Chương 35: Ưu đãi nhân tài (1)
Dịch Thư Nguyên cũng không đợi đến ngày thứ hai mới khởi hành, ngày hôm sau ngay khi trời hừng sáng đã chỉnh đốn xong tất cả, chuẩn bị khởi hành đi tới huyện thành Nguyên Giang.
Về phần hành lý nhập lại cũng không có bao nhiêu, Dịch Thư Nguyên chỉ cầm theo cái hộp hồng mộc nước sơn ban bác kia, cùng với một chút quần áo có thể thay đổi, có thể nói là quần áo giản lược chân chính trên ý nghĩa.
Dịch Thư Nguyên tin tưởng, cho dù có thiếu ga giường chăn đệm các loại gì đó, hắn thương lượng với chủ bộ một chút là có thể bổ sung, cho dù huyện nha không có, dự chi một chút tiền công thậm chí dù là mượn người khác một chút, có lẽ cũng không có vấn đề gì.
Hôm nay Dịch Thư Nguyên cũng không để cho Dịch Dũng An đi cùng, dẫu sao hắn cũng không phải tiểu hài tử, sau khi quen đường rồi cũng không cần để người nhà phải đi xa qua lại một chuyến nữa.
Sáng sớm gà chó trong thôn đã chào hỏi lẫn nhau, nhưng cũng không có nhiều người ra ngoài hoạt động cho lắm.
Người trong nhà tiễn hắn đến cửa viện, mà phụ tử Dịch Bảo Khang và Dịch Dũng An lại một mực tiễn Dịch Thư Nguyên đến tận đầu thôn.
"Tốt rồi, đừng tiễn nữa, trở về đi."
Dịch Thư Nguyên quay người khuyên hai người phụ tử Dịch Bảo Khang quay về, Dịch Bảo Khang nhìn nhìn sau lưng, móc ra một cái túi từ trong lòng ngực, kín đáo đưa cho Dịch Thư Nguyên.
"Huynh trưởng, cho dù ngươi đã tìm được việc, nhưng trên người không có đồng nào, làm sao đặt chân khi chưa phát tiền công được? Chỗ tiền này không nhiều lắm, ngươi cầm đi!"
Dịch Thư Nguyên cũng không từ chối, càng không nói lời gì khách sáo, nhẹ gật đầu tiếp nhận túi tiền của Dịch Bảo Khang.
"Đại bá, ngài đừng quên chúng ta đấy, ngài thường xuyên trở về nha!"
Nhìn phản ứng của Dịch Dũng An, Dịch Thư Nguyên cười.
"Dũng An, ta cũng không phải đi đâu rất xa, thị trấn bên đó cũng sẽ không chạy, nếu như ngươi nhớ ta, tới tìm ta là được, có nhớ ta đã từng nói gì không?"
Dịch Thư Nguyên mở trừng hai mắt, Dịch Dũng An lập tức nhớ lại câu đại bá muốn mời mình ăn những món ăn chính kia, trên mặt lập tức lộ ra vẻ tươi cười.
"Ách, chỉ một mình ta?"
"Ngươi dẫn theo mấy người đều được, chỉ cần ngươi tới, đại bá của ngươi liền có thể mời được! Được rồi, bảo trọng, Dũng An, nhớ phụ giúp phụ thân ngươi nhiều chút."
"Vâng!"
Dịch Thư Nguyên nói xong liền rời đi dưới âm thanh dặn dò của Dịch Bảo Khang và Dịch Dũng An.
Đi đến bên ngoài khoảng một dặm, Dịch Thư Nguyên mở túi tiền ra nhìn qua, bên trong có hơn mười khối tiền đồng, còn có hai hạt bạc vụn lớn bằng móng tay, đối với Dịch gia mà nói cũng không tính là ít.
-
Không còn Dịch Dũng An vướng víu, cước trình của Dịch Thư Nguyên nhanh hơn không ít so với lần thứ nhất trước đó, vào lúc còn cách buổi trưa một đoạn thời gian nữa, hắn đã đến bên ngoài huyện thành.
Bởi vì tới hơi sớm, lần này Dịch Thư Nguyên nhìn thấy bên ngoài cửa thành có thêm càng nhiều người vào thành hơn so với lần trước, có một số nông dân mang theo một chút hàng hóa đi vào, thậm chí có một chút xe trâu kéo thùng gỗ, bên trong là cá đang bơi trong nước.
Cùng theo đó là các loại rau quả tôm cá tươi đủ loại đồ vật, nhất định phải đưa tới sớm chút mới thuận tiện mở bán.
Trước đó lần thứ nhất tới huyện thành Nguyên Giang, Dịch Thư Nguyên còn có chút cẩn thận, nhưng lần này tâm tính thoải mái hơn không ít, ừm, ít nhất trước lúc đến huyện nha chính là loại cảm giác này.
Đi theo dòng người vào thành, Dịch Thư Nguyên cũng không đi dạo, mà trước tiên đi về phía huyện nha.
Chỗ cửa hông huyện nha Nguyên Giang, người canh giữ vẫn là hai vị sai dịch kia, mà trình độ nhận biết của Dịch Thư Nguyên vẫn tương đối cao, huống chi Chủ bộ cũng đã dặn dò, hai người đó dạo gần đây cũng lưu tâm hơn, cho nên từ rất xa liền phát hiện ra Dịch Thư Nguyên đeo túi xách bọc vải tới được.
"Đó có phải là Dịch tiên sinh hay không?"
"Hình như vậy!"
"Ngươi ở đây trông coi, ta đi qua đó một chút!"
Vị sai dịch lần trước dẫn Dịch Thư Nguyên tiến vào huyện nha dặn dò với đồng bạn một tiếng, sau đó liền rời khỏi vị trí vội vàng bước chân đi về phía Dịch Thư Nguyên, càng gần liền thấy được càng rõ ràng, còn chưa tới trước mặt đã nắm tay lại vừa đi vừa hành lễ ân cần thăm hỏi.
"Dịch tiên sinh, ta còn tưởng rằng phải chờ tới ngày mai ngày mới tới, để ta cầm đồ giúp ngài!"
"Không cần không cần, cũng không nặng đâu."
Dịch Thư Nguyên vội vàng từ chối, hắn một văn lại cũng không phải là chức quan gì, không thể nào để người ta khách khí một câu mình liền lên giá được.
Hai người bước nhanh đến huyện nha, lại nhanh chóng đi vào bên trong, vẫn là gian phòng ốc kia, người còn chưa tới, sai dịch đã cao giọng thông báo.
"Chủ bộ đại nhân, Dịch tiên sinh đến rồi!"
Trước đó lần thứ nhất là Ngô Minh Cao cho phép Dịch Thư Nguyên mới được mang vào, nhưng lần này đối phương lại nhanh chóng bước ra ngoài nghênh đón, vừa ra khỏi cửa liền đã chắp tay.
"Dịch tiên sinh tới thật sớm, thật sự giúp ta bỏ xuống ưu sầu rồi, ta còn sợ rằng tiên sinh không tới, ngày mai nếu tiên sinh không đến, ta nhất định phải đích thân đi đến Tây Hà thôn tìm ngươi rồi!"