Chương 154: Phỏng vấn diễn viên
Thanh Liên Kiếm: "Các ngươi có biết công ty giải trí điện ảnh ở đâu không?''
Dung Mỗ: "Công ty giải trí điện ảnh nằm bên cạnh đại trạch.''
Trong nháy mắt diễn đàn TT bỗng vắng vẻ.
Dung Mỗ để điện thoại di động xuống, dặn dò một đám quỷ trước mặt nói: "Lát nữa sẽ có rất nhiều người đến, chú ý duy trì trật tự, để họ xếp thành từng hàng, hiểu chưa?''
Vương Bội rụt rè hòi: "Nếu bọn họ không nghe thì sao bây giờ?''
Dung Mỗ nói: "Không nghe thì ném ra.''
Mọi người cùng đồng thanh đáp: "Vâng!''
Dung Mỗ do dự một chút rồi nói: "Vương Bội, ngươi không cần phải tham gia.''
Vương Bội nghi ngờ hỏi: "Vì sao?''
Những người còn lại cũng nhìn Dung Mỗ với vẻ tò mò, chẳng lẽ có tình ý gì với Vương Bội?
Dung Mỗ nói: "Chỉ sợ ngươi vừa xuất hiện sẽ loạn hơn thôi.''
Vương Bội lập tức hiểu ra, hơi sợ nói: "Ta biết rồi.''
Chỉ trong chốc lát, đã bắt đầu có người chạy đến, tốp năm tốp bảy, bằng hữu bốn phương, đều nhốn nháo tụ tập trước công ty giải trí điện ảnh.
Đám quỷ hầu bắt đầu duy trì trật tự, sắp xếp lại hàng lối, không ai dám làm càn, vì Dung Mỗ vừa đứng đó, ánh mắt đảo qua, đã có người bị dọa cho trắng mặt, hai chân phát run. Uy danh của Thụ Yêu Mỗ Mỗ rất hiển hách.
Nửa ngày sau, Trương Minh Hiên và Lý Thanh Tuyền tươi cười đi đến, lúc đi qua đám người đang xếp hàng tò mò quan sát, cũng mỉm cười gật đầu hài lòng.
Trương Minh Hiên cảm thán một câu trong lòng: "Người cổ đại bị gò bó, nếu là người trái đất đi phỏng vấn, gặp phải ông chủ chỉ hận không thể giữ chặt dưới đất.''
Đi đến bên cạnh Dung Mỗ, cười nói: "Làm không tệ, sắp xếp phòng cho ta ở đâu?''
Dung Mỗ cung kính nói: "Thiếu gia, tiểu thư, mời theo ta đến đây.''
Dẫn Trương Minh Hiên và Lý Thanh Tuyền đến trước một căn phòng, cung kính nói: "Thiếu gia, tiểu thư mời vào.''
Thanh Hà tò mò nhìn Lý Thanh Tuyền từ xa, nhỏ giọng nói với Vương Tinh bên cạnh: "Đây là tiểu thư của chúng ta ư? Thật đáng yêu!''
Đáng yêu ư? Khóe miệng Vương Tinh giật giật hai cái.
Là ngươi chưa từng nhìn thấy nàng ta đánh người, chỉ có thể nói: "Có lẽ vậy.''
Trương Minh Hiên đẩy cửa đi vào, chỉ thấy bên trong căn phòng trống trải bày một cái bàn và hai cái ghế dựa.
Trương Minh Hiên đi qua ngồi xuống một cái ghế, cười ha ha xoay vặn, thật không dễ dàng! Lúc vừa đến thế giới này còn tưởng là cuối cùng cũng không còn cơ hội làm đạo diễn nữa! Không ngờ một ngày hắn còn có thể ngồi ở chỗ này phỏng vấn diễn viên.
Lý Thanh Tuyền cũng ngồi xuống ghế, nhìn quanh!
Trương Minh Hiên liếc mắt nhìn nàng một cái, nói với Dung Mỗ: "Cho bọn họ vào đi! Từng người một.''
Dung Mỗ cung kính nói: "Vâng!'' Rồi đi ra ngoài.
Một lát sau, một tên mập mặc áo bào gấm dầu mỡ đầy mặt đi đến, ôm quyền cười nói với Trương Minh Hiên: "Ngưỡng mộ đại danh của ông chủ Trương đã lâu.''
Trương Minh Hiên nhìn thoáng qua rồi nói: "Tiếp theo!''
Tên mập bỗng sửng sốt, vội vàng nói: "Đừng mà! Ta cho ngươi tiền, rất nhiều tiền!''
Bỗng nhiên cửa bị mở ra, một sợi dây mây được bắn ra ngoài, quấn vào hông tên mập, rồi kéo ra ngoài.
"Á.'' Tiếng hét hoảng sợ vang vọng bên trong trạch viện.
Người thứ hai là một ông lão mặt mũi trắng bệch tiến vào, Trương Minh Hiên cau mày nói: "Tiếp theo!''
Ông lão vội vàng chạy ra ngoài, hoảng sợ kêu lên: "Bây giờ đi ngay! Ta đi ngay!''
"Kế tiếp.''
"Kế tiếp.''
. . .
Một đám người cưỡi ngựa xem hoa đi vào, chỉ có vài kẻ có thể đạt được yêu cầu, người khiến người khác sáng mắt không có kẻ nào.
Trương Minh Hiên cau mày thật chặt, trong lòng bỗng dâng lên sự buồn phiền.
Lý Thanh Tuyền ngáp một cái rồi nói: "Thật nhàm chán!''
Lại có một người tiến vào, cười nhìn Trương Minh Hiên, cả người tản ra một loại khí chất khó cưỡng lại, còn có chút mùi rượu.
Hai mắt Trương Minh Hiên sáng lên hỏi: "Ngươi tên gì?''
Lý Thanh Tuyền cũng nhìn người thanh niên trước mặt với vẻ ngạc nhiên, là tu sĩ!
Người thanh niên ôm quyền nói: "Lý Bạch, tự Thái Bạch, hiệu kiếm tiên Thanh Liên.''
Ánh mắt của Trương Minh Hiên trừng lớn, Lý Bạch ư? Giận dữ hét lớn trong lòng: "Không khoa học! Rõ ràng Lý Bạch là nhân vật lớn thời Võ Tắc Thiên, sao lại chạy đến đây rồi hả?''
Trương Minh Hiên cẩn thận hỏi: "Ngài là Lý Bạch thích uống rượu làm thơ?''
Lý Bạch gật đầu cười nói: "Không phải ngươi mang thơ của ta sửa thành chuyện xưa theo ý ngươi ư? Ngay thẳng thì cứ ngay thẳng, đáng khinh có nâng chén cũng không thể rửa trôi. Thật có ý tứ!''
Gặp được chính chủ rồi, thật xấu hổ mà! Trương Minh Hiên cười gượng nói: "Vì chuyện đó nên hôm nay huynh tới ư?''
Lý Bạch ý cười đầy mặt, hớn hở nói: "Muốn làm diễn viên! Chuyện này rất thú vị.''
Trương Minh Hiên cẩn thân quan sát Lý Bạch, giống như đã thật sự tìm được một nhân vật thích hợp, chờ mong hỏi: "Kiếm pháp của huynh ra sao? Kiếm tiên hình như là kiếm pháp.''
Lý Bạch bât cười lớn: "Hiệu của ta là kiếm tiên Thanh Liên, sao có thể không biết kiếm pháp?''
Tinh thần của Trương Minh Hiên bị chấn động, chờ mong nói: "Có thể biểu diễn một đoạn được không? Vừa uống rượu vừa múa kiếm.''
Trong tay Lý Bạch bỗng xuất hiện một bầu rượu, đổ lên miệng, bước chân đảo loạn xung quanh, sau khi có chút men. Loạng choạng rút trường kiếm ra khỏi vỏ, từng đóa sen nở rộ quanh người, ánh kiếm lạnh lùng khiến Trương Minh Hiên nổi da gà, vội vàng đứng dậy lui về phía sau hai bước.
Lý Bạch buông nhẹ tay, trường kiếm rời khỏi tay, rồng Du Long xuyên qua đám hoa sen, trường khiếm rung động như tiếng rồng gầm.
Trương Minh Hiên vội vàng kêu lên: "Được rồi, được rồi!''
Trường kiếm Du Long keng một tiếng trở lại vỏ, hoa sen cũng dần dần trở nên nhạt màu rồi tản đi.
Lý Bạch thoải mái cầm bầu rượu uống, cười hề hề nói: "Thế nào?''
Trương Minh Hiên giơ ngón tay cái lên tán dương: "Kiếm tiên Thanh Liên danh bất hư truyền.''
Trong tay xuất hiện một quyển kịch bản đưa cho Lý Bạch: "Hãy cất cẩn thận, bên trong là vai diễn Tửu Kiếm Tiên của huynh, trở về xem qua chút đi.''
Lý Bạch nhận kịch bản lật vài cái rồi cười nói: "Ta sẽ đọc.''
Trương Minh Hiên cầm điện thoại nói: "Nói số TT liên lạc cho ta đi.''
"9257.''
Trương Minh Hiên nhìn Lý Bạch với vẻ ngạc nhiên, dãy số cũng cá tính nữa!
Tìm kiếm một chút, rồi thêm bạn bè!
Lý Bạch lập tức cầm điện thoại ra đồng ý.
Trương Minh Hiên lại lập một diễn đàn, sau đó phát ra vài lời mời.
Lý Bạch ngạc nhiên khi đọc thông báo trên di động của mình, [ Vô Địch Tiểu Bá Đạo mời ngài gia nhập diễn đàn Tiên Kiếm Kỳ Hiệp Truyện], nhìn Trương Minh Hiên một cái rồi đồng ý.
Trương Minh Hiên cười nói: "Sau này, ta sẽ thông báo tin tức trong diễn đàn này, xin hãy chú ý.''
Lý Bạch gật đầu nói: "Ta hiểu rồi.''
Trương Minh Hiên ngồi trở lại ghế dựa nói: "Thật phiền quá gọi người tiếp theo.''
Lý Bạch cười cầm kịch bản ra ngoài.
Lại có một người trang phục kiểu thư sinh đi vào, Trương Minh Hiên cau mày nói: "Tiếp theo!''
" Kế tiếp!''
" Kế tiếp!''
"Ngươi tên gì?''
Một người cao lớn thô kệch, nịnh nọt cười quyến rũ: "Tiểu nhân là Chu Cường.''
"Diễn một minh chủ võ lâm cho ta xem.''
Chu Cường lập tức đứng thẳng lên, liếc nhìn một cái, ngay lúc đó nơi đáy mắt có một luồng khí thế.
Trương Minh Hiên gật đầu hài lòng: "Lưu số TT cho ta.''
Một lát sau thấy Chu Cường kích động từ trong đi ra.
Người bên ngoài nhìn thấy cảm thấy ghen tị.
Trang 78# 2