Chương 95: In ấn kịch bản
Trương Minh Hiên vỗ tay kêu lên: "Im lặng, tất cả mau im lặng, từng người một đến." Đám người bị Trương Minh Hiên trấn áp, miễn cưỡng an tĩnh lại.
Trương Minh Hiên nói với Dung Mỗ: "Bắt đầu đi!"
Dung Mỗ cung kính nói: "Vâng!"
Dung Mỗ đứng thẳng người lên nói với mọi người: "Xin mời xếp thành bốn hàng, mua sắm theo thứ tự."
Đám người lập tức bắt đầu chuyển động, ngươi đẩy ta ta cướp ngươi, bộ dạng hùng hùng hổ hổ vô cùng kích động, một số người vây xem ở xa xa cũng động tâm, nhanh chóng chạy lên trước, đứng đầu đội.
Dung Mỗ điều hành sắp xếp, có người bán điện thoại, có người duy trì trật tự, còn có người giảng giải ở bãi đất trống gần đó.
Trương Minh Hiên dựa vào bức tường bên cạnh, mở nhóm TT ra, tin báo hoan nghênh một người nào đó gia nhập vang lên không ngừng, nhân số ở đây cũng gia tăng rất nhanh.
Trương Minh Hiên tiện tay phát một tin tức: "Hoan nghênh người mới!"
Phía dưới lập tức xuất hiện ảnh chân dung của lão Chu: "Hoan nghênh người mới!"
Ảnh chân dung của ông chủ Trương cũng lập tức xuất hiện: "Hoan nghênh người mới!"
Trương Minh Hiên ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ông chủ Trương đang nịnh nọt cười cười với mình ở gần đó.
Trương Minh Hiên suy nghĩ một chút nói với nhóm: "Ông chủ Trương, phiền ngươi giảng giải cách dùng cho bọn họ một lượt!"
Sắc mặt ông chủ Trương ở xa xa lập tức lộ rõ vẻ vui mừng, nhanh chóng nói trong nhóm: "Đa tạ nhóm chủ ưu ái, nhất định không làm nhục sứ mạng. Mọi người có chuyện không hiểu thì có thể hỏi ta."
Bên dưới lão Chu cũng nói: "Cũng có thể hỏi ta."
Ông chủ Trương bất mãn nói: "Nhóm chủ đã nói để ta giảng giải."
Ông chủ Chu tươi cười một cái, nói: "Đều là phân ưu thay nhóm chủ, ta với ngươi hà tất phải phân chia rạch ròi như vậy."
Đi trên đường lớn về thôn, lão Chu cười ha ha gõ điện thoại cá nhân hình thức tinh xảo, khiến công nhân chung quanh liên tục nhìn chăm chú.
Ông chủ Trương thầm mắng một câu, đúng là lão đầu không biết xấu hổ.
Trương Minh Hiên suy nghĩ một chút lại gửi một cái thông báo, nông trại cá nhân trong không gian TT đã mở cửa, hoan nghênh mọi người đến đây trồng rau.
Chu lão, Ông chủ Trương cùng một đám người mới sử dụng, kinh ngạc nhìn thông báo, nông trại cá nhân là gì vậy? Đi xem!
"Ha ha ha! Trương huynh đệ, lại làm ra món đồ chơi gì tốt vậy?" Kèm theo là tiếng cười to liên tiếp, ba huynh đệ Trình gia khệnh khà khệnh khạng đi tới, những nơi họ đi qua mọi người đều phải nhường đường, kiêu ngạo giống như con cua lớn.
Trương Minh Hiên cười nói: "Quả thực là có thứ tốt, điện thoại có muốn không?"
Trình Xử Mặc nghi ngờ hỏi: "Tay gà (*) là món đồ chơi gì? Tay xé gà?"
Trương Minh Hiên chỉ chỉ điện thoại trên mặt đất đáp: "Chính là cái này."
Trình Xử Bật nhếch miệng nói: "Không phải là tấm gốm sứ thôi sao? Chỉ có điều đẹp đẽ hơn thôi."
Trương Minh Hiên nói với Dung Mỗ: "Cho bọn hắn mỗi người một cái, dạy bọn họ chơi."
Dung Mỗ cung kính đáp: "Vâng!"
Sau đó lấy ba cái điện thoại ra đưa cho bọn họ nói: "Mời ba vị thiếu gia nhỏ một giọt máu."
Trình Xử Mặc bất mãn nói: "Tại sao lại cần máu?"
Nhưng ba người vẫn dễ dàng để Dung Mỗ dùng gai nhọn đâm trên tay một cái, trích ra một giọt máu tươi, màu đỏ sáng lóa.
Dung Mỗ chia đều điện thoại ra hứng lấy giọt máu trên tay bọn hắn, sau đó đưa điện thoại cho bọn họ rồi nói: "Ba vị công tử có thể mở màn hình lên rồi."
Tam ma vương Trình gia ngơ ngác nhìn màn hình kỳ quái trước mắt, đây là món đồ chơi gì?
Dung Mỗ liếc mắt một cái, lập tức có ba quỷ bộc tiến lên, chia ra giảng giải cách dùng điện thoại cho bọn hắn.
Chỉ chốc lát sau, tam ma vương Trình gia liền nổi lên hứng thú, gạt mấy quỷ bộc qua một bên, nhấn tới nhấn lui ở trên màn hình, thỉnh thoảng còn nói thêm hai câu, trên mặt đều là nụ cười tươi.
Trương Minh Hiên mở điện thoại ra, thấy trong nhóm quả nhiên nhiều thêm ba người, chia ra gọi là Hỗn Thế Đại Ma Vương, Hỗn Thế Nhị Ma Vương, Hỗn Thế Tiểu Ma Vương. Đang đùa cợt trong nhóm.
Trương Minh Hiên âm thầm buồn nôn với mấy tên này, nói với Trình Xử Mặc: "Thế nào? Thú vị chưa!"
Trình Xử Mặc thu hồi màn hình cười ha ha nói: "Chơi rất hay, thực không ngờ bọn họ lại không biết ta là ai?"
Trình Xử Lượng gật đầu nhận đồng nói: "Như vậy chơi mới vui!"
Trình Xử Bật oán giận nói: "Tại sao những cái khác đều trống không vậy!"
Trình Xử Mặc duỗi tay ra nói: "Lại lấy thêm cho ta hai cái đi."
Trương Minh Hiên đầy miệng đáp ứng nói: "Không thành vấn đề!"
Ý bảo Dung Mỗ lấy thêm hai cái cho Trình Xử Mặc, Trình Xử Mặc hài lòng cất kỹ hai cái điện thoại.
Trương Minh Hiên cười ha ha nói: "Có phải các người nên trả tiền rồi hay không?"
Trình Xử Mặc dửng dưng nói: "Bao nhiêu tiền?"
Trương Minh Hiên cười ha ha vươn một bàn tay lên nói: "Năm trăm văn."
Trình Xử Lượng kinh ngạc đáp: "Rẻ như vậy sao?"
Rẻ? Được rồi! Đối với bọn họ thì năm trăm văn có lẽ thật sự không nhiều lắm.
Trương Minh Hiên nhận lấy tiền giấy, do dự một chút hỏi: "Trình tướng quân trở về rồi sao?"
Trình Xử Mặc không thèm để ý chút nào lắc đầu nói: "Vẫn chưa!"
Trương Minh Hiên nghĩ, có lẽ sẽ sớm thôi! Trong lòng khó tránh khỏi có chút gấp gáp, dù sao mình cũng phải nhúng tay vào Tây Du! Nghĩ đến đây nội tâm liền lệ rơi đầy mặt.
Trương Minh Hiên nghĩ một lát, phục hồi tinh thần lại cười nói với ba người: "Ba vị còn nhớ rõ chuyện lần trước chúng ta bàn không?"
Ánh mắt Trình Xử Bật sáng lên: "Quay phim."
Sau đó chờ mong nhìn Trương Minh Hiên nói: "Bắt đầu rồi sao?"
Trình Xử Mặc cũng hưng phấn nói: "Nhân vật chính, chúng ta đã từng nói qua là muốn làm nhân vật chính đấy."
Trương Minh Hiên cười thần bí nói: "Muốn làm nhân vật chính liền đi theo ta." Quay người đi về phía cửa thư điếm, tam tiểu tử Trình gia liếc nhau hưng phấn đi theo.
Trương Minh Hiên cởi dây cương buộc ở trước cửa thư điếm, cỡi con lừa mang theo tam ma vương đi một nơi xa, có cảm giác quý công tử mang theo ba hộ vệ, nếu như có thể đổi con lừa thành ngựa lớn thì tốt hơn.
Rời đi một hồi, Trình Xử Mặc nghi hoặc hỏi: "Chúng ta đang đi đâu vậy!"
Trương Minh Hiên tùy ý nói ra: "Các ngươi sẽ biết ngay thôi."
Trình Xử Lượng bất mãn nói: "Con lừa lông ngắn này của ngươi cũng quá chậm rồi! Còn không đi nhanh bằng ta."
"Đúng vậy, đúng vậy!" Trình Xử Bật tán đồng nói.
"Ta thấy ngươi vẫn nên đổi thành ngựa lớn thì tốt hơn, nam nhân chân chính phải cưỡi ngựa tốt.” Trình Xử Mặc một bộ dạng hăng hái.
Trương Minh Hiên liếc mắt một cái nói: "Ta thích nhưng không được!"
Một lúc lâu sau, Trương Minh Hiên mang theo ba người thiếu kiên nhẫn tới thư điếm Vân Khởi.
Trương Minh Hiên buộc dây cương xong, bốn người đi vào thư điếm, ông chủ Ngô đang gõ bàn tính ngẩng đầu nhìn lên kinh hỉ nói: "Đây không phải là Trương công tử sao? Mau vào, mau vào!"
Vội vàng chạy ra từ sau quầy, dẫn Trương Minh Hiên đi vào.
Trương Minh Hiên cười ha ha nói: "Lại phải làm phiền ông chủ Ngô rồi."
Ông chủ Ngô tươi cười nói: "Đâu có phiền phức gì? Ngài quan tâm tới việc buôn bán của ta là ta phải vui mới đúng. Bốn vị khách quý, mời lên lầu thưởng thức trà."
(*) Tay gà: Trong tiếng Trung từ tay gà và điện thoại là đồng âm.
Trang 49# 1