Chương 277: Hoa Thiên Cốt kết thúc
Trương Minh Hiên nói: "Ngươi kêu Trương Tiểu Phàm đừng nói cho ta là sao?"
Lý Thanh Tuyền đảo mắt, vừa cười vừa nói: "Đó chẳng phải là do sợ ngươi lo lắng ư!"
Tấn Dương ngẩng đầu nhìn Lý Thanh Tuyền, rồi lại nhìn Trương Minh Hiên một cái và nói: "Hoàng thúc, hoàng cô đừng cãi nhau, đều do Tấn Dương không ngoan."
Tiểu Tuyết lặng lẽ tránh sau lưng Tấn Dương, Tiểu Thái trực tiếp đi vào trong quạt Ngũ Thái Thần Quang, không dám thò đầu ra.
Trương Minh Hiên hít một hơi, vừa cười vừa nói: "Tấn Dương, con cũng mệt mỏi rồi, đi nghỉ trước đi!"
Tấn Dương khẽ gật đầu, ngoan ngoãn đi về phía phòng của mình.
Sắc mặt của Trương Minh Hiên thay đổi, gầm nhẹ: "Cái cục xương to để mài răng là sao? Thanh Nhã tỷ tức giận rồi."
Lý Thanh Tuyền sững sờ nói: "Không thể nào! Khi còn bé ta cũng dùng xương to để mài răng đó! Vạn Tuế gia gia tốn trăm phương ngàn kế mới tìm được cục xương ngàn năm đấy!" Sau đó nàng nhếch miệng cười nói: "Ngươi xem răng ta tốt cỡ nào này."
Trương Minh Hiên nói: "Ta mặc kệ, ngươi đi tìm Thanh Nhã tỷ để giải thích rõ ràng đi, đều là ý của ngươi hết." Sau đó hắn tiến lên kéo Lý Thanh Tuyền đi đến thư điếm.
Lý Thanh Tuyền tránh khỏi Trương Minh Hiên, cười hì hì nói: "Nếu như tỷ tỷ đã hiểu lầm ngươi rồi, vậy thì đừng giải thích, ngươi cứ chịu trách nhiệm đi!" Nàng cười xấu xa, chạy ra phía xa.
Trương Minh Hiên buồn bực giận dữ nói: "Lý Thanh Tuyền, ngươi trở lại đây cho ta, đi giải thích rõ ràng cho ta." Sau đó hắn đuổi theo Lý Thanh Tuyền chạy lung tung trên đảo.
Sau đó mấy ngày, ngày nào Trương Minh Hiên cũng có thần quang lấp lánh ở trên đầu, thần luân dựng ở sau gáy, chiếu rọi một vùng trời đất. Thỉnh thoảng có đao kiếm giáng từ trên trời xuống, rơi vào ánh sáng thần quang rồi biến mất không thấy gì nữa.
Nội dung cốt truyện sau đó thật sự là ngược! Tử Huân vào Ma Đạo, Đường Bảo chết, Hoa Thiên Cốt trở thành Yêu Thần, Sát Thiên Mạch chết, mỗi nhân vật đều bi kịch. Ngày nào cũng có tiếng sấm rền rĩ trên đỉnh đầu Trương Minh Hiên, hắn bị dọa tới mức mặt trắng bệch.
Trương Minh Hiên upload hai tập cuối cùng, thở phào một hơi rồi lẩm bẩm: "Cuối cùng cũng xong." Sau đó ngẩng đầu nhìn Ngũ Sắc Thần Quang trên đỉnh đầu, cảm thấy đắng chát trong lòng, ngày nào trời cũng rơi mưa dao!
Người xem ở trước điện thoại cũng dồn dập bấm vào hai tập cuối cùng, trong lòng nặng nề, cuối cùng cũng sắp xong rồi!
Trong một vùng thung lũng, Hoa Thiên Cốt đầu thai kiếp khác nở nụ cười xán lạn, chạy trong biển hoa, sau đó dừng bước kêu lên: "Sư phụ, mau tới đây đi! Ngươi xem đi, nơi này thật đẹp."
Bạch Tử Họa cười, đi theo sau lưng nàng rồi nói: "Chạy từ từ thôi, cẩn thận một chút!" Hết phim!
Trong cung Oa Hoàng,
Nữ Oa vừa cười vừa nói: "Cái kết này thì ta còn có thể chấp nhận được."
Thanh Loan cười hài lòng nói: "Chắc chắn là do tác dụng của việc uy hiếp lần trước của ta, nếu không thì hắn sẽ không để cho Hoa Thiên Cốt và Bạch Tử Họa hạnh phúc sau này."
Ngọc đế buông chén nước trong tay xuống, vừa cười vừa nói: "Thế này cũng rất tốt, đáng tiếc cho Sát Thiên Mạch."
Trong Trình phủ, Trình phu nhân lau nước mắt vui đến phát khóc mà nói: "Hoa Thiên Cốt và Bạch Tử Họa sống hạnh phúc bên nhau, thật là tốt!"
Lúc người xem trên điện thoại thấy Hoa Thiên Cốt chết trong tay Bạch Tử Họa, không ai là không rơi nước mắt đầy mặt, khi Hoa Thiên Cốt giành được cuộc sống mới thì tất cả mọi người đều tràn đầy vui vẻ trong lòng, người nào cũng mang nước mắt mà cười, chân thành chúc phúc cho bọn họ.
Trong lúc vừa vui vừa buồn, Hoa Thiên Cốt đã làm bạn với mọi người gần một tháng hoàn toàn hạ màn. Trên Internet cũng bắt đầu sôi trào.
Điệp Doanh: Hu hu hu. . . Thật là cảm động. Cuối cùng Hoa Thiên Cốt tỷ tỷ cũng đã chào đón hạnh phúc của tỷ ấy.
Thanh Liên Kiếm: Cả đời của Hoa Thiên Cốt không hề dễ dàng! Khó khăn luôn luôn bầu bạn với nàng, may mà Trương Minh Hiên cho nàng một cái kết đẹp.
Thanh Hà: Chúc phúc cho Hoa Thiên Cốt tiểu muội muội.
Thanh Thảo: Chúc phúc cho bọn họ.
Đại Thiên Vương: Chúc phúc cho bọn họ.
Bạch Vân đạo trưởng: Chúc phúc cho bọn họ.
. . .
Từng người xem đăng lời chúc phúc lên, trong nháy mắt đã rải đầy màn hình.
Một luồng lực lượng tín ngưỡng nồng đậm chạy về phía đảo Huyền Không.
Trên đảo Huyền Không, Khương Cẩm Tịch đang ngồi ở bên hồ ném đá vào trong hồ, đột nhiên thân thể của nàng rung lên, mờ mịt ợ một cái, toàn thân nàng phát ra quầng sáng màu trắng, giống như là một cái bóng đèn hình người.
Trong phòng, Phong Tiêu Mặc cũng đi ra, toàn thân hắn cũng phát ra quầng sáng màu trắng.
Khương Cẩm Tịch vội vàng kêu lên: "Sư huynh, cái sức mạnh tín ngưỡng này nhiều quá."
Phong Tiêu Mặc tê cả da đầu, nếu như không luyện hóa những lực lượng tín ngưỡng này, tu vi của hắn sẽ bị phá hủy!
Phong Tiêu Mặc vội vàng nói: "Sư muội, đừng hấp thu nó, hãy luyện nó thành pháp bảo Thần Đạo."
Khương Cẩm Tịch gật đầu nói: "Ừm! Muội biết rồi." Nàng hốt hoảng chạy về phía phòng của mình, mình cũng không muốn chạy khỏi Thần Đạo!
Không ít đệ tử Côn Lôn cũng vội vàng luống cuống tay chân trong đợt đánh tới của đợt tín ngưỡng cuối cùng này, tuy bình thường cũng có lực lượng tín ngưỡng, nhưng chắc chắn lần này là nhiều nhất.
Trương Minh Hiên mang Ngũ Sắc Thần Quang trên đầu, nằm ở trên mặt nước, ngửa đầu nhìn bầu trời không chớp mắt, đại gia ngươi tuyệt đối đừng có quay lại nữa.
May là cái kết coi như không tệ, có lẽ là các thần trên trời cũng đã ném rác rưởi đủ rồi, bầu trời không có chút khác thường nào.
"Trong mục video có video mới được tải lên." Giọng nói của Trương Tiểu Phàm vang lên trong đầu.
Trương Minh Hiên hơi động trong lòng rồi hỏi: "Là quốc vương của Ngạo Lai quốc ư?"
"Ha ha, không phải."
Trương Minh Hiên lập tức mất hứng, nói: "Kệ đi!"
Trương Tiểu Phàm nói ra: "Là Thiếu Lâm Tự, cần xóa bỏ không?"
Trương Minh Hiên cau mày, nói: "Nội dung gì vậy?"
"Là chuyện 13 hòa thượng cầm côn cứu vua nhà Đường."
Trương Minh Hiên nói: "Không cần xóa, cũng phải duy trì tính công bằng trên điện thoại, chỉ cần hắn không phạm quy thì cũng không cần xóa. Nhưng cũng không thể thả lỏng, kết nối với Hứa đạo trưởng cho ta."
"Được rồi!"
Tít tít tít!
Sau mấy tiếng vang liên tiếp, một màn ảnh bắn ra không trung.
Hứa đạo trưởng nở nụ cười đầy mặt xuất hiện trong không trung, nói: "Đạo hữu, tìm bần đạo có gì dặn dò không?"
Trương Minh Hiên ngồi xuống, cười nói: "Cô nhi viện và viện dưỡng lão phát triển thế nào rồi?"
Hứa đạo trưởng chắp tay cười ha ha, nói: "Đa tạ kế hoạch của đạo hữu, mọi chuyện phát triển cũng rất thuận lợi, dân chúng đã thay đổi cái nhìn rất nhiều về bọn ta, cho bọn ta thêm một chút thời gian nữa, bọn ta sẽ làm cho cả Đại Đường ca tụng công đức của viện dưỡng lão và cô nhi viện."
Ánh mắt của Trương Minh Hiên lóe lên rồi nói: "Hứa đạo trưởng à, thật ra có một cách đơn giản hơn nữa. Mọi người vẫn chưa hiểu quá rõ về chuyện nội bộ của cô nhi viện và viện dưỡng lão, ngươi có thể quay một cái video giới thiệu một chút!"
Hứa đạo trưởng khẽ "A!" một tiếng đầy hứng thú mà nói: "Đạo hữu có cao kiến gì không?"
Trương Minh Hiên nói: "Ngươi có thể mời một ngành quan lớn tham quan viện dưỡng lão và cô nhi viện, giới thiệu tình trạng sinh sống của cô nhi và người già của các ngươi, sinh hoạt học tập trò chơi hàng ngày vân vân. . . Quay toàn bộ hành trình vào điện thoại, đăng lên mục video."
Ánh mắt của Hứa đạo trưởng sáng lên rồi nói: "Ý kiến hay!"
Trương Minh Hiên cười ha ha, nói: "Đến lúc đó thì ta sẽ truyền bá cho các ngươi trên toàn mạng."
Hứa đạo trưởng cảm động: "Đa tạ đạo hữu! Bần đạo sẽ nhớ kỹ sự giúp đỡ này của đạo hữu."
Trương Minh Hiên cảm thán: "Ta thế đơn lực bạc, chỉ có thể làm những thứ này, hi vọng các ngươi có thể truyền bá viện dưỡng lão và cô nhi viện khắp cõi hồng hoang."
Hứa đạo trưởng nghiêm túc nói: "Không dám nói là truyền bá khắp cõi hồng hoang, nhưng Đông Thắng Thần Châu thì nhất định là chắc." Hai người cười ha ha và cúp điện thoại.
Trương Tiểu Phàm nói: "Ngươi làm như thế thì có tác dụng gì? Người xem có xem viện dưỡng lão thì cũng không để lỡ việc xem Thiếu Lâm Tự đâu."
Trương Minh Hiên hả hê nói: "Mục đích hắn quay Thiếu Lâm Tự đơn giản là vì để tuyên truyền tiếng tăm, nhưng video cô nhi viện và viện dưỡng lão vừa ra, tất nhiên sẽ trở thành tiêu điểm của xã hội, là đề tài đứng đầu, đương nhiên Thiếu Lâm tự của bọn họ sẽ phai nhạt đi."
Trang 140# 1