

Tấn Dương kéo y phục của hoàng hậu, đáng thương nói: "Mẫu hậu, con không muốn đi. Con muốn xem tiếp!''

Hoàng hậu liếc nhìn Ninh Thái Thần trên màn hình đã đi đến căn phòng nhỏ, do dự một chút rồi nói: "Tấn Dương, con ngồi cùng mẫu hậu cũng xem được mà!''

Tấn Dương vui vẻ ra mặt nói: "Mẫu hậu thật tốt.''

Đắc ý núp trong lòng hoàng hậu, mắt nhỏ mở lớn ra nhìn màn hình, liên tục kêu lên.

Tình tiết tác phẩm được đẩy lên cao trào, mắt của một số đại lão gia như muốn rớt ra, rất dễ nhìn thấy cái làn da này, cái đùi này!

Một số nử tử còn đỏ bừng mặt, hở hang quá rồi.

Gặp gỡ giữa hồ, kết tình trong rừng, tụ họp gác lửng, lại bị nguyên hình đáng sợ của Mỗ Mỗ, Vương Tinh đóng vai Tiểu Thanh xuất hiện, Yến Xích Hà chém quỷ, hiểu lầm Yến Xích Hà, Ninh Thái Thần muốn đưa Yến Xích Hà đi báo quan phủ.

Khi lão gia và sư gia bên trong phủ quan nói chuyện, cũng khiến người xem cười không dứt.

Lão gia: Điêu dân to gan, không ngờ dám cướp tiền của lão gia, còn dám đến chỗ ta kiếm bạc thưởng.

. . .

Lão gia: Chúng ta thường xuyên bắt sai người ư?

Sư gia: Thường xuyên bắt sai!

Lão gia: Bắt sai cũng không thể thừa nhận.

Sư gia gật đầu tán thành.

Trước khi xử án thì phải giao tiền, án tử phức tạp, việc giao tiền cứ kéo dài.

Khi Lý Thế Dân xem cũng hiểu ý mà bật cười, sau đó rơi vào trầm tư, Đại Đường của hắn cũng có loại quan viên thế này ư?

Yến Xích Hà lại xuất hiện, thân phận được phơi bày, là Thiên Hạ Đệ Nhất Bổ Khoái, nhưng vì chán ghét chốn quan trường hiểm ác nên ẩn cư ở đây, trấn giữ yêu ma.

Sau đó Yến Xích Hà đưa Ninh Thái Thần đến Lan Nhược Tự sau núi, đó là nghĩa địa, vốn không có lầu gác gì, sau đó mời hắn cùng nhau trừ yêu, lấy hắn làm mồi, cũng cho hắn một quyển đức kinh hộ thân, miệng niệm Vô Lượng Thiên Tôn có thể được Thiên Tôn che chở.

Nhiếp Tiểu Thiện xuất hiện, Mỗ Mỗ xuất hiện, thần kiếm của Yến Xích Hà tuốt ra khỏi vỏ, miệng niệm Vô Lượng Thiên Tôn! Thần kiếm chém yêu. Ba người cố gắng khổ cực, cuối cùng cũng chiến thắng Thụ Yêu Mỗ Mỗ.

Người xem cũng thấy thở phào một hơi, cuối cùng cũng thắng! Thật không dễ gì!

Ngày hôm sau, hai người đào hũ tro cốt của Nhiếp Tiểu Thiện, muốn đưa nàng về cố hương an táng! Khi vào khách điếm lại bị lão yêu Hắc Sơn cướp bóc, Ninh Thái Thần, Yến Xích Hà trực tiếp đánh vào bên trong linh vực của Hắc Sơn, chống lại ngàn vạn ác quỷ để cứu Nhiếp Tiểu Thiện.

Lý Thế Dân chậm rãi nói: "Đánh không lại đâu!''

Trình Giảo Kim nhìn thấy tiểu tam, Yến Xích Hà suýt nữa trở thành đồ ăn, siết chặt nắm tay, nghiến răng nói: "Thật to gan, dám bắt nạt con ta.''

Trình phu nhân cũng mang vẻ đau lòng: "Tiểu Tam, sẽ rất đau!''

Khi Yến Xích Hà bị hút hồn phách cũng là lúc Trình phu nhân che miệng kêu to, nước mắt rơi xuống.

Trình Xử Lượng cười ha ha nói: "Tiểu Tam, đệ xong rồi, thế nào khi về cũng bị đánh.''

Trình Xử Bật cũng vặn vẹo cơ thể không được tự nhiên, cãi chày cãi cối: "Đệ là anh hùng, là nhân vật chính, nhất định mẫu thân sẽ đánh huynh, huynh chính là chưởng quầy xấu xa kia.''

Cuối cùng, lão yêu Hắc Sơn bắt lấy Ninh Thái Thần, vật lộn với nhau một phen.

Đạo đức kinh bị xé rách, giấy sách bay đầy trời, rơi xuống người lão yêu Hắc Sơn, trong tiếng kêu thảm thiết, Yến Xích Hà bắt lấy cơ hội, đâm vào đầu lão yêu một kiếm, hồn phi phách tán!

Trong ánh tà dương, Yến Xích Hà, Ninh Thái Thần cưỡi ngựa sóng vai tiến về phía trước.

Hết phim! Hai chữ hiện lên màn hình.

Lý Thế Dân vẫn chưa thỏa mãn nói: "Xong rồi ư? Nhanh như vậy!''

Hoàng hậu cười giận nói: "Đã hơn một canh giờ rồi.''

Lý Thế Dân ngạc nhiên một chút rồi cười nói: "Cảm giác thời gian trôi nhanh hơn khi xem tấu chương!''

Tấn Dương cũng gật đầu liên tục nói: "Xem rất vui!''

Hai mắt Lý Trì cũng tỏa sáng nói: "Tỷ tỷ trong ấy thật đẹp.''

Lý Thế Dân:. . .

Hoàng hậu:. . .

Đèn bật lên, Trương Minh Hiên dẫn theo đoàn diễn viên chính lên bục, ba ma vương Trình gia, Trương Tuấn, Vương Bội, Vương Tinh, Thụ Yêu Hoàng Dung.

Phía dưới bỗng có người vui vẻ mà kêu lên: "Là Nhiếp Tiểu Thiện kìa!''

Vương Bội cúi đầu ngại ngùng, nhích lại gần bên cạnh Dung Mỗ.

Trương Minh Hiên cười nói: "Vị này là Vương Bội, diễn viên của công tỷ giải trí Uy Nạp ta.''

Vương Bội lịch sự cúi chào.

Hai mắt nhỏ của Lý Trị lấp lánh nói: "Phụ hoàng, con muốn tỷ tỷ chơi với con.''

Lý Thế Dân trực tiếp cốc đầu hắn một cái rồi nói: "Trở về tăng bài học gấp đôi!''

Lý Trị tủi thân, hỏng rồi, hắn đã nói sai gì à?

Trương Minh Hiên cười ngượng một chút, không nhìn đứa trẻ Lý Trị nữa mà giới thiệu: "Còn đây là người đại diện tuyển nghệ sĩ của công ty chúng ta, Dung Mỗ.''

Mọi người nhìn Dung Mỗ, vừa thấy đã nói. Á! Này không phải là Thụ Yêu ư?

"Đây là Tiểu Thanh, Vương Tinh!''

"Cuối cùng ngươi muốn nói gì?'' Lý Thế Dân không kiên nhẫn đứng lên nói.

Trương Minh Hiên bị cắt lời, bỗng xấu hổ nói: "Không có gì, chỉ là giới thiệu với mọi người chút, nhận tiện cảm tạ mọi người.''

Lý Thế Dân gật đầu nói: "Biết rồi!''

Sau đó nói: "Đi thôi!''

Dẫn theo hoàng hậu, hoàng tử, công chúa đi ra ngoài. Bách quan cũng vội vàng đuổi theo, lão đại đã nói muốn đi thì còn ai dám ở lại đây chứ!

Ba người Trình gia cười ha ha, chạy theo Trình Giảo Kim ra ngoài.

Vương Tinh cẩn thận hỏi: "Thiếu gia, bây giờ chúng ta phải làm sao?''

Trương Minh Hiên trợn to mắt nói: "Còn có thể làm gì? Dọn dẹp chút đi!'' Cũng đi ra ngoài.

Vừa đi được hai bước đã dừng lại, xoay người nói: "Đúng rồi, ngày mai bắt đầu chính thức bán vé, đi tìm vài người giữ trật tự, còn người bán vé cũng phải tìm cho tốt, xài tiền không cần sợ.''

Dung Mỗ cung kính nói: "Vâng, thiếu gia!''

Trương Minh Hiên lập tức chạy ra ngoài, Lý Thanh Nhã đang bế Nha Nha đứng trước cửa lớn, Lý Thanh Tuyền đứng bên cạnh với vẻ không kiên nhẫn, nhìn thấy Trương Minh Hiên đã oán giận nói: "Sao ngươi chậm chạm như vậy?''

Trương Minh Hiên không nói gì: "Ta là ông chủ mà! Phải sắp xếp một chút!''

Lý Thanh Nhã nói: "Đi thôi! Chúng ta về thôi.''

Ba người đi dọc theo con đường lớn, nói chuyện cười đùa, dáng vẻ hòa thuận thoải mái.

"Trương Minh Hiên, ngươi đã đồng ý sẽ khiến ta được ái mộ, khi nào thì làm cho ta? Ta cũng muốn nổi như vậy.''

Trương Minh Hiên đau đầu nói: "MV đều ngắn mà!''

"Không được, ta muốn dài như vậy.''

"Không đâu, phải ngắn.''

"Dài!''

"Ngắn!''

"Dài, dài, dài.''


Trang 65# 2


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất