Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra

Chương 421

Chương 421


Địa lao thị trấn không khác gì một năm trước khi hắn đến.
Kiến thiết cơ sở quy mô lớn cũng không bận tâm ở đây, tuy rằng nhà ở và con đường phía trên đều thay đổi dáng vẻ mới, trở nên ngay ngắn sáng sủa, nhưng nhà giam dưới mặt đất vẫn tràn ngập mùi hư thối rách nát. Trên vách đá mọc rêu xanh, nước bẩn theo cầu thang chảy xuống, phát ra tiếng tí tách ồn ào.
Khác biệt duy nhất chính là phạm nhân bắt giữ trong địa lao đã còn thừa không bao nhiêu.
Theo lãnh địa đại khai phát mở rộng, chỉ cần mọi người chịu lao động thì luôn có thể tìm được một công việc có thể nhét đầy cái bao tử. Mà những ác ôn không chịu hối cải thì thì bị Roland sung quân vào quặng mỏ, ở nơi đó đương nhiên sẽ có roi da và côn bổng dạy bảo bọn họ đạo lý làm người.
Bởi vì tầng dưới chót nhất của nhà tù bị Anna hủy hoại, không cần thiết chữa trị cho nên dứt khoát phong bế cửa vào, bỏ đi không cần. Roland đi theo Iron Axe đến tầng ngục giam thứ ba, thấy được thần quan bị giam giữ, hắn cũng là phạm nhân duy nhất ở tầng này.
Đối phương cũng không có bị treo lên trên kệ hình hoặc là bị tra tấn đến máu thịt be bét, tóm lại hoàn toàn khác với tra khảo trong tưởng tượng của Roland. Hắn ngồi sát vào một góc tường lạnh lẽo trong nhà tù, quần áo trên người gần như còn nguyên vẹn, chỉ là nhìn có chút uể oải, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt mờ mịt, giống như đã mất đi tiêu điểm.
"Hắn còn khỏe đó chứ?" Roland thấp giọng hỏi.
"Vấn đề không lớn, thưa điện hạ." Iron Axe cúi người trả lời: "Có gì muốn hỏi thì ngài cứ hỏi hắn là được.”
Vương tử gật gật đầu, xem ra phương thức tra khảo của tộc Cát đúng là không giống bình thường, nhưng mà hắn không có nhiều hứng thú với chuyện Iron Axe đã làm như thế nào, cũng không muốn đi tìm tòi nghiên cứu có nhân đạo hay không, chỉ cần có thể đạt được kết quả là tốt. Hắn hắng giọng, ngồi lên một cái ghế gỗ dài khác trong nhà tù, cách lan can sắt, mở miệng nói: "Ngươi tên là gì?"
"Ngươi chính là tứ vương tử Greyfort... Roland Wimbledon?" Ánh mắt của đối phương có chút thay đổi: "Nhìn... nhìn xem ngươi đã làm những gì, ngươi thả lực lượng của ma quỷ ra."
"Điện hạ đang hỏi tên của ngươi." Iron Axe lạnh giọng nói: "Nếu như ngươi không muốn trải nghiệm trừng phạt tối hôm qua một lần nữa thì đừng có nói nhảm."
Biểu cảm của thần quan lập tức cứng đờ, dừng lại một lát mới cúi đầu nói: "Ta... ta tên là Campas."
"Nghe nói ngươi đến từ Thánh Thành Hermes?" Roland quan sát đối phương: "Tên phù thủy đồng hành với ngươi là ai, nàng cũng tới từ Thánh Thành sao? Đảm đương chức vụ gì trong giáo hội?"
"Nàng..." Campas do dự, qua rất lâu mới đáp lại: "Nàng tên là Aurora, là người thuần khiết của đại nhân Tafron, không có đảm nhiệm chức vụ trong giáo hội."
"Tafron?" Vương tử suy tư một hồi, hình như đã nghe cái tên này ở đâu rồi.
"Hắn là một trong ba đại chủ giáo của Thánh Thành, phụ trách việc đối ngoại của giáo hội, cũng là đại nhân vật gần với Giáo hoàng miện hạ." Thần quan giải thích.
Rốt cuộc Roland cũng nhớ ra, đúng là hắn từng thấy người này ở khánh điển vương đô. Ngày đó, Wimbledon Đệ Tam cử hành trưởng thành lễ lớn cho Tilly Wimbledon, chủ giáo chủ trì điển lễ mà giáo hội phái tới chính là Tafron. Trong trí nhớ, đối phương nhìn giống như là một ông cụ hiền hòa, trong nụ cười có yêu mến và thương hại, giống như bất cứ chuyện xấu xí gì trên thế gian này đều không có liên quan gì đến hắn.
"Người thuần khiết là cái gì?"
Campas do dự lần nữa, cho đến khi Iron Axe lên tiếng quát lớn hắn mới không tình nguyện bàn giao: "Người thuần khiết là phù thủy mà giáo hội bồi dưỡng, chỉ có chủ giáo hoặc là Giáo hoàng miện hạ mới có thể khống chế các nàng, tin tức liên quan tới những người này, ta biết cũng không nhiều."
Roland gãi gãi lỗ tai, quay qua nhìn Nightingale chứng thực, đạt được câu trả lời là đối phương không có nói sai.
"Giáo hội giấu giếm phù thủy, chuyện này có bao nhiêu người biết được?"
Thần quan lắc đầu: "Hai năm gần đây ta mới được đại nhân Tafron nói cho biết, đồng thời hắn căn dặn ta tuyệt đối không thể nói cho những tín đồ khác nghe, cho nên... ta cũng không biết rõ có người nào biết được tin tức này."
Xem ra giáo hội che giấu chuyện bồi dưỡng người thuần khiết cực kỳ nghiêm mật, ít nhất có thể nói rõ bọn họ không có công khai áp dụng hai bộ luật ở nội bộ, Roland nghĩ, chuyện này là một tin tức tốt với mình. Trước kia, hắn chỉ suy đoán thôi, rốt cục bây giờ đã được chứng minh, lại có thêm một chứng cứ đánh tan tín ngưỡng giáo hội, nếu như tín đồ biết giáo nghĩa mà bọn họ xem như chân lý chỉ là giấy lộn hư cấu, giáo hội giương ngọn cờ tiêu diệt thế lực của ma quỷ nhưng lại lén lút thu dưỡng nanh vuốt của ma quỷ, lúc đó bọn họ sẽ có biểu cảm đặc sắc như thế nào?
"Các ngươi mưu đồ hãm hại lãnh chúa Fallendragon Ridge, mục đích là gì? Tại sao lại muốn áp giải nàng đến Hermes?"
"Ta không biết, nhiệm vụ của ta chỉ là giám thị hành động của Aurora, mục đích gì thì chỉ có nàng mới hiểu rõ. Còn sau đó đổi ý là bởi vì Aurora phát hiện lãnh chúa là một phù thủy chân chính, mà Tân Giáo Hoàng yêu cầu chúng ta di chuyển toàn bộ phù thủy bắt được đến Thánh Thành tịnh hóa."
"Tịnh hóa." Roland khịt mũi coi thường: "Lời này ngươi tin tưởng sao? Nếu như phù thủy sau khi tịnh hóa... không, người thuần khiết vô tội, tại sao giáo hội phải che giấu sự tồn tại của các nàng?"
"Bởi vì... bởi vì vì một số tín đồ còn chưa đủ thành kính, chỉ có thể dùng phương thức này trước..." Giọng hắn càng ngày càng thấp, cuối cùng ngậm miệng lại.
Vương tử cười lạnh hai tiếng: "Sau khi các ngươi rời khỏi Fallendragon Ridge, kế hoạch đi đến chỗ nào?"
"Redwater City."
"Tiếp theo thì sao?"
"Pháo đài Extremis."
"Còn gì nữa không?"
"Cũng chỉ có ba tòa thành thị này." Sau khi lộ ra tình báo về người thuần khiết, có vẻ như thần quan đã từ bỏ chống cự, chết lặng trả lời: "Đại nhân Tafron cũng không có nói ngày về, trước khi mệnh lệnh mới được đưa ra, chúng ta sẽ ở lại Pháo đài Extremis."
Câu trả lời này ăn khớp với nội dung trong mật thư lấy được trên người phù thủy: "Tại sao lại chọn ba tòa thành thị này?"
Campas lắc đầu.
Xem ra chuyện mà cái tên này biết cũng không nhiều lắm, đại khái đối với giáo hội, hắn chỉ là một lớp bảo hiểm được phái tới bên cạnh người thuần khiết thôi. Roland sờ cằm thầm nghĩ, Fallendragon Ridge ở Nam cảnh, Redwater City ở Trung bộ vương quốc, Pháo đài Extremis ở chỗ giao giữa đất bắc và Tây cảnh, gần như không có liên quan gì, bản thân cũng không phải quan ải hoặc thành thị đầu mối then chốt, cho dù giáo hội muốn phá vỡ Greyfort thì khả năng ra tay với bọn chúng trước cũng không lớn mới đúng.
Nếu như nhất định phải nói bọn chúng có chỗ tương tự gì thì đại khái là ba chỗ thành thị vừa khéo đều ở biên giới Tây cảnh, trong đầu hắn bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ, chẳng lẽ hành động của đoàn sứ giả lần này là nhằm vào mình?
...
Thẩm vấn tiếp tục kéo dài đến chạng vạng tối, Roland sửa sang lại tư liệu thu được, đứng dậy chuẩn bị rời đi, hắn chú ý tới thần quan dựa ở bên tường không nhúc nhích, giống như là một cái xác sống, đã không cầu xin, cũng không có mạnh mẽ lên án mình, chuyện này khiến hắn cảm thấy có chút ngoài ý muốn: "Ngươi không hỏi xem ta định xử lý ngươi như thế nào sao?"
"Ngươi dùng tra tấn bức bách ta nói ra những chuyện này... thần linh sẽ nhìn thấy hết." Campas nhắm mắt lại nói: "Cuối cùng thẩm phán ta cũng là thần linh, mà không phải ngươi. Còn ngươi sẽ xử lý ta như thế nào, không khác."
"Điện hạ, giao hắn cho ta một buổi tối nữa." Iron Axe trầm giọng nói: "Ta sẽ khiến cho hắn thay đổi thái độ."
"Không cần, cứ như vậy đi." Nếu đối phương đã nói những gì nên nói, Roland cũng không hứng thú tra tấn hắn: "Hắn sẽ có được thẩm phán, không phải tới từ thần linh... mà là tới từ nhân dân."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất