Chương 423
...
Speer Passy đọc hai phần khế ước vài lần, trang trọng ký tên của mình ở dưới cùng.
Một phần là “Biên bản thống nhất”, một phần khác là “Quy chế cơ bản của Liên Minh Phù Thủy”.
Cái trước ước định sau khi sự thống trị của Deflick Wimbledon bị lật đổ, nàng sẽ dẫn toàn thành Fallendragon Ridge tuyên thệ hiệu trung với Roland Wimbledon, đồng thời hưởng ứng yêu cầu của tân vương, nộp quyền lực phân đất phong hầu lên, mà Roland cũng cam đoan vị trí lãnh chúa của nàng ở Fallendragon Ridge. Biên bản ghi lại nhân sự, hành chính và tài vụ, mặc dù cách nói này có chút mới lạ nhưng vô cùng dễ hiểu, cũng quy nạp công việc nàng cần xử lý hàng ngày trong đó.
Cái sau là Speer suy tính một lúc mới đưa ra quyết định, trước mắt thì hẳn là liên minh này làm việc cho Roland điện hạ. Nàng không muốn cột mình vào xe ngựa của tứ vương tử nhanh như vậy, dù sao trước mắt đối phương chỉ chiếm lấy một góc Greyfort. Nhưng nội dung bài giảng buổi chiều lại rất có sức hấp dẫn, nàng mơ hồ phát hiện ra, những phương pháp tính toán kì lạ đó sẽ có trợ giúp rất tốt cho việc quản lý lãnh địa.
Cũng may trong điều lệ của liên minh có yêu cầu cực kỳ lỏng lẻo, nó giống một cái quy ước trên danh nghĩa hơn, thậm chí còn không có hạn chế hướng đi của thành viên. Điểm này nàng cũng hỏi thăm vương tử điện hạ, câu trả lời nhận được là muốn đi lúc nào cũng được.
"Ta ký xong."
Speer đưa hai tấm tấm da dê tinh tế tới trước bàn, mà đối phương lại không có trả lời. Ánh mắt của hắn nhìn qua bên chỗ không có vật gì, giống như là đang suy tư cái gì đó.
"Điện hạ?"
"A..." Hắn nháy mắt mấy cái, giống như là lấy lại tinh thần: "Ta xem một chút."
Trạng thái tinh thần không tập trung rất hiếm khi nhìn thấy trong hiệp thương lúc trước, hình như sau ngày xét xử hôm qua, giữa lông mày điện hạ có một tia do dự. Chuyện này khiến cho nàng có chút khó hiểu, không thể nghi ngờ, xét xử thu được thành công lớn, mọi người không chút do dự đứng ở bên phía điện hạ, reo hò cổ vũ hắn. Trước đó, Speer còn không ngờ dân chúng bình thường sẽ ủng hộ một quý tộc như thế, nàng vốn cho là mình và bọn họ là người của hai thế giới, quý tộc cũng không cần nhân dân hiểu, cũng không quan tâm sự ủng hộ của bọn họ. Mà hôm qua, ý nghĩ của mình bị thay đổi, nhìn lĩnh dân bốn phía quảng trường vung vẩy nắm đấm, phát ra tiếng reo chấn thiên hám địa, nàng chợt nhận ra được, có lẽ có một loại lực lượng ẩn chứa trong đó, thậm chí nó còn mạnh mẽ hơn bản thân quý tộc nhiều.
Hơn nữa, điện hạ quả quyết xử tử cũng là nguyên nhân mà nàng quyết tâm ký hai phần khế ước này.
Không cần biết có phải hắn muốn bảo vệ phù thủy hay không, ít nhất có thể trừng phạt tên đạo chích mưu phản mình cướp vị trí lãnh chúa của mình nhanh như vậy, bản thân chuyện này cũng là một loại thành ý. Nếu như vậy, nàng cũng nên đáp lại mới phải.
Nhưng mà có vẻ như điện hạ cũng không hài lòng... hắn đang hối hận công khai trở thành kẻ địch của giáo hội sao?
Speer biết rõ, đó là không phải là một kẻ địch dễ đối phó.
Liên quan đến hướng hợp tác sau này, chuyện này vẫn nên hỏi rõ ràng mới tốt, nàng do dự một chút, uyển chuyển đưa ra suy đoán của mình.
Sau khi điện hạ nghe xong thì ngẩn người, sau đó cười lắc đầu: "Ta không có hối hận khi chống lại giáo hội, bọn họ là kẻ địch nhất định phải đánh bại, không cần biết là từ phương diện nào."
"Vậy ngài..."
"Ta chỉ có chút cảm khái thôi."
"Cảm khái?"
"Rõ ràng ta đều nói sự thật, thứ ta vạch trần cũng là tội ác của giáo hội, nhưng vẫn cảm thấy có chút thẹn." Hắn nhún nhún vai: "Xem ra còn lâu ta mới trở thành một chính trị gia hợp cách."
Chính trị gia? Đó là cái gì nữa, cùng loại với chiêm tinh gia, chuyên môn nghiên cứu chính trị sao?
Nàng còn chưa kịp hỏi, điện hạ đã dừng cái đề tài này lại: "Khế ước ta nhận, nghe nói năng lực của ngươi có liên quan đến khống chế ma lực?"
"Vâng." Speer cũng không tiện hỏi nữa: "Nói đúng hơn là rút ma lực của một phù thủy ra, cung cấp cho phù thủy khác sử dụng. Đương nhiên, ta cũng có thể rút ma lực của mình ra, sau đó thu hồi để đạt tới mục đích tiêu hao, quá trình này gần như không có ảnh hưởng gì đến bên ngoài, ta có thể lặp lại quá trình này bất cứ lúc nào trong thành bảo."
"Ngươi phát hiện mình có năng lực như vậy như thế nào?" Vương tử tò mò hỏi.
"Từ sau khi thức tỉnh." Nữ hầu tước trả lời: "Ta không biết phù thủy khác hiểu năng lực ra sao, nhưng ta có thể cảm nhận được nó tồn tại, cảm giác này giống như là đột nhiên... có thêm một loại nội tạng."
"Lời giải thích rất thú vị." Hắn suy tư, gật gật đầu: "Hẳn ngươi cũng biết mục đích ta phái Nightingale đến Fallendragon Ridge mời ngươi."
"Ngài cần năng lực của ta." Speer hơi dừng một chút, xoa ngực nói: "Rất vui được cống hiến sức lực cho ngài."
Dù sao bây giờ cũng không về được Fallendragon Ridge, chẳng bằng nhìn xem bình thường vị vương tử này làm những gì, mặc dù đi vào Biên Thùy Trấn mới hơn một tuần nhưng nàng phát hiện cảnh tượng nơi này có khác biệt lớn với lãnh địa khác, một khu vực vắng vẻ rời xa vương quốc nhưng lại có sức sống không kém hơn vương đô chút nào, chuyện này khiến cho thân là lãnh chúa, nàng vô cùng tò mò.
Hơn nữa, càng khiến cho Speer bất ngờ chính là phù thủy sinh sống ở đây hoàn toàn khác với tưởng tượng của mình. Tứ vương tử cũng không có khống chế các nàng mà là để mặc cho các nàng tùy ý hành động, điểm này từ chuyện hắn chờ Nightingale trở về cũng có thể thấy được, rõ ràng là hi vọng đối phương sớm trở về, nhưng vẫn đồng ý yêu cầu của đối phương.
Vương tử điện hạ không có xem các nàng là tôi tớ của mình.
Phải biết, một ít quý tộc lén giấu phù thủy hoàn toàn là vì sắc đẹp của các nàng, bây giờ điện hạ công khai mời chào phù thủy, nàng vốn tưởng rằng hắn sẽ làm việc không kiêng nể gì, không ngờ ở mặt này, hắn làm việc rất nghiêm cẩn.
Đây là tứ vương tử vừa háo sắc lại vô năng trong truyền thuyết?
Cảm thấy không biết nên khóc hay cười đồng thời nàng cũng không khỏi tin tưởng một chút. Bây giờ hồi tưởng lại, những lời Nightingale nói với mình, không có một câu là nói ngoa.
...
Đi theo vương tử rời khỏi thành bảo, đi tới một cái sân trên núi sau thị trấn, Speer nhìn thấy hai phù thủy khác.
"Vị này là Anna, vị kia là Mystery Moon." Roland giới thiệu: "Ma lực của Mystery Moon nằm ở trình độ hơi thấp trong Liên Minh Phù Thủy, nhưng năng lực của nàng lại tiêu hao hết sức kinh người."
"Rõ ràng ta có trình độ trung đẳng!" Mystery Moon kháng nghị.
"Trong số phù thủy đã thức tỉnh." Vương tử bổ sung một câu.
Người sau lập tức im lặng.
"Ngài hi vọng ta kết nối ma lực giữa hai người bọn họ?" Speer nhìn về phía Anna: "Nàng hẳn là cô gái có ma lực mạnh nhất trong liên minh chứ? Ta đề nghị ngài gọi thêm mấy vị phù thủy nữa thì tốt hơn, lượng ma lực tồn trữ được có quan hệ rất lớn với tuổi tác, cho dù có khác biệt thì các nàng cũng không chênh lệch quá nhiều."
"Bây giờ chỉ là kiểm tra thử." Điện hạ vuốt cằm nói: "Nếu như phương pháp này có thể làm được, ta sẽ thông báo cho các nàng tới."
Nữ hầu tước gật gật đầu, triệu hồi Đường Hầm Ma Lực, đó là một cái hình cầu có hào quang màu lam nhạt lóng lánh, lẳng lặng lơ lửng ở giữa không trung, tiếp theo, dưới sự khống chế của nàng, hai sợi dây nhỏ từ bên trong hình cầu duỗi ra, như là xúc giác hư vô, vươn tới Anna và Mystery Moon.
"Mới đầu thì cảm giác sẽ có chút quái dị, thả lỏng là được." Speer giải thích: "Nếu như kháng cự thì nó không thể cưỡng chế chuyển dời ma lực."
Khi xúc tu còn chưa đi vào trước ngực Anna, nàng khẽ giật mình.
Đây là... tình huống như thế nào? Nơi xúc tu kết nối hình như không phải là ma lực xoay tròn mà là một khối kim loại hình lập phương cứng rắn, nó khổng lồ như vậy, mình con kiến đứng dưới đáy khối kim loại này, ngẩng đầu lên mới có thể nhìn đỉnh của nó.