Chương 48: Gương sáng treo cao (2)
Đêm càng khuya, những người vừa mới thẩm án đều đã tản đi, Dịch Thư Nguyên cũng đã trở về kho sách, hắn chuẩn bị dọn dẹp một chút đồ đạc sau đó đi ngủ.
Chỉ là giờ phút này nội tâm Dịch Thư Nguyên lại không hề bình tĩnh, nghĩ đến nữ tử áo trắng cuối cùng bay đi, nghĩ đến Lâm huyện lệnh, cũng nghĩ tới Cổ Vân Thông phải chăng có thể chân chính chịu hình phạt, đồng thời cũng liên tưởng đến vị quan sai hắc y nhìn thấy lúc trước kia.
Kia chẳng lẽ là Âm Soa Du Thần trong đồn đại? Gã là sau đó mới đến, hay là ngay từ đầu đã đi theo Đỗ Phương và Hà Hân tới đây?
Bảo là thu dọn đồ đạc để ngủ, nhưng Dịch Thư Nguyên đi đến trước thư án lại theo bản năng ngồi xuống, hắn thuận tay lấy bút, đặt một tờ giấy tuyên thành mới ra.
Bút rơi trên giấy tuyên thành, chữ viết tự nhiên hình thành chỉnh thể...
Thật là một câu chuyện xưa đáng giá để ghi vào sách, có một khởi đầu tốt, hy vọng có thể có một kết cục tốt!
-
Ngày hôm sau, trời hừng sáng, sự tình huyện nha giải oan thay quỷ hồn đêm qua nhanh chóng được lan truyền, đầu đường cuối ngõ không ít người đang miêu tả sinh động như thật.
Chỗ quầy hàng Đồng Tâm Lâu, một nha dịch vội vàng chạy tới, đặt một bầu rượu ở trên quầy.
"Chưởng quầy, xâu nửa cân rượu."
Thiện quán trong huyện nha chỉ là nơi đơn giản để cho mọi người dùng cơm, căn bản là không cung cấp rượu, nhưng nha dịch ra bên ngoài mua rượu sau đó mang đến cũng là bình thường, sẽ không có người nói gì, dẫu sao quy củ là chết, người là sống.
Lầu một thính đường của Đồng Tâm Lâu vốn tưng bừng náo nhiệt, lúc này lại chợt im lặng xuống, có người nhòm ra phía quầy hàng chỉ trỏ, nha dịch kia cũng là có chút ít buồn bực, nhưng gã cũng không nói gì, chưởng quầy sau quầy vừa cầm bầu rượu lên liền hỏi.
"Vưu Tam ca, nghe nói ngày hôm qua huyện nha nửa đêm thăng đường, còn là quỷ hồn đánh trống kêu oan, có việc này hả?"
Bên cạnh lập tức có người bổ sung nói.
"Đúng vậy, buổi tối hôm qua ta ở trong nhà cũng nghe được tiếng đánh trống!"
"Người gõ mõ cầm canh cũng nói, nha môn khi ấy đang thắp sáng đèn thẩm án!"
"Đúng, nghe nói nửa đêm còn đi ra ngoài thành bắt phạm nhân nữa!"
Nha dịch kia nhìn qua chung quanh, lộ ra nụ cười.
"Ồ, tin tức cũng đủ nhanh nhẹn đấy, đều biết rồi hả?"
Nghe nha dịch nói như vậy, mọi người liền biết rõ việc này rất có thể là thật.
"Ai nha, đều là truyền tai nhau mà thôi, chỉ biết một mà không biết hai, Vưu Tam ca có thuận tiện nói một chút không?"
Trên một cái bàn bên kia cũng có người cao giọng phụ họa nói.
"Vưu Tam ca đừng đi thiện đường nữa, tới bên ta đây, đồ ăn vừa mới đưa lên, thêm một bộ bát đũa, rượu ta cũng đã gọi rồi, ngài tới nói một chút về chuyện tối ngày hôm qua đi?"
"Đúng vậy, ăn ở nơi này đi!"
Người bên ngoài cũng ồn ào phụ họa.
Nha dịch lộ ra nụ cười, vừa đi về phía bàn kia vừa cười nói.
"Như vậy không tốt cho lắm..."
"Ai nha, Vưu Tam ca làm người sảng khoái, mời ngài ăn một bữa cơm thì thế nào, còn có thể báo ta hối lộ sao? Ê, Tam ca, việc đêm hôm qua có phải là thật không vậy?"
Vưu Tam ca kia cầm lấy chén rượu uống một ngụm, tiếp đó nấc một hơi.
"Chớ nói các ngươi, chính là ta bây giờ nghĩ lại cũng có chút hoảng hốt, tối hôm qua lúc tiếng trống vang lên thức dậy, ta cũng thật sự không nghĩ tới vậy mà lại là quỷ hồn tới giải oan!"
"Thật sự là quỷ sao?"
Vưu Tam nhẹ gật đầu.
"Đúng, nhưng người gõ trống không phải là quỷ, mà là một người tuổi trẻ của bổn huyện, gã được quỷ hồn nhờ tới đánh trống kêu oan, chỉ là công đường huyện nha là nơi bực nào, quỷ hồn tất nhiên không vào được, thế cho nên ngay từ đầu huyện tôn đại nhân cũng không tin tiểu tử kia, cho là gã tới trêu đùa hí lộng mọi người, đánh gã hơn mười đại trượng..."
"Vậy, tại sao về sau huyện tôn lại tin?"
"Đúng vậy, Tam ca ngài cũng đừng thừa nước đục thả câu nữa!"
Nha dịch cũng không vội ăn cơm, trực tiếp dựa lưng vào ghế ngồi xuống bàn ăn, một hơi uống cạn ly rượu trong tay.
"Nguyên bản tiểu tử kia tuy rằng tâm địa không tệ, nhưng sợ là cũng bị đánh không một trận, mặc dù huyện tôn là quan lớn thanh thiên nhưng cũng cho rằng người kia bịa đặt lung tung, nhưng vừa hay ở trong huyện nha chúng ta có một vị kỳ nhân, vị tiên sinh kia ngày có thể gặp thần, đêm có thể nhìn thấy quỷ!"
"Hít... iiiiii..."
"Huyện nha có bực cao nhân này?"
"Là ai vậy?"
Nha dịch nhìn ánh mắt tò mò của mọi người chung quanh, thấp giọng nói.
"Người tu soạn huyện chí, Dịch tiên sinh! Lúc trước thời điểm Dịch tiên sinh tới, toàn bộ hành trình đều có Chủ bộ đại nhân đi cùng, từng bước giới thiệu trong ngoài huyện nha cho hắn, lúc ấy ta đã thấy khó hiểu rồi, người nọ là ai, có năng lực gì mà lại có thể để cho Chủ bộ đại nhân làm như vậy..."
"Khục, đi xa quá rồi, đêm qua đúng lúc Dịch tiên sinh cũng ở đấy, hắn thấy quỷ hồn oan khuất đáng thương, liền tương trợ nàng, làm cho người kia có thể mở miệng kêu oan trên công đường..."
"Ai nha..."
"Vậy mà lại là như thế..."
Tuy rằng năng lực biểu đạt của nha dịch không tính quá tốt, nhưng bản thân chuyện tối ngày hôm qua đã đầy đủ đặc sắc, theo gã kể lại, tất cả mọi người đều liên tục sợ hãi thán phục...