Chương 376
"Đây là cái gì?" Andrea nhai cá khô hỏi.
Vương tử điện hạ của Greyfort lại làm ra thứ đồ mới lạ, hắn ghép từng đoạn từng đoạn ống đồng lại với nhau, sau đó cho Anna hòa tan chắp đầu, lại do Soria phủ một lớp mềm mềm do ma lực tạo thành lên. Thoạt nhìn qua giống như là những ống nước lắp đặt trong phòng tắm, chỉ là thể tích lớn hơn rất nhiều, mỗi cái đều lớn gần bằng bắp đùi mình, nếu như không dựa vào Hummer giảm nặng thì một người hoàn toàn không dời nổi.
Và các ống đồng không chỉ được tìm thấy trong một hoặc hai căn phòng, mà chạy xuyên suốt toàn bộ lâu đài và tòa nhà phù thủy theo chiều ngang. Chúng đi vào từ một góc của căn phòng và được kết nối với một cửa chớp kim loại kỳ lạ dọc theo đáy tường, sau đó đi qua phòng tiếp theo, cuối cùng mới kết nối với đường ống dọc.
Lần này, công trình vĩ đại này hấp dẫn vô số phù thủy vây xem, cho dù là Đảo Trầm Thụy hay là Liên Minh Phù Thủy đều cực kỳ hiếu kỳ với thứ cực lớn này.
"Các ngươi đoán xem?" Hắn cười thần bí, nói: "Nếu như đoán đúng, bữa tối có thêm một phần kem ly bánh mì."
Andrea lập tức hào hứng, kem ly bánh mì! Đây chính là món ngon thần kỳ nhất chỗ này, hai miếng bánh mì nướng đến giòn rụm, kẹp một lớp kem ly ngọt ngào bên trong, ở Down Kingdom, nghe cũng chưa nghe nói tới. Lần đầu tiên thưởng thức được thì trong nháy mắt đó, nàng đã yêu loại thức ăn này, tuy bị Ashes chế giễu nhiều lần nhưng nàng cũng đỏ mặt ăn hết, nếu không, chỉ để ở trong khay, nhìn mà không ăn thì khó chịu lắm.
"Đây là muốn thông nước trong phòng?" Ashes cau mày nói.
Vẫn là mấy kiểu nói kiến thức thiển cận, Andrea âm thâm bĩu môi, đồng cũng không phải là kim loại rẻ, nếu như ông nhỏ trong phòng tắm có thể vận chuyển nước, tại sao phải làm lớn như thế?
Nhưng mà gần đây mình phản bác thì sẽ bị nàng đáp lại bằng câu "là ai nói đồ ăn phải nguyên trấp nguyên vị mới ngon nhất", hơn nữa lời này vẫn là nàng từng nói trước mặt đại nhân Tilly, thực sự không tiện chơi xấu không nhận, đành phải coi như không nghe thấy lời nói thiển cận của đối phương.
"Kiến thức thiển cận, thông nước làm gì cần ống lớn như thế." Có người ở sau lưng nói: "Điện hạ sẽ không làm chuyện phí sức nhưng không có kết quả tốt như thế."
Sâu sắc! Giống hệt như những gì mình nghĩ, Andrea mừng rỡ, dám dùng giọng điệu này nói chuyện với phù thủy siêu phàm, ngoại trừ mình ra thì chỉ có tiểu thư Nightingale của Liên Minh Phù Thủy. Nàng quay đầu lại, quả nhiên thấy đối phương vẻ mặt khinh thường nhìn Ashes, cằm nhấc lên một góc rất đúng.
Quý tộc nên dùng vẻ mặt này!
Andrea âm thầm tán dương, sau khi đi tới Biên Thùy Trấn, phù thủy khiến cho nàng cảm thấy thân thiết nhất chính là cô gái xuất quỷ nhập thần này. Khi nghĩ cách cứu viện phù thủy trong di tích, Nightingale đã thể hiện ra thân thủ bất phàm, lại đều có xuất thân là quý tộc như mình, hơn nữa ngay cả màu tóc cũng gần giống! Mấy lần đánh lén tà thú loại hỗn hợp trên tường thành, đối phương cũng công nhận năng lực của mình, còn chia sẻ cá khô cho mình, rất có phong thái quý tộc.
Quan trọng nhất chính là nàng cũng rất không ưa Ashes.
Mặc dù không biết lần đầu tiên Ashes tới Biên Thùy Trấn thì đã làm gì đắc tội nàng, nhưng... kẻ địch của kẻ địch chính là bạn bè của mình, không phải sao? Huống chi, tính cách của nàng hợp mình như thế.
"Nói như ngươi biết câu trả lời vậy." Ashes nhún vai nói.
"Đương nhiên là ta biết." Nightingale nhếch khóe miệng lên: "Khi điện hạ vẽ bản thiết kế, ta vẫn ở trong văn phòng, tất cả bản vẽ hắn vẽ ta đều nhìn thấy hết."
"Như vậy không công bằng!" Mystery Moon nói lầm bầm.
"Nàng không được tham dự dự đoán." Vương tử nói một câu khiến cho vẻ mặt đắc ý của Nightingale cứng đờ: "Gợi ý cho các ngươi, những đường ống này chỉ là một phần của hệ thống, các không ngại thì đi chỗ khác xem thử, có thể dễ đoán ra được câu trả lời hơn."
"Groo!" Macy lập tức bay ra khỏi phòng với Lightning, những phù thủy khác cũng không cam chịu lạc hậu, nhao nhao tứ tán đi tìm đường ống. Andrea cố ý đi sau tất cả mọi người, đợi các nàng rời đi, mới liếc mắt ra hiệu cho Nightingale một cái, gọi nàng ra ngoài cửa.
"Rốt cuộc thì đây là thứ gì?" Andrea thấp giọng hỏi: "Ta trả lời, bánh mì bữa tối chia cho ngươi một nửa."
"Ta cũng không biết." Nightingale trả lời khiến cho nàng hơi sững sờ.
"Không phải ngươi nói ngươi nhìn thấy hết toàn bộ bản vẽ sao?"
"Đúng vậy, giống như Cơ sở lý thuyết của Khoa học Tự nhiên, chữ trên đó ngươi đều biết chứ? Nhưng nếu ghép lại với nhau thì ngươi có thể hiểu nó nói gì sao?"
"Ặc ——" Andrea há to miệng, lại phát hiện đối phương nói đến mức hoàn toàn có lý, quyển sách đó mình cũng xem rồi, đúng là không khác gì thiên thư cả.
"Nếu như chỉ xem bản vẽ là có thể hiểu được ý đồ của điện hạ thì trong Liên Minh Phù Thủy chỉ có một mình Anna có năng lực như vậy." Nightingale nhắc nhở: "Đến hỏi nàng, chắc chắn nàng có thể nói câu trả lời cho ngươi."
Đợi đến khi nàng rời đi, Andrea do dự mãi, cuối cùng vẫn không có mở miệng gọi Anna ra khỏi phòng. Cũng không phải thận trọng hoặc ngại mà là... kính sợ. Nàng không có sợ hãi lưu manh cùng hung cực ác, hoặc quân thẩm phán tâm ngoan thủ lạt, nhưng lại e sợ cô gái không đến hai mươi tuổi này từ tận đáy lòng.
Nàng nhớ có một lần ngẫu nhiên đi qua văn phòng vương tử, nghe Anna đang nói chuyện với vương tử điện hạ, nội dung cuộc nói chuyện khiến cho bây giờ nàng nhớ lại mà vẫn nổi hết cả da gà. Cái gì mà tính toán góc ném cao, hiệu chỉnh quỹ đạo thông số điểm rơi, biến đổi động năng ở trạng thái lý tưởng khiến nàng đứng sững lại. Tại sao cùng là phù thủy, đối phương lại có thể nói lưu loát mấy lời mà mình không thể nghe hiểu như thế được? Từ đó trở đi, Andrea sinh lòng ngưỡng mộ Anna như núi cao, cảm thấy nàng và mình hoàn toàn không phải cùng một loại người, mà là cùng một cấp với đại nhân Tilly.
Nếu đã không hỏi được câu trả lời, chỉ có thể dựa vào chính mình. Andrea căn cứ nhắc nhở của vương tử, dò xét từng phòng một —— nàng phát hiện thấy trong căn phòng đã hoàn thiện, các ống đồng được ngăn cách bằng hàng rào sắt vuông góc, như sợ người ta đụng vào ống. Nếu như không phải người dã man như Ashes, cho dù có đụng vào ống đồng cũng không có vấn đề gì chứ? Nghĩ đến câu nói của Nightingale "điện hạ không bao giờ làm chuyện phí sức mà không có kết quả tốt", xem ra những hàng rào sắt này rõ ràng có công dụng riêng.
Đi lên tầng một của tòa nhà phù thủy, nàng lại có phát hiện mới, giữa thành bảo và tòa nhà phù thủy có thêm một cái nhà trệt, kiến trúc ống đồng thông giữa hai tòa nhà đều xuất phát từ chỗ này.
Trong phòng là một cái hộp sắt khổng lồ, nửa phần dưới của hộp là trống rỗng, đỉnh chóp còn có một cái ống khói lớn... nhìn rất giống như là bếp dùng nấu cơm. Hơn nữa nàng nhìn thấy có một đường ống nối thẳng vào giếng trong sân, giống như là trang bị cấp nước cho tháp nước.
Vân vân... chẳng lẽ thứ này dùng để nấu nước nóng?
Nhưng đường ống dùng để vận chuyển nước nóng hoàn toàn không cần thiết làm lớn như thế chứ?
Andrea nghĩ mãi mà vẫn không rõ, cho đến cuối cùng cũng không thể nghĩ rõ được.
Trước bữa tối, vương tử điện hạ gọi tất cả phù thủy tụ tập đến sảnh lớn, vừa cười vừa nói: "Từ hôm nay trở đi, hệ thống làm ấm của thành bảo chính thức khởi động."
"Hơi ấm?" Ashes nghi ngờ nói.
"Không sai, nước nóng được đốt sôi ở nồi hơi, sau đó hơi nước nhiệt độ cao sẽ theo đường ống đi vào phòng, thông qua máy tản nhiệt để nâng cao nhiệt độ trong phòng, chỉ cần đóng kỹ cửa thì có thể nhanh chóng khiến cho toàn bộ phòng ấm áp lên." Vương tử giải thích: "So với chậu lửa không tiện di động, cần mở cửa sổ tản khí, nếu không sẽ có nguy cơ ngộ độc cacbon monoxit, thiết bị sưởi ấm mới hoàn toàn không sợ cái này, lúc ngủ cũng có thể hưởng thụ ấm áp như mùa xuân. Đợi đến khi kết thúc điều chỉnh thử, khu dân cư cũng sẽ dần dần phổ cập thiết bị sưởi ấm này."
"Như vậy, tiếp theo, người đoạt giải kem ly bánh mì tối hôm nay, ngoại trừ Anna, Soria và Hummer tham dự lắp đặt hệ thống sưởi ấm ra, người đoán đúng chỉ có một, đó chính là —— Tilly!"
Bữa tối, Andrea trông mong nhìn nét mặt tươi cười của đại nhân Tilly khi ăn món ngon, hoàn toàn quên đi mình là quý tộc.
………………………………………………………………………………...