Chương 132
Prius bị giam tại nơi này đã năm ngày. Tuy nhiên đây không phải là nhà tù, sau khi trải qua cải tạo nhà tù và nơi ở cũng không khác nhau là bao, cửa gỗ đều đổi thành lan can gỗ, vật dụng trong phòng đều bị mang đi, chỉ để lại duy nhất cái chăn lông. Ưu điểm duy nhất của gian phòng là tương đối sạch sẽ, cũng không bị gió luà hay mưa tạt.
Trong nhà lao trừ hắn ra còn có bốn người. Trong đó ba tên là đến từ gia tộc Ryan, một đến từ gia tộc Wolf, mà chính mình, kỵ sĩ nhà bá tước Elk.
"Gặp quỷ rồi, hắn rốt cuộc giam chúng ta đến khi nào!" Tên kỵ sĩ lớn tuổi nhất bên tộc RYan hét lên, "Mảnh đất trong lãnh địa ta còn chưa có gieo trồng! Vợ của ta cũng không thể làm lụng được."
"Lãnh địa của ngươi?" kỵ sĩ trẻ tộc Wolf cười nhạo, "Ngươi cảm thấy điện hạ sẽ để lại lãnh địa cho ngươi trở về gom góp ngựa, vũ khí và mũ giáp, tùy thời báo thù? Nói thật, hắn không đem các ngươi những người này lên đài hành hình, cũng được tính là nhân từ rồi."
"Ngươi nói cái gì?" Lão kỵ sĩ trừng mắt nhìn hắn.
"Nói sự thật thôi," kỵ sĩ trẻ tuổi không thèm để ý nói, "Công tước chính là bị ghép tội mưu phản, những kỵ sĩ tinh nhuệ của hắn nếu không thanh lý sạch sẽ, lưu lại cho con của hắn à? Về phần chúng ta nha, là bị công tước bức bách đe dọa, không thể không lên chiến trường."
"Ta thấy ngươi là tự tìm đường chết!" Hắn đi qua một tay nhấc người trẻ tuổi lên, tay còn lại nắm chặt, thời khắc hắn chuẩn bị đấm một phát, một bàn tay từ sau lưng hắn duỗi ra, bắt lấy tay hắn.
"Dừng tay, Haron. Ngươi muốn gọi thủ vệ đến sao?" Một vị kỵ sĩ anh tuấn đè quả đấm hắn xuống, "Hắn nói không sai, chúng ta là kỵ sĩ dưới trướng công tước, tất nhiên sẽ bị định tội và phán xét. Đã đến nơi này rồi thì yên lặng chờ đợi kết quả đi. nhìn xem người của tộc Elk rồi nhìn lại ngươi. Ngươi đây là phong độ quý tộc sao?"
Prius nhận ra hắn, tại cứ điểm Epic là minh tinh kỵ sĩ Fillin Syrte, ngoại hiệu là Morning Light, làm điên đảo không biết bao nhiêu tiểu thư quý tộc. Hắn cuối cùng lại cưới một cô gái bình dân làm vợ, việc này lúc đó đã huyên náo lên. Đối phương đã tâng bốc mình lên, mình cũng không thể bảo trì trầm mặc được, nói về phía ba người đang tranh chấp: "Có thể lưu lại lãnh địa hay không ta không rõ, nhưng điện hạ ít nhất sẽ không lấy mạng các ngươi."
"A? Vì sao?"
"Lúc tại cứ điểm giết các ngươi còn có tác dụng, giờ giết các ngươi cho ai xem? Dân của hắn à?" Prius lắc đầu, " Kỵ sĩ đoàn còn chưa bước vào trấn Bentham nửa bước." Không có đốt giết đánh cướp, người dân sẽ không hận chúng ta. Vì vậy đối với vương tử mà nói, giết cho dân chúng xem cũng không như giết cho quý tộc xem, hắn đã không giết ở cứ điểm thì mạng chúng ta coi như được bảo toàn.
Fillin nghĩ ngợi, gật đầu nói, "Nói cũng có đạo lý. Xin hỏi tên ngươi là..."
"Prius Deesa."
"Cảm ơn ngươi đã trấn an, ngài Deesa." Fillin hướng đôi mắt mang lòng biết ơn, kéo Haron về góc ngồi.
Tên kia theo Fillin ngồi xuống, dựa vào tường hừ một tiếng.
Hắn quả thật không sợ, Prius nghĩ, mà sự trấn định của mình chẳng qua là giả dối thôi.
Prius trong lòng tinh tường, chính mình không phải là một kỵ sĩ đúng mực. Không kế thừa sự dũng mãnh của cha, cũng không kế thừa sự cơ trí của mẹ, đối với việc múa đao kiếm thì hắn càng ưa thích ở nhà quản lý ba mẫu đất của mình. Nuôi gà vịt, câu cá tại hồ nước. Mặc giáp cầm kiếm chiến đấu vì bá tước Elk cũng là bất đắc dĩ, đừng nói là giết người, săn bắn hắn cũng không có tham gia. Cho nên thời điểm chiến đấu Prius tận lực lùi ra đằng sau, không ngờ nhặt được cái mạng về.
Cái mạng.... Nghĩ vậy hắn đột nhiên cảm giác có chút kỳ quái, là thủ hạ tinh nhuệ của công tước, vì cái gì Fillin Sytre cũng còn sống ? Hắn không phải là xông tới trước nhất sao?
"Vương tử điện hạ muốn gặp các ngươi, " vệ binh ngoài cửa hô lên, "Segni Darley, ngươi ra trước."
Tên kỵ sĩ được gọi tên nhảy cẫng lên, hướng mọi người làm tư thế phất tay, đi ra khỏi nhà tù.
"Ê, còn chúng ta!" Haron đuổi tới cửa liền bị vệ binh trong tay cầm thương nhọn bức lùi. Khóa kỹ cửa xong đối phương mới lạnh giọng nói, "Đừng nóng vội, lát sẽ đến phiên các ngươi."
Biết được giây phút thẩm phán sắp đến, Prius càng khẩn trương hơn. Đáng chết, một ngày trông ngóng không có kết quả, giờ sắp có rồi chính mình lại sợ hãi. Hắn căm tức nghĩ, cơ thể không nhịn được run rẩy, cách vài giây lại nhìn cửa ra vào, giống như là đang chờ sinh con vậy, khẩn trương và lo lắng không dứt.
Cũng may thời gian chờ cũng không quá dài, chỉ hai phút đồng hồ sau, tên vệ binh phụ trách áp giải lại đến, "Prius Deesa, đến ngươi."
Hắn bối rối đứng lên, chân cũng không cẩn thận đạp phải chăn lông dưới đất, cũng may Fillin nhanh tay lẹ mắt đỡ hắn.
"Tạ... Tạ." Hắn cảm thấy miệng lưỡi không nói ra được.
"Tiện tay thôi mà." Giọng nói đối phương tràn đầy lực lượng, làm cho Prius đang khẩn trương đỡ hơn không ít.
Hắn hướng Fillin gật đầu, đi theo vệ binh ra khỏi nhà tù.
Dẫn đường hắn là một tiểu tử trẻ tuổi, trên dưới mười bảy, mặc giáp và ủng da màu nâu, hai tay nắm thương nhọn.
"Không cần trói hai tay ta lại sao?" Prius hỏi.
"Ngươi khi bị giam cũng đã lục soát qua, không có vũ khí,ngươi có thể làm cái gì."
"Ngươi muốn dẫn ta đi đâu?"
"Thành chủ của điện hạ."
"Cái tên ngươi gọi trước đó đâu ? Kỵ sĩ Segni, hắn thế nào rồi?"
Đối phương nhún nhún vai, không có trả lời.
Được rồi,có lẽ hắn cũng không biết, cũng có thể hắn không muốn nói cho mình. Prius ngậm miệng lại.
Người áp giải này làm cho hắn có cảm giác hết sức kỳ quái, cách ăn mặc cùng bộ dạng đều như dân thường, lúc nói chuyện với kỵ sĩ bọn hắn không hề có điểm sợ hãi, kính ngữ cơ bản nhất cũng không có. Hắn không biết là, tại bình thường, những người này có thể quyết định sinh tử của hắn.
Còn ánh mắt của đối phương, Prius thấy ở những người dân vì sinh tồn mà bôn ba, họ chất phác mà lạnh lùng, giống như một con zombie không có linh hồn, nhưng ở trong mắt tên tiểu tử này, hắn thấy được kiêu ngạo và tự hào, rõ ràng là một bình dân, nhưng lại có được thần thái tương tự kỵ sĩ. Loại chuyện không phù hợp này làm cho Prius rất hoang mang.
Rốt cuộc là hoàn cảnh gì tạo ra được người như thế này?
Hắn ngắm nhìn bốn phía, tuy trước đây chưa từng tới trấn Bentham, nhưng hắn đối với địa phương cằn cỗi hoang vắng này từng nghe thấy qua. Bất quá hiện tại trong trấn sinh cơ bừng bừng, cùng trong tưởng tượng của hắn khác nhau một trời một vực. Trên đường phố người đến người đi tốc độ nhanh chóng, giống như có sự tình bận rộn mãi không hết. Thỉnh thoảng còn người hướng tiểu tử áp giải mình kêu gọi. Trên mặt mọi người đều tràn ngập hồng nhuận, tinh thần no đủ, một tí cũng không giống những người vừa trải qua Tà Nguyệt thảm họa.
Đến gần tòa thành, hắn thấy được hơn trăm người tụ tập tại nơi đất trống, đám người này hình như đang tu kiến nơi này, hơn nữa theo quy mô mà nói thì không chỉ là một tòa nhà. Tài liệu xây dựng chồng chất một bên đều là gạch nung. Thông thường mà nói chỉ có quý tộc mới chọn loại tài liệu tương đối sang này, nếu mà nói xây cho quý tộc thì diện tích lại hơi nhỏ quá. Đất trống nơi này không sai biệt lắm chỉ lớn hơn phòng tiếp khách nhà mình một chút. Mặt khác những phòng kia cũng quá mức tương tự, giống như từ một khuôn mẫu in ra, loại quý tộc nào sẽ thích phòng thế này?
Mang theo đủ loại nghi vấn, Prius bước chân vào tòa thành lĩnh chủ.