Chương 194
Vương tử trở lại văn phòng không bao lâu, Thư Quyển cũng đi đến theo.
"Điện hạ, thật xin lỗi, Lily... Không phải cố ý."
"Ta cũng không thèm để ý." hắn cười nói, "Nàng chỉ là một cô gái nhỏ mà thôi."
"Chỉ có ngài mới có thể khoan dung với chúng ta như thế ." Thư Quyển thở dài, "Không phải ngay từ đầu nàng đã như vậy, đã từng bị người ta lừa gạt, hiện tại nàng rất khó tin tưởng người bình thường."
"Là chuyện trước khi gia nhập Hội Cộng Trợ sao?" Hắn hỏi, "Ta nhớ nàng gia nhập với các ngươi mới được một năm."
"Đúng là như vậy, ta phát hiện nàng ở ngoại ô Redwater City." Thư Quyển nói, "Ngài biết rõ, ta có thể cảm nhận được ma lực, cự ly càng gần càng mãnh liệt, mặc dù không thể trực tiếp nhìn thấy hình dạng và màu sắc ma lực như Dạ Oanh, nhưng ít nhất có thể phát hiện phù thủy mới. Cho nên mỗi khi đi qua một trấn nào đó, ta đều ngụy trang thành phu nhân quý tộc muốn thu dưỡng trẻ con, đến chỗ thu nhận hoặc cô nhi viện nhìn xem, có lẽ sẽ gặp được tỷ muội đã thức tỉnh." Nàng dừng một chút, "Lúc ấy Lily bị nhốt trong một khu thu nhận tại một thị trấn nhỏ vắng vẻ, lúc ta chỉ tên muốn thu dưỡng nàng, lại bị cự tuyệt, chủ nhân kinh doanh nơi thu nhận đó nói với ta, chỗ bọn họ chỉ bán cô gái đã trưởng thành."
"Vì sao?" Roland nghi ngờ nói. Thời gian phù thủy thức tỉnh muộn nhất là trước khi trưởng thành, chẳng lẽ lại liên quan đến chuyện này?
"Lúc ấy chúng ta cũng cảm thấy vô cùng kỳ quái, vì vậy đã để Dạ Oanh lẻn vào chỗ thu nhận, tra tìm sổ sách, bản ghi chép hoặc tin tức có liên quan. May mắn chỗ thu nhận cách thôn trấn khá xa, cho nên chúng ta có thể ở lại đó thời gian dài."
"Vì sao các ngươi không trực tiếp dẫn Lily đi? Có Dạ Oanh trợ giúp, chuyện này không phải việc khó đi?"
"Đúng là không khó." Thư Quyển gật đầu, "Ngoại trừ trên người tên chủ kinh doanh nơi đó đeo một khối đá Thần Phạt, thì trong chỗ thu nhận đó không có tảng đá hoặc cơ quan khác. Nhưng chúng ta không thể làm như vậy, chuyện này từng có tiền lệ."
"Tiền lệ gì?" Vương tử rót chén trà cho Thư Quyển.
"Cám ơn." nàng tiếp nhận chén trà, "Ngay từ đầu, chỉ cần chúng ta phát hiện phù thủy, sẽ cưỡng chế mang nàng đi, nhưng lúc ở quần Hải Phong đã xảy ra một chuyện khiến chúng ta phải thay đổi cách làm, lúc ấy một vị phù thủy trẻ tuổi vừa thức tỉnh không lâu cho rằng chúng ta là tà ác, khi chúng ta dẫn nàng về Hội Cộng Trợ, nàng không nghe giải thích đã phát động công kích với chúng ta, cuối cùng có hai tỷ muội bị thương nặng không thể chữa trị, nàng cũng bị Hacara dùng tử hình ma xà giết chết. Cho nên từ đó về sau, chúng ta sẽ cẩn thận quan sát phù thủy một khoảng thời gian, xác định tình cảnh và suy nghĩ của nàng mới lựa chọn hành động. Nếu giáo hội vội vàng đuổi đến, chúng ta... Chỉ có thể lựa chọn buông tha."
"Nói như vậy, Dạ Oanh và Wendy gặp nhau không phải chuyện ngẫu nhiên?"
"Đương nhiên không phải, " Thư Quyển nhấp một ngụm trà, cười lắc đầu, "Từ lúc phát hiện Dạ Oanh tồn tại đến khi Wendy đến tiếp xúc, phải mất hơn một tháng, trong lúc đó chúng ta còn nhận tỷ muội khác nữa, ví dụ như Hồng Tiêu và Truy Phong..." Nàng nói đến đây, vẻ mặt ảm đạm hơn không ít, "Đáng tiếc các nàng đều táng thân ở nơi hoang dã. Nếu ngay từ đầu mọi người đã lựa chọn đến trấn biên thùy thì tốt rồi."
Roland cũng cảm thấy có chút tiếc nuối, nếu bốn mươi vị phù thủy của hội Cộng Trợ đều tề tụ ở trấn nhỏ, chỉ sợ nơi này sẽ tiến vào cuộc sống hiện đại hoá.
"Không nói những chuyện kia nữa." Thư Quyển thở sâu, "Nói đến chuyện của Lily đi, sau khi điều tra dấu vết hoạt động và theo dõi chủ của chỗ thu nhận kia, chúng ta phát hiện một sự thật kinh người – cái lầu có quy mô không lớn ở thị trấn nhỏ kia không phải là chỗ thu nhận, cũng không phải thành lập vì muốn sàng lọc lựa chọn phù thủy."
"Vậy là vì sao?"
"Vì thỏa mãn tư dục riêng của kẻ kinh doanh kia." Cho dù Thư Quyển có hàm dưỡng tốt, lúc nói đến chuyện này, vẻ mặt cũng có chút tối tăm, "Mỗi tuần, kẻ kinh doanh sẽ đến khu dân nghèo của Redwater City, dụ dỗ những cô gái lang thang, lừa gạt các nàng, nói mình là một quý tộc có lòng tốt, xây dựng một nơi thu nhận ở vùng ngoại ô, chỗ đó thường xuyên có đại quý tộc cải trang đến cửa lựa chọn dưỡng nữ, chỉ cần được chọn trúng, cả đời sẽ không cần lo lắng chuyện ăn mặc. Mặc dù không phải ai cũng bị lừa, nhưng... Vài chục năm như vậy, cũng có mấy trăm cô gái đến chỗ thu nhận đó rồi."
"Nhiều như vậy?" Roland cau mày nói, "Nhưng ngươi nói quy mô chỗ thu nhân kia cũng không lớn."
"Mấy trăm người chỉ là ghi chép trên sổ sách, phần lớn mọi người đều... Chết rồi." nàng thấp giọng nói, "Vài chục năm đó, hắn tổng cộng phát hiện ba vị phù thủy, đều bán cho giáo hội, các cô gái nếu có dung mạo tốt, hắn sẽ cho bọn họ ăn diện một phen, rồi bán cho người có nhu cầu, còn người không được hỏi đến, đều bị hắn giết chết trong khu rừng ở nơi thu nhận."
"..." Vương tử nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải. Đột nhiên, hắn cảm thấy có một đôi tay từ sau lưng nhẹ nhàng khoác lên đầu vai mình.
"Tỷ lệ phù thủy thức tỉnh cũng không cao, cho nên trừ bỏ hao tốn do thu nhận, những năm này hắn kiếm được khoảng hai mươi miếng kim long, đây là số liệu căn cứ theo bản ghi chép trên sổ sách. Có được hai mươi miếng kim long, chết gần ba trăm người, hố đất trong rừng lấp đầy thi thể. Hacara thẩm vấn hắn tại sao phải làm như vậy, hắn đã nói, kiếm kim long cũng không phải bản ý của hắn, chỉ vì muốn duy trì nơi thu nhận hoạt động mà thôi, còn chuyện chỉ bán nữ tử đã trưởng thành là do phù thủy có giá tiền cao hơn nữ tử bình thường rất nhiều. Mục đích của hắn là muốn hưởng thụ khoái cảm nắm quyền sinh sát trong tay, tùy ý xử trí tính mạng của những cô gái lang thang khiến hắn có cảm giác thành công như quốc vương vậy. Trong cơn thịnh nộ, Hacara đã giết chết hắn, khi chúng ta muốn giải tán những cô gái đó, phần lớn những người đó là trợn mắt nhìn chúng ta, giống như chúng ta đã cướp đi cơ hội được quý tộc thu dưỡng của các nàng."
"Lúc đầu, Lily cũng như thế, mãi đến khi Hacara dẫn nàng đến rừng cây sau tiểu lâu, ở nơi đó, nàng nhìn thấy bằng hữu của mình, cô gái may mắn được cho là quý tộc chọn trúng, một tháng trước đã rời khỏi nơi thu nhận và mấy hố đất đã có mùi hôi xung quanh, sau đó Lily nôn đến rối tinh rối mù, ngất xỉu trong ngực Hacara. Sau khi tỉnh lại vẻ mặt đờ đẫn, không nhìn ra được bất kì thần thái gì trong mắt, mãi đến sau này được Wendy chiếu cố mới chậm rãi khôi phục. Từ đó về sau, đối với người bình thường, nàng rất cảnh giác và không tín nhiệm, nhất là quý tộc." Thư Quyển nói ra, "Nhưng ta tin tưởng nàng sẽ chậm rãi sửa đổi quan điểm này, dù sao ngài cũng là một thành viên trong quý tộc."
"Thì ra là thế." Trong lòng Roland âm thầm cảm khái, sau khi trải qua chuyện này, còn có thể phục hồi tinh thần cũng coi là ý chí cứng cỏi.
Thư Quyển nhấc bình nước lên, rót đầy chén nước của hai người, trầm mặc một thời gian rất dài mới mở miệng nói, "Điện hạ, ta có một vấn đề muốn hỏi ngài."
"Vấn đề gì?" Hắn giật mình, phát hiện vẻ mặt của Thư Quyển có chút nghiêm túc.
"Dạ Oanh, ngươi ở đây sao?"
"A!" Dạ Oanh xuất hiện, "Cần ta rời đi không?"
"Không... Dù sao ngươi cũng biết chuyện này ." nàng lắc đầu, "Coi như ở đây chứng kiến giúp ta là được."
Nói xong, Thư Quyển đưa mắt nhìn Roland điện hạ, "Ngài từng nói, ngươi nguyện ý lấy một phù thủy làm vợ, nhưng ta không chắc ngài có biết rõ ràng hay không, phù thủy không thể sinh con." Nàng dừng lại một lát, hỏi ra từng câu từng chữ, "Điện hạ, dù cho như vậy, ngài vẫn không thay đổi ước nguyện ban đầu của mình sao?"