Chương 9: Tìm được đường sống trong chỗ chết (1)
Cám ơn ngươi đã liên tưởng, Dịch Thư Nguyên nhẹ nhàng thở ra, ngươi đã âm độc, ngươi đã thích liên tưởng, vậy ta để cho ngươi liên tưởng thỏa thích, giọng nói của hắn không thay đổi, cười lạnh nói.
"Hừ hừ, hiện giờ chết cũng không sai biệt lắm, ta hơi thi triển chút thủ đoạn trong dịch trạm, đưa con Tuyết Mãng tới, cũng đã tính toán hết thảy..."
Nói đến đây, Dịch Thư Nguyên khẽ thở dài một cái, sau đó mới tiếp tục mang theo một chút oán hận không cam lòng nói.
"Duy chỉ một việc không ngờ tới, đó là con Tuyết Mãng kia vậy mà lại tu luyện thành yêu vật! Mặc dù ta tự phụ hơn nữa, cũng không dám ra tay với bậc yêu vật này..."
Nghe thấy mấy câu này, khỏi phải nói tên đại ca kia, A Cẩu bên kia cũng hít sâu một hơi, con Tuyết Mãng kia vậy mà lại là do người này cố ý dẫn tới dịch trạm? Vốn bắt người khác làm mồi nhử, ai nghĩ đến đêm qua ngược lại tất cả mọi người đều làm mồi cho một người!
Khó trách con Tuyết Mãng kia lại đi nghịch lại tập tính, rời khỏi sông băng mà đến dịch trạm bỏ hoang cách sông cực xa, bây giờ đã được nói thông rồi, không chỉ riêng bởi vì nó khả năng sắp thành tinh, cũng bởi vì thủ đoạn của người này làm ra!
Tên đại ca thậm chí theo bản năng lùi chân trái ra sau nửa bước, nhưng gã cũng không tiêu tán toàn bộ tự tin, mà tận lực ổn định khí tức, làm cho mình không lộ ra vẻ e sợ, người trước mặt quá nguy hiểm, phải nghĩ biện pháp thoát thân!
"Ngươi nhiều nhất chỉ còn lại một kích chứ gì? Nếu không cũng không cần A Cẩu cõng mình trên lưng!"
Dịch Thư Nguyên biết rõ hắn cũng không thể bức người ta tới tuyệt lộ, thời điểm thích hợp phải tạo cho đối phương một cái bậc thang để thoát ra.
"Hừ!"
Sau khi hừ lạnh một tiếng cũng không nói lời nào khác, đây coi như là bậc thang Dịch Thư Nguyên đưa ra, coi như chấp nhận lời của đối phương.
Chỉ là vào lúc đó, thân thể Dịch Thư Nguyên lại một lần nữa cứng ngắc lên, biểu cảm trên mặt cũng trở nên rất khó coi.
Cái mùi kia... Lại xuất hiện, hơn nữa càng lúc càng gần...
Tên đại ca kia nhìn thấy trên mặt Dịch Thư Nguyên hiện ra biểu cảm khó coi, ngược lại buông lỏng một hơi, đoán trúng rồi! Đối phương không muốn liều, mình không phải cũng là như thế sao, gã túm lấy vỏ đao, hơi lui về phía sau hai bước.
"Chúng ta ai cũng không thể lấy được túi mật, vậy nên cũng không có xung đột gì không thể hóa giải, ta không hỏi ngươi là ai, ngươi cũng không cần thiết liều mạng cùng ta, chúng ta, cứ như vậy từ biệt, thế nào?"
Dịch Thư Nguyên nheo mắt lại, cố nén kích động trong lòng, chỉ đơn giản làm ra bộ dạng suy tư một chút, sau đó lập tức nói.
"Không nên tung tin Tuyết Mãng kia ra ngoài!"
Lúc này giọng nói của Dịch Thư Nguyên hơi thoáng có chút biến đổi.
Nhưng trong lòng tên ác nhân kia đã có ấn tượng lúc trước, lại một lòng muốn rời đi cho nên không có lưu ý đến, ngược lại còn cảm thấy người này ngay cả yêu quái vẫn còn muốn động.
"Tốt, một lời đã định!"
Dịch Thư Nguyên lập tức lạnh lùng nói.
"Ngươi đi về phía bắc ta đi phía nam, sau 10 hơi thở tự do tùy tâm, cứ từ biệt như vậy đi!"
Thủ lĩnh nhẹ gật đầu, lại ôm quyền, thấy người kia không phản ứng, lui về sau hai bước nữa, tiếp đó ra sức chạy về phía xa, khóe mắt lại một mực gắt gao lưu ý tới Dịch Thư Nguyên, nhìn đối phương quay đầu nhìn qua nhưng lại không hề đứng dậy, động tác mới càng lúc càng nhanh.
"Đừng bỏ ta lại —— "
Ngày bình thường việc A Cẩu nghĩ đến nhiều nhất chính là làm sao thoát khỏi đám người kia, nhưng giờ khắc này thấy vị đại ca kia tự mình chạy trốn, trong lúc hoảng hốt rõ ràng hô lên một câu.
Thế nhưng tuy rằng tên đại ca kia đã nghe được, nhưng gã làm sao lại có khả năng mang A Cẩu đi đây, đừng nói gã không thèm để ý đến chết sống của A Cẩu, cho dù là có chút tác dụng, nhưng rõ ràng hành động của người kia sẽ bất tiện, chính mình rời đi lại còn dẫn theo A Cẩu đi mà nói, đối phương không còn công cụ đi bộ thay, không phải là bức người ta ra tay hay sao?
Dịch Thư Nguyên cũng không để cho A Cẩu nói nhiều, mà lập tức nghiêm túc nói.
"Cõng ta, đi mau!"
A Cẩu e ngại trong lòng, nhưng cũng không dám không nghe, chỉ có thể làm theo, cõng Dịch Thư Nguyên lên thả người đi về phía nam.
Tên đại ca kia vận chuyển thân pháp khinh công tới cực hạn, thời điểm mượn lực từ một cái cây trên sơn khẩu, khóe mắt giống như nhìn thấy cái gì, lăng không quay đầu lại, con ngươi trong mắt sau khi tản ra lớn liền đột nhiên co rụt lại, trong chốc lát rút đao ra khỏi vỏ.
"Boong - "
Xoạt xoạt xoạt xoạt...
"Đương" "Đương" "Đương" "Đương"...
Ánh đao vũ động đánh vào lân giáp cứng rắn vậy mà lóe ra từng đốm lửa, một thân ảnh màu trắng cấp tốc tiếp cận, chính là con đại xà kia.
Tên đại ca mượn lực phản chấn nhảy đến vách núi, ngang thân chạy nhanh, vừa chém vừa trốn, vách đá phía trước đổ xuống, một hơi nội khí cũng tăng đến cực hạn, đã không còn vững nữa rồi, chỉ có thể nhảy ra, mà con rắn kia rõ ràng lập tức đuổi theo mà cắn.
"Ô!"
Mắt thấy sẽ bị cắn, tên đại ca trên không trung không chỗ mượn lực, ném vỏ đao đi sau đó đột nhiên giẫm mạnh, vỏ đao cấp tốc hạ xuống, mà thân thể vào thời khắc mấu chốt mượn lực, khó khăn lắm bay vụt một cái né qua miệng rắn, một chưởng đánh vào đầu rắn, lại lăng không mượn lực, đâm mũi đao từ trên xuống dưới đỉnh đầu đại xà.
"ĐANG...- "
Cánh tay run lên một cái, mũi đao đâm ra một chút vết máu trên đỉnh đầu đại xà.
"Hí... - "
Một cái đuôi tàn ảnh màu trắng hơi mơ hồ đập tới, thủ lĩnh thậm chí chỉ tới kịp giơ ngang đao liền bị quật trúng.
"Phanh - "
Một thân ảnh đâm thẳng vào trên thạch bích trơn bên dưới, đại đao bẻ ngoặt rơi xuống bên người, cự xà di chuyển, lao tới...
"Không —— a —— "