Chương 465
Wendy, Scroll và Speer ngồi trong đại sảnh ở tầng một thành bảo, chia sẻ hồng trà thượng phẩm đến từ Shining City.
Gỡ ấm nước kêu rít lên từ lò sưởi trong tường xuống, rót nước giếng đã được đun sôi vào trong ly trà, nhìn mặt nước dần dần bị nhuộm thành màu hồng chanh trong suốt, khói trắng bốc lên kèm theo hương thơm nồng đậm, Wendy cảm thấy toàn thân đều trở nên lười biếng. Thổi thổi hơi nóng trong ly, nàng khẽ nhấp một hớp nhỏ, có chút cay đắng, sau nó là cảm giác ngọt thanh lưu lại môi lưỡi, dòng nước ấm tuôn vào trong bụng, khiến cho nàng kiềm lòng không được, thỏa mãn hừ một tiếng.
Một bên khác của đại sảnh, White Paper còn đang phân cao thấp với Ấn Phù Thần Ý, bây giờ nàng đã nắm giữ kỹ xảo rót ma lực vào Ấn Phù, cũng có thể khống chế ma lực vận chuyển tương đối tinh chuẩn, nhưng cho dù giày vò như thế nào thì cũng chỉ có thể thắp sáng viên ma thạch thứ nhất trên Ấn Phù.
"Nhìn nàng, ta không khỏi nghĩ tới thời gian còn ở Hội Cộng Trợ." Scroll cảm khái: "Khi đó, chỉ sợ chẳng ai ngờ rằng mọi người còn có thể sống cuộc sống như bây giờ."
"Nếu như có thể dự báo trước, Hacara cũng sẽ không khư khư cố chấp." Wendy để ly xuống: "Cũng may sau này tỷ muội thức tỉnh đều không cần trải qua những cực khổ chúng ta gặp nữa." Nói đến chỗ này, nàng cười cười: "Đại khái chúng ta là nhóm phù thủy chịu nhiều đau khổ cuối cùng."
"Cũng là một nhóm già nhất, ngày tốt lành có thể hưởng thụ được cũng ngắn nhất." Scroll vỗ trán nói: "Nghe có vẻ như là bị thiệt lớn nha."
"Cho nên hôm nay ngươi về sớm như vậy, muốn nhân cơ hội hưởng thụ thời gian nhàn hạ nhiều một chút?" Wendy trêu ghẹo nói.
"Ta xử lý xong công vụ mới đi." Người sau nhún nhún vai: "Roland điện hạ không ở đây, chuyện phải bận rộn hơn cũng ít đi nhiều, ta có chút không quen."
"Thật sao?" Wendy nhíu mày: "Chờ sau khi điện hạ trở về, những lời này ta sẽ nói lại cho hắn không mẻ một chữ."
"Ừm... nếu như vậy, đến lần kiểm tra tiếp theo, ta không thể cam đoan mỗi một đề ngươi đều có thể xem hiểu."
"Tình cảm của các ngươi thật tốt." Speer ở bên cạnh cười khẽ nói: "Mặc dù ta cũng không trẻ, ngược lại không có cảm nhận sâu như các ngươi... trong số phù thủy, hẳn cũng có thể coi như may mắn đi."
"Đó là đương nhiên, không phải mỗi phù thủy đều có được một phụ thân quyền cao chức trọng." Scroll nhấp một ngụm trà: "Hơn nữa còn sẽ truyền dạy tất cả những gì mình biết lại cho con gái —— người như vậy, cho dù ở trong quý tộc cũng là số ít."
"Đúng rồi, cảm nhận ở Tòa thị chính như thế nào?" Wendy nhìn về phía nàng: "Nghe nói gần đây ngươi rảnh rỗi là sẽ qua đó."
"Được lợi rất nhiều." Speer thở dài ra một hơi: "Lần đầu tiên ta nhìn thấy phương thức quản lý bộ môn tách rời, có thứ tự mà lại liên quan chặt chẽ như vậy. So với để mấy vị đại thần độc quản một chuyện, để Tòa thị chính tự chi tiền lương của nhân viên không chỉ tránh được khó khăn trong việc thay thế nhân viên mà còn cho phép những thường dân có năng lực tham gia vào mà không bị cản trở... ta thực sự không biết điện hạ nghĩ ra những thứ này như thế nào."
"Nàng còn trò chuyện vui vẻ với Barov." Scroll che miệng nói.
"Khụ khụ, chỉ là hắn thỉnh giáo ta mấy vấn đề luật pháp quý tộc thôi, vừa khéo ta hiểu khá rõ những này." Speer lắc đầu nói: "Hơn nữa điện hạ chế định tân pháp mười phần đặc biệt, nói không chừng sau này cũng sẽ áp dụng ở Fallendragon Ridge, ta không nhịn được thảo luận thêm với hắn trong chốc lát."
"Ồ? Đặc biệt ở đâu?"
"Ví dụ như là định nghĩ về nhân dân..."
"Wendy tỷ tỷ, khi nào ta mới có thể thắp sáng viên ma thạch thứ hai?" White Paper đi tới từ khi nào, giơ Ấn Phù Thần Ý hét lên.
"Chờ ngươi lại lớn hơn chút nữa." Nàng vươn tay với cô gái nhỏ: "Đến, để cho ta ôm một cái."
White Paper trèo lên tay của nàng, dùng cả tay chân bò vào trong ngực của nàng.
Wendy sờ đầu White Paper, nhìn hai người triển khai thảo luận pháp luật mới trước mắt, trong lòng cảm thấy hoàn toàn yên tĩnh.
Nếu như cuộc sống như vậy có thể kéo dài mãi thì tốt quá.
Nhưng vào lúc này, một thị vệ đi vào đại sảnh, đầu tiên là hắn nhìn xung quanh một hồi, sau đó có chút do dự đi tới chỗ bốn người.
"Đã xảy ra chuyện gì sao?" Wendy nhận ra hắn, người đến chính là một trong số thân vệ của vương tử điện hạ.
"Wendy nữ sĩ, một vị dân trấn đến bên ngoài thành bảo, nàng nói con gái mình vừa mới thức tỉnh thành phù thủy ..." Hắn xoa ngực hành lễ: "Điện hạ có đã thông báo, nếu như hắn không có mặt, ngài sẽ xử lý chuyện như vậy."
"Cái gì?" Ba người cùng nhau sững sờ: "Phù thủy mới thức tỉnh?"
"Người đó nói như vậy."
"Nhanh dẫn ta đi xem." Wendy lập tức nói.
...
Ở cửa chính thành bảo, nàng gặp được hai vị dân trấn chờ đợi trong gió rét, một người khoảng bốn mươi tuổi, tóc đã hơi bạc, nếp nhăn trên trán vừa sâu vừa dài, mặc áo có chút xưa cũ, thân thể hơi còng xuống. Một người khác thì trẻ tuổi hơn nhiều, đại khái chỉ có mười bảy mười tám tuổi, vẻ mặt câu nệ đứng bên cạnh người phụ nữ đó.
"Vị này là nữ sĩ Wendy của Liên Minh Phù Thủy." Thị vệ giới thiệu.
"Đại nhân... xin chào ngài." Hai người cung kính cúi mình vái chào.
"Các nàng nói là di dân đến từ Nam cảnh, nửa tháng trước chuyển vào cư xá nội thành, ta cũng thẩm tra đối chiếu thẻ căn cước, tin tức ăn khớp."
"Ngươi chính là phù thủy?" Wendy nhìn về phía cô gái trẻ tuổi, dùng giọng điệu mềm mỏng nhất hỏi: "Ngươi tên là gì?"
"Đại nhân đang hỏi ngươi đó." Người phụ nữ giật giật tay áo của nàng.
"Asha." Người sau nói nhỏ.
"Ngươi là... mẫu thân của nàng?"
"Vâng vâng vâng, ba nàng còn đang làm việc trong khu hầm lò, cho nên ta đưa nàng đến đây trước." Người phụ nữ liên tục gật đầu nói: "Đại nhân, xin hỏi vương tử điện hạ đã nói trong bố cáo... tiền lương phù thủy mỗi tháng đều có một miếng kim long, là thật sao?"
"Nếu như nàng chịu gia nhập Liên Minh Phù Thủy thì đúng là như thế."
"Ta..." Asha há hốc mồm.
"Nàng đồng ý, đương nhiên nàng đồng ý kính dâng hết thảy cho điện hạ." Mẫu thân ngắt lời con gái: "Xin hỏi phải ký khế ước sao? Khi nào chúng ta có thể nhận được số tiền đó?"
Ngôn từ của đối phương khiến cho Wendy không nhịn được nhíu mày, từ trong giọng nói, không khó nghe ra người phụ nữ đó xem con gái mình như một món hàng đợi bán, còn xem Liên Minh Phù Thủy như là nơi cho vương tử điện hạ tìm niềm vui.
Nàng dằn khó chịu trong lòng xuống, lạnh nhạt trả lời: "Bây giờ điện hạ đang xử lý chính vụ ở cứ điểm Epic, ta cũng không biết khi nào hắn có thể trở về. Mặt khác, gia nhập liên minh thì phải tiến hành xét duyệt và kiểm tra trước, ngươi có thể đưa con gái vào trong thành bảo trước, chờ điện hạ trở về Biên Thùy Trấn rồi mới ký kết khế ước."
Tóm lại, cho dù như thế nào, Asha vô tội, nàng không muốn trút lửa giận với người ngu muội lên người người vô tội —— mặc dù đa số dân bản địa thị trấn đã chấp nhận phù thủy nhưng những dân chạy nạn từ các nơi khi có tà nguyệt mới đi đến Tây cảnh vẫn còn hiểu lầm phù thủy.
"Vậy thì nhờ đại nhân." Người phụ nữ lại cúi mình vái chào, vỗ vỗ đầu con gái: "Biểu hiện tốt một chút, đừng cho điện hạ thất vọng."
"Mẫu thân, ta ——" Asha muốn nói cái gì nhưng đối phương đã quay người đi lên đường dốc rời khỏi đây.