Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 320

Chương 320


Fiordland, Đảo Trầm Thụy.
“Ta không ngờ, vị khách đầu tiên của Ma Chú Ngủ Say lại là ngươi.” Tilly cười đưa một chén canh cá nóng hổi lên: “Khi tìm kiếm di tích Shadow Islands, nhờ có ngươi giúp đỡ.”
“Ngài khách sáo rồi.” Thunder cầm lấy canh cá: “Đối với hải vực thần bí đó, dù không đưa tiền thuê thì ta cũng muốn đi thêm mấy lần. Nói thật, nếu như không có phù thủy đồng hành thì phía đông Shadow Islands tuyệt đối là một vùng cấm nguy hiểm với nhà thám hiểm.” Hắn húp một hớp canh cá, nhịn không được hà ra một hơi nóng: “A... súp cá đuôi đen cực kỳ ngon.”
Fiordland cũng không có hồng trà, cũng không có rượu mạch hồng trà, bọn họ quen uống một chén cá đông lạnh giữa hè, trời chuyển lạnh thì uống một chén canh cá nóng hổi. Từng loại cá khác nhau nấu thì hương vị cũng sẽ khác nhau rất nhiều, khi Tilly đến Đảo Trầm Thụy thì mới dần dần hiểu được tập tục này.
“Cho nên ngươi gấp gáp muốn vào xem Ma Chú Ngủ Say?”
“Nói chính xác thì ta đã không thể chờ đợi được, muốn mở ra hành trình thám hiểm tiếp theo.” Thunder hào sảng cười nói: “Lần trước, cảnh tượng nhìn thấy trong kính viễn vọng ở di tích làm cho ta sợ ngây người, trên lục địa đó có cái gì, tại sao cửa đá sẽ xuất hiện ở vách đá trên núi, ta chỉ hận không thể bay qua đó xem.”
“Thật không...” Tilly cũng rót cho mình một chén canh cá: “Ngươi nên biết, ta định tự mình đi Biên Thùy Trấn một chuyến, bàn chuyện với lãnh chúa của Hội Cộng Trợ, cũng thuận tiện tìm hiểu về Tà Ma Chi Nguyệt ở Tây cảnh. Ngươi... không đi xem với chúng ta sao?”
Hắn trầm mặc một lát, sau đó nhếch miệng nói: “Vẫn không được, hẳn là nàng sống ở đó cũng không tệ, như vậy cũng tốt... dù sao loại chuyện như thám hiểm này, nói không chừng ngày nào đó sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Ta đã mất đi mẫu thân nàng, không muốn lại mất đi nàng. Đến lúc đó, nhờ ngài...”
“Ta sẽ.” Tilly gật gật đầu: “Dù sao nàng cũng là một thành viên của chúng ta.” Nói đến chỗ này, nàng mỉm cười: “Nhưng mà chuyện làm ăn vẫn là chuyện làm ăn, mặc dù ngươi giúp chúng ta không ít nhưng giá cả thuê phù thủy vẫn tính như vậy.”
“Đương nhiên, chuyện làm ăn là chuyện làm ăn, đó cũng là truyền thống của Fiordland.” Thunder uống một hơi cạn sạch canh cá, cười to nói.
...
“Cho nên, hắn thuê những ai?” Thấy Thunder rời khỏi hành cung, Ashes từ bên ngoài thính đường đi vào, ngồi xếp bằng bên cạnh Tilly.
“Người hầu ma lực Marye, Cửa như ý Trail và Con rối Shadow.” Tilly mở khế ước ra: “Phí thuê quyết định là bốn ngàn tám trăm miếng kim long, rất lớn, đúng không?”
“Bốn ngàn...” Ashes há to miệng: “Hắn có nhiều tiền như vậy sao?”
“Đừng quên, Thunder chính là nhà thám hiểm nổi tiếng nhất Fiordland.” Ngũ vương nữ cười khẽ, nói: “Cho dù là phát hiện tuyến đường mới hay là bảo vật khai quật từ các nơi đều có thể đem đến một lượng lớn tài phú cho hắn. Cũng bởi vì như thế cho nên hắn mới có thể liên tục chiêu mộ một lượng lớn thủy thủ dày dặn kinh nghiệm, cùng hắn thăm dò những khu vực thần bí và nguy hiểm. Nhưng mà có phù thủy, nguy hiểm hắn phải gặp sẽ giảm xuống rất nhiều, trước giờ dùng tiền tài để giảm bớt nguy hiểm luôn là một vụ buôn bán có lời.”
“Nhưng mà, như vậy có tốt không?” Ashes do dự, nói: “Thành lập một Công Hội Tiền Thưởng đúng là có thể mang tới rất nhiều tiền tài cho Đảo Trầm Thụy, nhưng mà năng lực của những phù thủy cũng sẽ bị lộ ra, nếu truyền tới tai giáo hội...”
Ma Chú Ngủ Say là một công hội hoàn toàn mới do Tilly tổ chức, ở đây, nhà thám hiểm ở các đảo trong Fiordland có thể thuê được phù thủy có năng lực thích hợp, có thể giúp bọn họ hoàn thành thám hiểm. Đương nhiên, ngoại trừ hạng mục làm ăn chính thì nơi này còn cung cấp rất nhiều phục vụ tiện cho dân như là chữa trị vật phẩm bị hư hỏng, chế tạo một ít tác phẩm nghệ thuật đẹp mắt, xây nhà nhanh, trồng hoa màu, diệt côn trùng vân vân, chỉ cần không phải lợi dụng năng lực của phù thủy làm chuyện ác thì Ma Chú Ngủ Say đều nhận hết.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là công bố hết năng lực của các nàng ra.
Tilly kéo tay Ashes: “Không phải ta đã nói với ngươi sao, thứ ta quan tâm không phải những kim long đó mà là hy vọng thông qua Công Hội Tiền Thưởng mà có thể làm cho càng nhiều người biết tới Đảo Trầm Thụy, cũng qua lại mật thiết với chúng ta. Thunder từng nói một câu ta rất tán đồng, sợ hãi đến từ không biết, phù thủy cũng giống như thế. Dân dảo Fiordland và cư dân vương quốc sợ chúng ta, nguồn gốc của nó đến từ bọn họ không biết và cũng do giáo hội vu khống!”
“Ta không thể cưỡng cầu bọn họ chủ động tiếp xúc, hiểu rõ phù thủy, cho nên chỉ có thể tích cực tuyên dương mình, nói cho bọn họ biết đây không phải là lực lượng của ma quỷ, năng lực của phù thủy cũng không phải là quỷ dị khó lường, các nàng thức tỉnh từ người thường, bản chất vẫn còn là một thành viên của nhân loại. Khi hiểu nhau nhiều hơn, loại sợ hãi này sẽ không tồn tại.” Nàng dừng một chút, tiếp tục nói: “Còn giáo hội, cho tới bây giờ bọn họ đều không thèm để ý xem chúng ta có năng lực gì, nhiệm vụ bắt phù thủy vẫn do quân thẩm phán phụ trách, ngẫu nhiên còn có thể điều động quân thần phạt. Trước Thần Phạt Chi Thạch thì bất kỳ năng lực gì cũng không khác nhau mấy.”
“Hy vọng ngươi nói đúng.” Ashes nói khẽ: “Ta chỉ biết đánh đánh giết giết, về phương diện này thì ta không giúp được ngươi cái gì cả.”
“Ngươi cũng đã giúp ta rất nhiều.” Tilly cười cười: “Muốn phát triển lớn mạnh Đảo Trầm Thụy, quan trọng nhất là liên lạc với các đảo trong Fiordland. Hiểu rõ lẫn nhau là một quá trình, những chuyện ta làm chỉ vì nhanh chóng rút ngắn cái quá trình này lại mà thôi. Hơn nữa, Công Hội Tiền Thưởng còn có thể tạo nên một tác dụng đặc biệt khác.” Nàng lè lưỡi, nở một nụ cười tinh ranh: “Đó chính là để cho một ít năng lực vô dụng tìm được tác dụng của mình, như vậy thì phù thủy không phải loại chiến đấu sẽ không còn cảm thấy uể oải vì năng lực của mình không có tác dụng lớn.”
Ashes bị ánh mắt của nàng chọc cười, nói: “Ngươi luôn có nhiều lý do như thế, hết cái này đến cái khác, khiến cho người ta có muốn không chấp nhận cũng khó.”
“Bởi vì những gì ta nói đều đúng.” Tilly bĩu môi: “Đổi chủ đề khác đi, đến bây giờ mà Macy còn chưa trở về Đảo Trầm Thụy, có phải là bên đó xảy ra biến cố gì không?”
“Có lẽ có chuyện gì đó làm trễ nãy chăng.” Ashes suy nghĩ một lát: “Hay có thể là...”
“Cái gì?”
“Nàng không muốn trở lại.” Nàng nhún nhún vai: “So với Fiordland, điều kiện sinh sống ở bên đó tốt hơn nhiều. Ta đã nói là không nên phái phù thủy qua đó rồi, lỡ như Lian và Honey cũng không muốn trở về thì chúng ta biết phải làm sao?”
“Vậy thì chúng ta qua đó đi.” Tilly nói.
“Ặc, vậy ta đi chuẩn bị... cái gì?” Ashes sửng sốt một lát mới lấy lại tinh thần, nói: “Chúng, chúng ta qua đó?”
Ngũ vương nữ bĩu môi: “Không phải đã nói chúng ta giúp hắn đối kháng tà thú, thuận tiện đón những phù thủy khác về hay sao? Nếu như không có Lian, sang năm di dân Crescent Bay sẽ không có phòng ốc để ở.”
“Nhưng mà bây giờ còn hơn một tháng nữa mới tới mùa đông, không cần qua đó sớm như vậy chứ?”
"Trên đường đi cũng tốn không ít thời gian, nếu như Biên Thùy Trấn gặp phiền phức gì thật, chúng ta tới đó sớm cũng có thể giúp đỡ phù thủy của Hội Cộng Trợ, hơn nữa..." Nàng nháy mắt nói: "Ta muốn tận mắt xem, ca ca khiến cho người ta chán ghét đó của ta đã biến thành dáng vẻ gì rồi.”
………………………………………………………………………………...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất