Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 279

Chương 279


Iron Axe bước vào hội trường và chào theo tiêu chuẩn của quân đội.
“Quân của Deflick dự kiến ​​sẽ đến ngã ba sông Xích Thủy trong bốn ngày nữa, vì vậy Đệ Nhất Quân sẽ khởi hành vào xế chiều nay.” Roland nói thẳng: “Quân đóng ở Biên Thùy Trấn sẽ gặp ngươi tại địa điểm tấn công, ta cũng sẽ nhanh chóng tới đó."
"Thị trấn không cần phòng vệ sao?"
"Mọi hành tung của kẻ thù đều nằm dưới sự giám sát của Lightning và Macy, không cần chia quân phòng thủ nữa, chỉ cần tụ lại với nhau chính diện đánh tan chúng là được." Vương tử dùng một chút, nói: "Hơn nữa, cần một trăm người ở lại cứ điểm Epic trông coi những quý tộc đó."
“Ở… đây?” Iron Axe khẽ giật mình.
Roland kể lại ngắn gọn những mệnh lệnh trước đó đã ban hành cho năm gia tộc: "Lý do ta tập hợp họ lại là để tiện cho việc trông coi. Sau khi biết Deflick sẽ tấn công Tây cảnh, không tránh được sẽ có người sẽ có y nghĩ gì khác, Đệ Nhị Quân với vũ khí cũ kỹ, kinh nghiệm chiến đấu non kém, có thể không phản ứng kịp khi gặp trường hợp khẩn cấp nhưng thêm mười đội lính của Đệ Nhất Quân thì có thể đảm bảo rằng họ sẽ không thể gây sóng gió gì. Ta không hi vọng khi chúng ta chiến đấu ở ngã ba sông Xích Thủy thì hậu phương lại xuất hiện nhiễu loạn gì đó."
"Vâng, thưa điện hạ." Hắn trả lời.
“Ngươi cũng phải đi?” Sau khi Iron Axe rời đi, Nightingale hiện ra từ phía sau ghế chính.
"Tất nhiên.” Roland dang tay nói: "Nếu ta không đi thì còn ai có thể sử dụng tốt năng lực của Lian? Ta có thể không giỏi chỉ huy các trận đánh nhưng nhưng lô cốt chặn đường, xe tăng chắn mặt là tuyệt kỹ của ta."
“Ta biết lô cốt, còn xe tăng là gì?” Nightingale tỏ vẻ bối rối.
"À... đó là một cỗ xe ngựa kéo theo pháo." Vương tử ho khan hai tiếng: "Nhưng chúng ta không có đủ ngựa, vì vậy pháo cần được vận chuyển bởi The Town, cho nên nó không được gọi là xe tăng."
"Đó là lý do tại sao ngươi chọn Honey?" Nàng mở to hai mắt: "Theo ta biết, nàng có thể thuần hóa hổ và báo thành những con ngựa ngoan ngoãn. Nhưng pháo do dã thú kéo cũng có thể được gọi là xe tăng?"
"Đương nhiên." Roland không khỏi nhếch miệng: "Nó có thể gọi là phong cách hổ và phong cách báo."
Khi hắn đang nói chuyện, Carter bước vào với một con diều hâu đuôi trắng trên tay: "Điện hạ, có tin tức từ Biên Thùy Trấn."
Roland vỗ tay, chỉ thấy diều đuôi trắng như có linh tính dang cánh ra, thoát khỏi vòng tay của kỵ sĩ và bay lên không trung, lướt đi một khoảng cách nhất định rồi vững vàng đáp xuống vai hắn. Hắn lấy trong túi ra một miếng thịt khô cho nó ăn, nó tự giác nâng vuốt lên để cho hắn dễ dàng cởi vải cột trên đó xuống.
Con diều hâu này không phải do Macy biến thành mà là một trong những chim truyền tin do Honey huấn luyện. Chúng nó có thể nhớ được năm đến sáu người với diện mạo khác nhau và hàng trăm chặng bay, chỉ cần mang chúng đến một chỗ lạ lẫm thì có thể thành lập liên lạc. Lần này Roland đi tới cứ điểm, tổng cộng mang theo bốn con chim truyền tin, chúng nó có thể qua lại hai nơi trong một giờ, sẽ bay suốt ngày không ngừng nghỉ. Trong thời đại không có sóng vô tuyến, đây là cách liên lạc nhanh nhất.
Roland mở tờ giấy viết thư được bọc trong dải vải và nhanh chóng xem nó.
Người gửi là Wendy, nàng đã đưa Sylvia, Foliage, Hummer, Lian và Nanawa đến ngã ba sông Xích Thủy trước theo yêu cầu của mình. Một số thành viên của đội pháo binh và tám khẩu pháo cũng lên đường cùng tàu, đây cũng là số lượng pháo tối đa có thể chứa được trên boong của The Town khi làm nhẹ.
Vương tử ước tính trong đầu, khi Wendy đẩy cánh buồm về phía trước với tốc độ tối đa, con thuyền xi măng sẽ mất một ngày mới đến đích được. Mặc dù Sylvia làm nhân viên phụ trách hành trình và tàu có thể chạy vào ban đêm nhưng ma lực của Wendy kém hơn Anna rất nhiều, không thể liên tục thi triển năng lực của mình được. Vì vậy, nếu buổi tối nghỉ, ban ngày vận chuyển đi, bốn ngày chỉ đủ hai chuyến khứ hồi, nhiều nhất có thể vận chuyển mười sáu khẩu pháo dã chiến đến ngã ba sông.
Mặc dù số lượng không nhiều như trận trước, nhưng xét đến việc bị bất ngờ và đối phương không thể nhanh chóng phản công trên tàu nên hỏa lực của pháo binh như vậy cũng miễn cưỡng đủ. Roland cầm lấy giấy bút do Nightingale đưa qua, viết mệnh lệnh cho quân đồn trú mang vũ khí, đạn dược lên đường ngay lập tức, hợp nhất với lực lượng của Iron Axe ở ngã ba sông.
Chỉ trong nửa giờ, diều hâu đuôi trắng có thể đưa thư đến tay Scroll, sau đó nàng sẽ chuyển nó cho đội trưởng Brian.
...
Lúc Roland đến địa điểm đã định trước thì đã là sáng hôm sau.
Tại đây, dòng sông nước lấp lánh được chia làm hai, một nhánh chảy đến cứ điểm Epic, nhánh còn lại liên tiếp với Redwater City.
Vì nhánh sông thứ hai rộng hơn nên mọi người xem nó như nhánh chính của sông Xích Thủy, còn nhánh nhỏ hơn chảy đến cứ điểm được gọi là sông Xích Thủy nhỏ.
Sau khi xuống thuyền, các phù thủy đã đợi sẵn bên sông chào đón họ.
“Wendy đâu?” Roland nhìn xung quanh hỏi.
"Trời vừa sáng thì đã lên The Town đi về." Foliage nói: "Nàng nói còn một đám pháo cần vận chuyển."
“Nghe nói ngài sắp đối phó với Deflick Wimbledon, tên ngụy vương ngày ngày săn lùng phù thủy trong thành?” Lian sốt ruột hỏi: “Ngài tính cho chúng ta làm như thế nào?”
Mặc dù lúc này Iron Axe và quân chủ lực của Đệ Nhất Quân vẫn chưa đến, nhưng việc chuẩn bị sơ bộ có thể tiến hành trước, miễn là có phù thủy.
“Ta cần thiết lập một tuyến phòng thủ ở hai bên nhánh sông chính.” Hắn ngồi xổm xuống và dùng cục đá vẽ một sơ đồ đơn giản: “Nếu đường này đại diện cho con đường tiến lên của kẻ thù, quân của ta sẽ được phân bổ ở cả hai bên bờ sống, dùng phương thức giáp công đột nhiên tấn công. Để có tác dụng đánh bất ngờ, bọn họ phải ẩn nấp trước. Do đó, ngươi phải xây hai nhà đất đỉnh nhọn ghéo lại thành hình V bên cạnh bờ, nhà phải dài mảnh, vách phải dày, chia làm tám gian, có một cửa sổ nhỏ hướng về phía sông Xích Thủy.”
"Điện hạ, ta không hiểu lắm ..." Lian bối rối nói: "Ngài có thể giấu tung tích của những chiến sĩ bằng cách cho họ nấp trong nhà đất, nhưng mà bọn họ cũng không thể tấn công những con thuyền trên sông. Nếu như ododji thuyền của ngụy vương không dừng lại, cũng không cập bờ, chạy qua luôn thì nên làm gì?”
"Không, bọn họ không đi qua được.” Roland cười nói: "Đến lúc đó ngươi sẽ biết."
Sau đó hắn nhìn về phía Foliage: "Ngươi phụ trách che lấp những công sự này, cỏ dại và dây leo đều được, chỉ cần làm cho chúng trông tự nhiên hơn."
"Vâng." Foliage đáp.
Bằng cách này, khi pháo được đẩy vào công sự đã ngụy trang xong, hai dãy nhà đất tưởng như vô dụng này trong mắt Lian sẽ lập tức biến thành những “tàu chiến” vĩnh viễn không chìm. Khi đó, chỉ cần mở tấm chắn cửa sổ ra, từng căn phòng đều có thể phun ra ngọn lửa trí mạng, mười sáu khẩu pháo dã cheiesn sẽ không bị mất chính xác do xóc nảy, thực tế thì dưới góc bắn gần như vậy, cho dù có nhắm mắt lại thì vẫn có thể bắn trúng thuyền buồm chạy giữa dòng sông, cho dù không thể bắn chìm thì cũng có thể biến boong thuyền biến thành chiến trường tu la.
Hơn nữa, ngay từ đầu quân địch đã ở và chữ T bất lợi, Roland đắc ý nghĩ, ngươi nói cho ta, sao có thể thua được?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất