CHƯƠNG 40
Dù đám củi đang cháy hừng hực, nhưng Goron Wimbledon không cảm giác ấm áp gì hết.
Tuy rằng túp lều này được may bằng da bò, cạnh dưới đã dùng vật nặng đè sát mặt đất, không có bị hở chỗ nào, nhưng gã vẫn cảm thấy toàn thân buốt giá, nhất là ngón chân, cóng đến mức không còn cảm giác.
- Cái chỗ chết tiệt này, ngay cả đi tiểu cũng đóng băng. - Gã tè xong và đứng dậy, đặt tay lên hai bên bàn, gắng sức nhấc lên, trên mu bàn tay tức khắc nổi gân xanh, một cái bàn sáu feet vuông bằng gỗ được nâng lên khỏi mặt đất.
Đặt cái bàn gần bếp lửa, Goron cảm thấy thoải mái không ít. Gã cởi giày và đặt chân lên ngọn lửa để sưởi ấm. Rồi gã tháo mấy cuộn giấy, và tiếp tục viết lá thư chưa hoàn thành.
- Livya yêu dấu.
- Ta đã đến Hermes hơn một tháng, đương nhiên, đám người Giáo Hội kia thích gọi nơi này là thành New Holy. Nếu như không phải vì những thỏa thuận trong công ước Tháng của Quỷ, ta thật sự chẳng muốn chờ đợi ở nơi này. Tất cả những gì ta muốn là trở về căn nhà của nàng và cùng chia ngọt sẻ bùi trên chiếc giường ấm áp.
- Nhờ công ước, quân đoàn giám sát của Giáo Hội nhất cử nhất động lại trở thành đồng minh hỗ trợ cho bọn họ, điều này thật quá mỉa mai, đúng không? Nói đến Giáo Hội, ta không phải không thừa nhận, tất cả những bọn họ làm quả thực kinh người. Ta nhớ kỹ lần đầu tiên tới nơi này, vẫn là hai mươi năm trước, Hermes trừ núi và đá thì chẳng có gì cả. Giáo Hội thành lập thị trấn đều ở dưới chân núi. Nhưng bây giờ, bọn họ không chỉ xây đường để xe ngựa lên núi, mà còn lập được một cái pháo đài to đùng trên đỉnh núi.
- Nếu như đến mùa hè, nàng hãy đến để thăm ta ở nới này, cái gọi là New Holy trong miệng bọn họ còn hùng vĩ hơn Graycastle. Nàng còn nhớ nhà hát ở kinh đô Graycastle không? Ta và nàng từng đến nơi đó xem vở kịch Hamlet, nàng mê mẩn trang trí của nhà hát và nội thất quá rộng rãi.
- Nhưng nếu nàng thấy được quảng trường của thành New Holy thì sẽ thấy rằng nhà hát ở Graycastle căn bản chả là cái đinh gì. Nếu nói nó là một dãy nhà, ta càng cảm thấy nó giống như một tác phẩm nghệ thuật tinh tế có một không hai. Không gian đó rộng tầm năm cái nhà hát như vậy, lại không có một cái cột nào để đỡ. Bức tường bên ngoài được đỡ bằng những thứ như xương của con quái thú khổng lồ. Sau đó, nhiều cành cây và dây thừng kết nối đám xương thú này treo lơ lửng trần nhà trong không trung. Bọn họ làm sao nghĩ ra được trò này.
- Nói đến đám xương đó, nếu chúng thực sự được lấy từ những con thú quỷ, ta dám đánh cuộc, những con thú quỷ ấy phải cao hơn 100 feet. Cũng chỉ ở Hermes, người ta mới gặp một sinh vật như vậy. Nhưng em yêu, xin đừng sợ. Ngay cả khi những con quỷ thú kia khổng lồ đến đâu, cũng chỉ là nanh vuốt của địa ngục. Trước mặt sự trừng phạt của Thượng Đế, những thế lực tà ác dù là thú quỷ, phù thủy hay ma quỷ, kết cục chỉ có thể tan thành mây khói mà thôi.
Viết đến dòng này, Goron Wimbledon để bút xuống, lắc cái tay đang tê dại. Thật kỳ lạ, gã có thể nắm cây kiếm nặng 15 pound múa cả ngày nhưng cầm bút lông viết chữ vài dòng đã cảm thấy mệt mỏi. Gã tự giễu một cái, quả nhiên mình vẫn thích hợp sống với nơi hoang dã.
- Nói lên thú quỷ, ta đột nhiên nhớ tới, thằng em thứ tư của ta được phân đến cái thị trấn Bentham nghèo nàn, chỉ sợ giờ đã cụp đuôi trốn vào pháo đài Epopee - mặc dù đám thú quỷ nơi đó chẳng so sánh được với phòng tuyến Hermes. Cái này không thể trách nó, dù cho ta đến loại địa phương đó, cũng chỉ có thể đi lánh nạn. Bởi vậy có thể thấy phụ thân của ta thật bất công, chỉ vì nhị đệ tỏ ra thông minh khôn ngoan hơn người lúc nhỏ, liền quyết định cho nó kế thừa ngai vàng? Phụ thân đã quên mình không phải dựa vào trí khôn mà đạt ngai vàng Graycastle sao. Từ khi mẫu thân mất đi, càng ngay ta càng không thể dò suy nghĩ của ông ta.
Nội dung kế tiếp để Goron do dự, gã không biết có nên nói suy nghĩ chân thực cho Livya, dừng lại một lát, gã vẫn quyết định viết xuống. Nếu như kế hoạch thuận lợi, lúc phong thư này đưa đến cũng là lúc gã về đến hoàng cung Graycastle.
- Em yêu quý, học sĩ Ansger nói không sai, nếu như ta không làm bất cứ điều gì, ngôi vua sau cùng chắc chắn sẽ không thuộc về ta. Ông ta đã quan sát điều này từ những ngôi sao. Sao Apokolips (*Thiên Khải tinh) ngày càng xa mặt trời, tối đa chỉ còn 4 tháng nữa nó sẽ rời khỏi quỹ đạo mặt trời. Như vậy thời gian không còn nhiều, ta không thể chờ đợi được nữa.
- Hết đại chiến hôm nay, ta sẽ bí mật trở về kinh đô với hai chiến sĩ trung thành của ta. Độ giàu có của Coldwind kém xa Golden Harvest, nhưng ở đây không thiếu những chiến binh can đảm. . Chỉ cần tung một chút tiền và lời hứa hẹn, bọn họ sẽ sẽ giống lũ sói đói đưa ta đến đích. Đương nhiên, ta chẳng muốn làm như vậy. Ta chỉ là muốn tự hỏi phụ thân một câu, tại sao lại phát ra trò chơi “lệnh tranh giành ngai vàng”, rốt cuộc vì cái gì mà ông ta lãng quên, ta mới là người có quyền thừa kế hàng đầu kia chứ.
- Học sĩ Ansger đã vì ta sắp xếp xong xuôi tất cả, Livya, người yêu của ta, hãy cố chờ thêm một thời gian nữa. Chờ đến ngày ta biến thành quốc vương, chính là lúc lập nàng làm nữ hoàng. Nếu như ta bất hạnh thất bại. . . Nàng cũng không cần lại trở lại kinh đô, cứ ở dãy Coldwind sống thật tốt là được.
- Yêu nàng, Goron.
Gã cẩn thận đặt lá thư gấp lại thành một phong bì, và niêm phong nó bằng một con dấu sáp. Sau khi kiểm tra nó một vài lần, gã gõ bàn, và một vệ sĩ nhanh chóng bước vào lều.
- Mang phong thư này đưa đến Rose ở dãy Coldwind Rose. Ngươi không cần thần tốc ngày đêm, cũng không cần cưỡi ngựa, hãy cải trang thành du khách bình thường, trà trộn vào đoàn xe buôn bán hàng hóa. Chỉ có một điều ngươi phải nhớ kỹ, phong thư này nhất định phải đích thân đưa đến.
- Vâng, hoàng tử điện hạ!
- Tốt, ngươi đi đi. - Goron khoát tay đuổi vệ sĩ đi, dứt khoát ngồi xuống trên bàn, hai cái chân để lơ lửng trên bếp lửa.
Chuyện thứ nhất này, bản thân sẽ không còn đường lui.
Gã nhắm mắt lại, hồi tưởng lại tình cảnh lúc đó. Khi đó bản thân mang theo em trai thứ hai (Timothy) và cô em thứ ba (Garcia) chơi trốn tìm trong cung. Cô em gái té ngã và hai anh em phải theo an ủi mãi. Chẳng biết từ khi nào, ba người lại trở nên xa lạ như bây giờ?
Goron lắc đầu, gạt bỏ tâm tư phức tạp kia, đa sầu đa cảm không thích hợp bản thân, gã muốn biết, những thứ hỗn loạn này khi nào sẽ kết thúc – khi gã lên ngôi.
Đúng lúc này, bên ngoài lều truyền đến tiếng tù và nặng nề.
- Tu tu tu tu tu tu tu tu tu tu…
Đến rồi! Gã từ trên bàn nhảy xuống, mang giày vào. Đi ra lều vải, toàn bộ doanh địa đang di chuyển, những người lính và cờ xếp thành một dòng suối chảy xiết, tập hợp lại chiến trường. Từ đằng xa, phía dãy núi truyền đến tiếng vang trầm đục kéo dài liên tục.
Tiếng tù và kéo dài, thú quỷ tấn công.
- Đi theo ta!- Gã leo lên chiến mã vệ sĩ dắt đến, lao nhanh về lên chỗ cao nhất tường thành.
Chỉ có khi tự đứng trên bức tường của thành New Holy mới có thể cảm nhận độ hùng vĩ của nó. Nó như một cái chiến hào tự nhiên không thể vượt qua, đứng dưới chân dãy núi Impasse nhìn lên thấy con đường trên bức tường thành rộng đến nỗi đủ sức cho 10 người dàn ngang mà đi. Phía dưới nó là một vách đá được tạo nên bởi sông băng, phía sau là một cao nguyên bằng phẳng
Đây cũng là nguyên nhân Giáo Hội ra sức xây thành New Holy ở trên đỉnh núi.
Lợi dụng loại địa thế hiểm trở này, bọn họ tạo ra một phòng tuyến không thể phá vỡ.
Mà Goron Wimbledon có một tầm nhìn dài hạn. Có thể mang đá và gỗ vận chuyển đến đỉnh núi để xây dựng Hermes trong suốt hai mươi năm, thực lực của Giáo Hội thể hiện khiến người ta phải cứng họng.
Mặc dù ghê tởm đám thầy đồng này, nhưng Goron cũng phải thừa nhận, nếu như không ủng hộ việc bảo vệ cho Hermes, tất cả các quốc gia trên lục địa sẽ phải đối mặt với một thảm họa. Đây cũng là cơ sở công ước Tháng của Quỷ.
Khi Tháng của Quỷ tràn đến, bốn vương quốc giáp biên giới Hermes nhất định phải điều động quân đội trợ giúp Giáo Hội, cùng tác chiến với đội quân phán xét của Giáo Hội.
Bốn lá cờ tung bay phất phới ở đầu tường thành. Con rắn quấn quanh vương trượng của vương quốc Dawn, hai thanh gươm bắt chéo phía sau tấm khiên của vương quốc Wolfheart, hoa hồng Iceberg của vương quốc Everwinter.
Cùng với tháp và ngọn giáo của Graycastle.
Nhìn những đốm đen lấm tấm ở bầu trời xa xa, Goron Wimbledon siết chặt thanh đại kiếm của mình.
----
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Không lẽ Nhị Mục là fan DC? Trong bản tiếng Anh dù ghi là Apocalypse, nhưng khi mình tra chữ Hán lại ra Apokolips. Đây là một hành tinh hư cấu trong series của họa sĩ Jack Kirby, đương nhiên nó không có thật. Thế nhưng, trong truyện cũng đề cập đến vở kịch Vương Tử Báo Thù, đây chính tên tiếng Trung của vở Hamlet? Rốt cục đã xảy ra chuyện gì?