CHƯƠNG 46
- . . .
Gordon biết rằng mình không còn cách nào để rút lui. Điều duy nhất gã có thể làm là kéo thằng em trước mặt gã xuống địa ngục. Tại thời điểm này, gã bình tĩnh lại.
- Mục đích mày gạt tao đến đây là để loại bỏ tao à?
- Loại bỏ anh? Không, điều đó không giúp gì cho em đâu, anh trai thân yêu ạ. Em làm như vậy là bất đắc dĩ. - Giọng Timothy vẫn bình tĩnh, như thể nói một sự thật:
- Nếu như em trung thực mãi đến khi năm năm sau, sợ rằng em sẽ phải đối mặt đội quân cướp biển của tam hoàng muội. Anh có biết nó đang làm gì gần đây không?
Goron lắc đầu, trong lòng tính toán mình khoảng cách và nhị hoàng tử. Gã nhớ kỹ em trai mình đã rất thông minh từ khi còn là một đứa trẻ nhưng nó không giỏi cưỡi ngựa và chiến đấu. Chỉ cần được cơ hội là có thể tiến lên chém…
- Nó đang xây dựng quân đội của mình, thưa anh. Thực sự, em rất ngưỡng mộ nó. Thậm chí nó đã ra khỏi “Lệnh tranh ngai vàng” trước tất cả mọi người, cả em còn chẳng dự liệu được nữa cơ. Hồi bé chúng ta hòa thuận đến thế, tại sao phải đi tới bước này?
Vừa nói xong, gã lùi lại hai bước:
- Lấy ví dụ như anh bây giờ, chỉ sợ rằng muốn một kiếm chém em thành hai khúc đi?
- . . .
- Em biết cả đấy, anh trai à. Anh vẫn giống như trước đây. Khi anh muốn giết ai, đôi mắt của anh sẽ trở nên khủng khiếp.- Timothy thở dài:
- Em nói trực tiếp cho anh biết, em muốn ngừng “lệnh tranh giành ngai vàng”. Nếu em đợi năm năm sau, thứ chờ em sẽ là hạm đội của Garcia. Con bé đã khống chế cảng Green Water mấy năm trước rồi, còn thành kiểm soát cảng nước trong vài năm trước, mà thành Golden Harvest thích hợp tạo ra thương nhân, nhưng không thích hợp nuôi dưỡng ra các chiến binh.
- Em cần một đội quân đủ mạnh để chống lại đội quân của Gracia, cái này không thể dựa vào một thành phố thương mại có thể thực hiện. Gordon Wimbledon, anh sẽ bị xử vào ngày mai vì tội rời khỏi lãnh địa đi ám sát quốc vương. Em sẽ phải tối nay trở về Golden Harvest diễn cảnh sẵn sàng đón tin dữ của phụ thân. Em sẽ phải diễn trò đau buồn và bị buộc phải lên ngôi với tư cách người kế vị thứ hai. Mà anh, bởi vì tội giết vua mà phải lên máy chém mất rồi.
- Mày…!
Gordon hét lên và định đánh tới gã em trai, nhưng khoảng cách quá xa, thanh kiếm của gã bị chặn bởi hai vệ sĩ mặc áo giáp, tiếp tục bắp chân tê rần, rồi một con dao găm đâm vào bắp chân gã. Goron đột nhiên mất thăng bằng và ngã xuống đất. Mọi người tụ tập lại đè gã dán xuống đất, buộc chặt tới mức không thể động đậy.
- Xét xử? Mày cũng có tư cách xét xử tao? Tao sẽ nói hết ra chuyện này, để những kẻ ủng hộ mày biết mày là thứ quái vật như thế nào!
- Tất nhiên là anh không làm chuyện ấy được đâu, anh trai của em.- Timothy kiên nhẫn nói:
- Hội luyện kim có một loại thuốc gọi là “Forgotten Language” (lãng quên ngôn ngữ), được điều chế từ nọc độc thằn lằn phương Nam và sữa ngựa. Sau khi uống xong, anh không để thốt ra âm thanh nào. Yên tâm, nó sẽ không khiến anh cảm thấy đau đớn gì, ngược lại mùi vị ngọt dịu mà có cảm giác lâng lâng. Nếu như anh muốn trách ai, thì hãy trách cô em gái tài năng của chúng ta ngày đó đi, nếu không phải nó, em cũng sẽ không đi đến nước này.
Gã phất tay với tên thủ lĩnh lính gác, người đằng sau gật đầu cúi chào, lôi đại hoàng tử lôi ra cung điện, những vệ sĩ mặc giáp khác cũng nối đuôi nhau ra, cuối cùng chỉ còn lại có nhị hoàng tử cùng học sĩ Ansger.
- Điện hạ, ngai vàng đã là vật trong lòng bàn tay của ngài, thần cũng nên xưng hô ngài là bệ hạ. - Học sĩ Ansger khom người nịnh nọt.
- Ngươi làm khá lắm, sau khi ta ngồi trên ngai vàng Graycastle sẽ hoàn thành thỏa thuận của chúng ta. Nhưng mà. . . Thấy bộ dạng thê thảm của ông anh trai của ta hôm nay, ta cảm thấy nên cộng thêm mấy điều khoản vào thỏa thuận của chúng ta.
Thần sắc học sĩ lập tức thay đổi:
- Điện hạ, ý của ngài là…
- Yên tâm, ta chỉ là không muốn bị người khác phản bội.
Nói xong, Timothy từ trong lòng ngực móc ra một viên thuốc sáp (*dạng thuốc cô đặc bọc trong một lớp sáp ong).
- Thứ này chắc là ngươi cũng thấy cũng nhiều, vỏ sáp bên ngoài muốn được tiêu hóa hoàn toàn phải cần bảy ngày, cũng phù hợp thời gian ta vòng vèo từ kinh đô đến thành Golden Harvest. Ta dùng nhà chiêm tinh trưởng của vương quốc để lôi kéo nhà ngươi, nhưng ta không muốn người khác đưa một mức giá cao hơn để lôi ngươi đi.
- Điện hạ. . . Ngài nói đùa phải không.- Sắc mặt của học sĩ biến thành tái mét, ông khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn nuốt viên thuốc sáp.
- Lựa chọn thông minh. - Timothy hài lòng gật đầu:
- Ngươi đi đi.
. . .
Khi cung điện trống không có một bóng người của nhị hoàng tử trở nên nặng nề.
Gã vớ món đồ sứ trên chiếc bàn thấp cạnh giường và đập mạnh xuống đất, món đồ sứ vang lên vỡ tan tành. Bên ngoài lập tức có lính gác đi đến:
- Điện hạ có chuyện gì?
- Đi ra ngoài!- Gã giận dữ hét lên.
- Vâng ạ. - Người kia nhanh chóng cúi đầu xuống và rời khỏi phòng, đóng cửa lại
Chết tiệt, mọi thứ không nên như thế này!
Trong kế hoạch của gã không có chuyện giết cha, với sự ưu ái của Wimbledon III, gã chỉ cần dẫn dắt đối phương đến những hành động của Garcia đã làm rồi ngăn chặn nó, còn Goron Wimbledon chẳng qua là quân cờ trong tay gã mà thôi.
Vốn Timothy cho rằng kế hoạch của gã là hoàn hảo. Gã đã lợi dụng địa vị của nhà chiêm tinh trưởng để thu hút dụ dỗ người hướng dẫn của Goron, tên học sĩ Ansger chả có tí địa vị gì ở trong hiệp hội chiêm tinh, rồi tên kia đã vì mình mà viết một bức thư cho hoàng tử. Đại hoàng tử nhanh chóng bị mắc câu. Điều này cũng phù hợp với sự phán xét của Timothy, gã anh trai này quả là thứ hữu dũng vô mưu, và không sẵn sàng từ bỏ ngai vàng.
Mấy lá thư tiếp theo từng bước kích động tham vọng của đại hoàng tử, mà Timothy cũng chuẩn bị tốt bước tiếp theo. Khi lá thư cuối cùng với lời tiên tri chiêm tinh được gửi đến, gã bí mật trở lại vương quốc và tiết lộ tin tức đại hoàng có thể ép vua thoái vị cho cha mình. Chắc chắn, một khi vấn đề này được chứng thực, phụ thân sẽ nổi giận và tống đại hoàng tử vào tù, có thể bị giam cầm cho đến chết, hoặc bị lưu đày.
Sau đó, phụ thân sẽ chuyển sự chú ý của mình cho những đứa con khác, và Garcia, người háo hức trắng trợn phát triển quân đội, phải trở thành cái gai thứ hai trong mắt của phụ thân.
Nhưng ... tại sao lại trở nên như thế này? Sau khi nghe tin gã tiết lộ, phụ thân lộ ra một nụ cười kỳ lạ, rút con dao kề cận bên người và tự đâm vào ngực!
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, Timothy hoàn toàn không kịp ngăn cản, chỉ có thể trơ mắt nhìn phụ thân chết đi.
Gã không còn tí sức lực nào bèn men theo đầu giường từ từ ngồi xuống, lần đầu tiên gã có cảm giác rằng mình cũng là một con tốt thí của ai đó trong bóng tối. Nụ cười cuối cùng của cha gã giống như một cơn ác mộng, khiến gã rợn cả tóc gáy. Gã đã mô phỏng diễn đi diễn lại vụ án và kiểm tra cả cái xác nhưng vẫn không thể tìm được manh mối gì cả.
- Tại sao phụ thân phải làm như vậy?
Gã cũng nghi ngờ người này là giả mạo, nhưng không thể tìm thấy sai sót nào, và ngay cả một vết thương bí mật ở sau lưng cũng khớp trong trí nhớ của gã.
Thấy Goron chuẩn bị đến kinh đô, gã buộc phải bình tĩnh, thay đổi tất cả các kế hoạch, đẩy cái chết của Wimbledon III cho đại hoàng tử, và sau đó sử dụng quyền người thừa kế thứ hai của mình để lên ngai vàng. Miễn là gã có thể được trao vương miện một cách suôn sẻ, gã sẽ không còn bị giới hạn lãnh địa nữa, gã có thể trực tiếp huy động quyền lực của Công tước miền Nam để đe dọa Garcia và buộc cô ả từ bỏ cảng Green Water.
Như vậy, có vẻ như kết thúc cũng không tệ, nhưng Timothy cảm thấy vô cùng khó chịu ... Có vẻ như có một bàn tay vô hình trong vô thức đã cắm vào trận chiến của vương quốc Graycastle, mà gã đối với thế lực này lại hoàn toàn không biết gì cả.
Tại thời điểm này, gã không có lựa chọn nào khác ngoài nắm vững ngai vàng. Timothy Wimbledon thề trong trái tim của mình, nếu biết được ai giở quẻ đằng sau, nhất định phải để cho tên đó biết kết cục khi chọc giận một vị quân vương sẽ lãnh hậu quả thế nào!