Chương 625
"Đại nhân Angela, Maggie chống đỡ không được bao lâu."
Vanilla quay đầu, vẻ mặt lo âu, nói.
"Chờ một chút."
Angela mặt trầm như nước nhìn đỉnh đầu —— mặc dù đang ở trong lòng đất, nhưng mà trên đầu lại trong suốt, chỉ thấy quân thần phạt đang di chuyển về phía trước dọc theo từng cái đường hầm ngổn ngang lộn xộn, từng bước xâm chiếm lấy trận địa của kẻ địch, nhưng rất rõ ràng, bọn họ tiến triển càng ngày càng chậm.
Mỗi cái quan khẩu đều có rất nhiều binh sĩ trấn giữ, thông đạo thẳng tắp gần như tránh cũng không thể tránh, ném mâu cũng sẽ bị vũ khí bột tuyết bắn rơi, chỉ có thể dựa vào nhân số đi lấp khoảng cách giữa các rãnh, không ít hố dưới đáy đã chảy đầy dòng máu màu xanh lam.
Trên mặt đất thì càng khó di chuyển về phía trước.
Võ sĩ thần phạt tuy có thể phóng qua những cái lưới sắt kéo không đứt, giẫm không xẹp đó, nhưng mà như vậy sẽ bại lộ dưới hỏa lực của kẻ địch, đặc biệt là bốn tháp cảnh ở hậu phương phòng tuyến, ánh lửa đoạt mạng đó chưa từng ngừng.
Có lẽ rãnh thứ ba chính là giới hạn cao nhất của quân thần phạt.
Đáng chết, không ngờ chuyện lại rơi vào cục diện bế tắc như thế.
Vì một ngày này, rõ ràng nàng đã chuẩn bị đầy đủ.
Ví dụ như là tìm được vị trí của Roland Wimbledon.
Đoàn sứ giả hoà đàm chỉ là một cái nguỵ trang, có thể nhìn thấy đối phương thì tốt hơn, không gặp được cũng không có sao. Lấy danh nghĩa giáo hoàng viết thư, tiết lộ một phần bí mật liên quan tới giáo hội và Trận Chiến Thần Ý, loại tin tức nghe như là thiên phương dạ đàm này, có thể những người khác sẽ cười một tiếng cho qua, nhưng danh nghĩa giáo hoàng chính là bảo đảm.
Huống chi, nội dung nàng viết đều là thật, dù cho Roland có được phù thủy có thể căn cứ chữ viết để phân rõ thật giả cũng không thể nhìn ra manh mối gì từ đó.
Mặt ngoài thư bị bôi lên một loại bột phấn đặc thù —— nó là một loại sản phẩm giả kim do cơ quan Bí Khu nghiên cứu chế ra, có thể tản mát ra mùi mà người bình thường không thể nhận ra. Mỗi một lần tiếp xúc trang giấy thì loại mùi này đều sẽ dính lại, đồng thời xuyên vào trong da, dù cho dùng nước rửa cũng khó có thể loại trừ.
Angela tin chúng nó sẽ lần lượt đưa đến tay Roland —— không có một kẻ thống trị nào sẽ không hứng thú với bí mật kinh thiên này, cũng không thể nào để người khác tùy ý đọc thư. Kể từ đó, mùi dính trên người hắn chắc chắn là mùi nồng nhất trong mọi người, tuy nhìn như không khác gì người bình thường, nhưng dưới mũi Vanilla, mùi này chính là dấu hiệu bắt mắt nhất.
Khi Vanilla thi triển năng lực, có thể ngửi được rất nhiều mùi không thể tưởng tượng nổi, theo nàng giải thích thì vết máu một tháng vẫn phát ra mùi tanh hôi nhàn nhạt, lúc động vật phát tình cũng có thể cảm nhận được da bọn chúng có mùi quái dị.
Giờ phút này, Roland cách các nàng chỉ ngàn bước.
Tiếp theo, suy tính đến trong doanh địa đối phương có lẽ có tồn tại phù thủy có thể quan sát được ma lực, Angela không tiếc dùng quân thần phạt và quân thẩm phán để hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của phòng tuyến Greyfort, thậm chí những người thuần khiết không quan trọng lắm cũng bị coi là vật hi sinh, người chân chính tham dự quyết chiến thì giấu sâu ở dưới đất, dựa vào Con Thuyền Ma Lực của Maggie đi xuyên qua lớp đá.
Mà sau cùng, người phá vỡ thế cục chính là Hắc Sa.
Là người được Obas Llane miện hạ xem trọng, một trong ba người thuần khiết có giai vị cao nhất trong Thánh Thành, đối với người bình thường không có phòng hộ thì năng lực của nàng giống như Tử Thần đích thân tới. Trước vị thành niên, bất kỳ người nào đối mặt với nàng đều sẽ cảm nhận được sợ hãi phát ra từ sâu trong nội tâm. Sau khi trưởng thành, năng lực này được tăng cường thêm một bước, chỉ cần nhìn thấy hai mắt nàng thì sẽ bị sợ hãi tước đoạt tâm trí, giết chết mình hoặc tổn thương người xung quanh trong suy nghĩ điên cuồng.
Đồng thời năng lực nhánh mà Hắc Sa thức tỉnh cũng mạnh mẽ, không chỉ là chế tạo sợ hãi không giới hạn mà còn có thể chế tạo ảo cảnh khó phân thật giả, mặc dù cùng một thời gian chỉ có thể ảnh hưởng một người nhưng lại có thể đưa đến hiệu quả kỳ diệu ở lúc mấu chốt —— đại chủ giáo Tafron từ đầu đến cuối đều không có nghi ngờ mệnh lệnh của giáo hoàng, chính là do năng lực của Hắc Sa.
Bị Ánh Mắt Tử Thần nhìn chằm chằm, nhất cử đánh tan quân đội Roland cũng chẳng có gì lạ.
Tất cả nhìn như cực kỳ thuận lợi, cho đến khi đại chiến bắt đầu, Angela mới phát hiện, mình vẫn tính sai.
Nàng không ngờ tới mình vẫn đánh giá thấp sự mạnh mẽ của vũ khí bột tuyết.
Vũ khí của Roland lại có thể công kích từ vị trí ngoài mười dặm, đường núi bị khói đặc và ngọn lửa bao phủ, còn chưa tiếp xúc đến phòng tuyến thì đại quân của giáo hội đã bị đón đầu trọng kích.
Sau khi tấn công trận địa, nàng phát hiện tình cảnh của quân thần phạt cũng không khá hơn chút nào.
Những cái rãnh nhìn như dễ hiểu mà lại khó chơi hơn cả tường thành thẳng đứng, các võ sĩ đón đỡ viên đạn bay tứ tung cướp lấy từng cái hoành câu, nhưng mà không ngờ rằng kẻ địch hoàn toàn không quan tâm trận tuyến được hay mất, bọn họ lui lại theo thứ tự, tặng thông đạo cho quân thần phạt bỏ ra cái giá lớn thảm trọng mới tới gần được, sau đó tiếp tục dựa vào thông đạo ở phía sau ngăn chặn các võ sĩ hành động. Trong lúc này, thậm chí Angela còn chứng kiến một kẻ siêu phàm!
Con Thuyền Ma Lực của Maggie không thể kéo dài liên tục, tình thế quân thần phạt cũng càng ngày càng yếu, nhưng tình huống bây giờ cách dự đoán ban đầu của nàng rất xa.
Dưới cảm giác của Isabella, xác suất kẻ địch đeo thần thạch không đến một nửa, nếu muốn cho nhiều người nhìn thấy nàng hơn thì nhất định phải tập trung bọn họ lại một chỗ. Bây giờ quân thần phạt vẫn chỉ tấn công đến chiến hào thứ ba, nhiệm vụ tụ tập trong những chiến hào còn lại vẫn quá thưa thớt.
Mà một khi Hắc Sa bại lộ ở trước mặt mọi người, thời gian thi triển năng lực cực kì có hạn, chỉ một đến hai hơi thở, như vậy thì số người chú ý tới nàng sẽ được bao nhiêu? Chỉ sợ không ít người còn chưa lấy lại tinh thần thì nàng đã bị vũ khí bột tuyết bắn hạ.
"Miện hạ, con thuyền... cũng sắp tan rã ..." Trên mặt Maggie tiết ra mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu, giọng có chút phát run. Hiển nhiên sử dụng ma lực quá tải khiến cho nàng không dễ chịu chút nào. Cùng lúc đó, không gian bốn vách tường xuất hiện vết rạn, mái vòm trở nên ảm đạm, Angela biết mình nhất định phải lựa chọn.
Hoặc là nàng hoàn toàn không còn lựa chọn nào khác.
"Trồi lên, dựa theo kế hoạch hành động!"
Maggie thở dài một hơi, bắt đầu điều khiển con thuyền nhanh chóng trồi lên mặt đất, trong khoảnh khắc khi xông ra khỏi mặt đất, ma lực tiêu tán trong nháy mắt, mùi khói thuốc súng gay mũi, tiếng nổ vang ngột ngạt và mùi máu tanh lập tức tràn ngập bốn phía.
Hắc Sa quay đầu nhìn Angela một chút, sau đó nhảy ra khỏi cái hố hình vuông do con thuyền tạo thành.
Có thể đoán được đây là lần cuối cùng nàng làm việc cho giáo hội.
Chiến trường đột nhiên yên tĩnh lại, giống như bị một cái tay lớn vô hình nắm lấy cổ họng mọi người.
"Isabella!" Angela quát: "Bắt đầu dùng ‘Vô Hạn’!"
Vài tiếng vang trong trẻo vang lên, phía sau Hắc Sa phún ra mấy đóa hoa máu, sau đó rơi xuống hố như một chiếc lá rụng.
Isabella khẽ cắn môi, cầm Ấn Phù lên.
Ma thạch màu đen trong suốt lập tức phát ra ánh sáng ảm đạm, giống như hút ánh nắng xung quanh vào trong đó, một cái gợn sóng không nhìn thấy được từ nơi này khuếch tán ra, dưới tác dụng của ‘Vô Hạn’, nó nhanh chóng tỏa khắp toàn bộ chiến trường —— biên độ dao động của nó hoàn toàn giống như thần thạch Roland đeo, chỉ là phương hướng ngược lại. Bị gợn sóng này ảnh hưởng, lỗ thủng màu đen do thần thạch phẩm chất cao hình thành biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Gần như là đồng thời, Angela hóa thành một sợi ánh sáng u ám, phóng tới vua của Greyfort cách nàng ngàn bước.
Trong nháy mắt khi bay ra khỏi hố, nàng từ chỗ cao quan sát được toàn bộ chiến trường ——
Mấy trăm chiến sĩ phàm nhân tê liệt ngã xuống trong đường hầm.
Vẻ chấn kinh và sợ hãi trên mặt kẻ địch.
Kẻ siêu phàm đang nhanh chóng tới gần.
Nhân cơ hội này, công kích quân thẩm phán.
Tất cả đều giống như ngừng lại, cho đến khi ánh lửa trí mạng trên tháp canh lại hiện ra, dòng chảy thời gian trên toàn bộ chiến trường mới khôi phục lại. Tiếng chém giết, gầm thét, rên rỉ và tiếng nổ bột tuyết đan vào nhau, tạo thành một khúc thơ ca tụng rung động lòng người.
Khi càng ngày càng gần đài cao, nàng nhìn thấy vương tử tóc xám đó, cũng nhìn thấy thần linh mỉm cười với nàng.
Rõ ràng Nightingale tận mắt nhìn thấy biến hóa quỷ dị này, trong thế giới sương mù hai màu đen trắng, ánh sáng huyền ảo của bóng đen ma lực đó vô cùng bắt mắt, nó như là một luồng khí xoáy mông lung, đang dùng tốc độ cực nhanh đánh tới hậu phương trận địa.
Nàng biết, đây là người thuần khiết cuối cùng, cũng là một kích trí mạng nhất.
"Bảo vệ bệ hạ!"
Shavi đưa tay dựng lên một Lá Chắn Ma Lực rộng lớn, đủ để bao trọn toàn bộ đài cao.
Andrea triệu hồi ra Ma Lực Trường Cung, bắn ra một mũi tên có hào quang chói mắt như mặt trời, bắn thẳng tới luồng ánh sáng u ám.
Nightingale túm lấy Roland đã không còn thần thạch bảo vệ, nhanh chóng trốn ra xa —— không cần biết rốt cuộc luồng ánh sáng u ám đó là cái gì, chắc chắn là nó nhắm vào bệ hạ.
Nhưng mà tốc độ di chuyển của nó quá nhanh.
Trong chớp mắt, ánh sáng u ám đã xuyên qua mũi tên ánh sáng và Lá Chắn Ma Lực, hoàn toàn không bị ảnh hưởng, đuổi kịp hai người, dù cho sương mù cũng không thể ngăn cản nó truy tung.
Nightingale không chút do dự đẩy Roland ra, lao tới đánh ánh sáng u ám.
Đáng tiếc, cố gắng của nàng cuối cùng vẫn không làm nên chuyện gì, tất cả đều xảy ra trong nháy mắt, ánh sáng u ám xuyên qua thân thể của nàng, trực tiếp chui vào trong cơ thể Roland.