Chương 647
Sau khi tạm biệt Tilly, Roland dùng tất cả thời gian sao chép tài liệu.
Đầu tiên là các chương trình học đại cương, trước đây giáo trình dựa vào trí nhớ viết ra cũng không đầy đủ, hiện tại có cơ hội có thể lần nữa chải chuốt lại những nội dung sâu trong ý thức này, đương nhiên phải bổ sung phần còn thiếu.
Tiếp theo là bản vẽ thiết bị đang sử dụng ở thành Neverwinter -- có thể có chút chênh lệch với lúc sử dụng tốt, lợi dụng những thiết kế hoàn thiện, có thể tiến thêm một bước nâng cao hiệu suất công tác của máy hơi nước và máy móc.
Dưới hướng dẫn của bản vẽ thiết kế mới, cuối cùng Anna hoàn thành chế tạo kiểu máy động cơ tuabin hơi nước đầu tiên.
Phương thức của hai cô bé đi cùng khác với kiếp trước, sau khi Roland nhận được tin tức vội vàng chạy đến hậu viện North Slope, hai người sóng vai ngồi ở trên bàn làm việc trong viện, đang thưởng thức con quái vật lớn này.
Chiều dài của nó gần sáu mét, dày đặc bánh xe có cánh quạt được dán tỉ mỉ vào vỏ ngoài, thoạt nhìn giống như là một trục lăn kim loại khổng lồ. Phần ngoài nối liền có nồi hơi làm nóng và nồi hơi nước, dưới sự làm nóng của than đá, trục chính được hơi nước áp suất cao di chuyển xoay tròn, cho dù là hiệu suất, tạp âm hay là chấn động, đều vượt trội hơn nhiều so với động cơ hơi nước piston.
Là một nguồn năng lượng mới, chiếc máy đầu tiên được dùng trên thuyền, để thỏa mãn yêu cầu thám hiểm của Thunder.
Tiếc nuối chính là, cho dù sử dụng phổ biến, nhưng trong thời gian ngắn nhà xưởng rất khó có đầy đủ năng lực gia công động cơ tuabin hơi nước, cộng thêm Anna rất nhanh phải tập trung tinh thần vào công tác cải tiến cỗ máy, tạm thời sẽ không có máy hơi nước thứ hai ra đời.
- Thế nào?
Nàng nghiêng thân mình, đỡ cằm của Roland nói:
- Ta rất lợi hại đúng không?
Anna cũng khác với đa số các cô gái, lúc nàng vui vẻ nhất là lúc bản vẽ thiết kế chuyển hóa thành vật thực, mỗi lần hoàn thành một hạng mục công trình quan trọng, sự sung sướng và thỏa mãn của nàng sẽ không chút nào che dấu treo trên mặt.
Có thể nhìn ra được, Anna vô cùng hài lòng với cuộc sống hiện tại.
- Đương nhiên, chỉ đứng sau ta.
Roland cười lau vết bẩn trên má của nàng, lau ra một đường bụi mỏng.
Mỗi lần nhìn thấy đôi mắt màu lam trong suốt của nàng, những lời nói đồng ý với Nightingale đến bên miệng lại nuốt trở vào -- tuy rằng hắn đã hạ quyết tâm phải thẳng thắn với đối phương, nhưng thực tế làm ra mới biết được có bao nhiêu gian nan.
Cho dù tìm cho mình cái cớ như thế nào, cũng không thể giảm bớt phần nặng nề kia.
Vài ngày gần đây hắn càng không ngừng sao chép sách vở và sơ đồ phác thảo, cũng là muốn dùng công việc để bổ sung cho thời gian rảnh rỗi của mình, tránh suy nghĩ không đâu lo được lo mất.
Nhưng kéo dài tương đương với thương tổn, đặc biệt là đối với Nightingale đầy chờ mong mà nói.
Hắn không thể tiếp tục trốn tránh.
Khi nồi hơi dần dần làm lạnh, khi động cơ tuabin hơi nước ngừng vận chuyển, Roland hít một hơi thật sâu, tiến đến bên tai Anna thấp giọng nói:
- Buổi tối đến phòng ngủ của ta, ta có lời muốn nói với ngươi.
...
Sau khi đêm xuống, hắn ngồi ở trước bàn học, có thể nghe được trái tim chính mình đập bịch bịch.
Trong đầu Roland không ngừng hiện ra lý do, lại lần lượt bị bản thân phủ quyết, giống như trên đỉnh đầu có hai ý thức đang đấu tranh với nhau. Muốn bổ sung vào chút nội dung cuối cùng chưa sao chép xong, kết quả lại trống rỗng nắm cán bút, nửa ngày cũng không thể viết xuống một chữ.
Thẳng đến khi cửa phòng bị Anna đẩy ra.
Âm thanh đấu tranh trên đỉnh đầu lập tức biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, hắn buông bút lông ngỗng xuống, tập trung lực chú ý vào trên người cô gái.
Nàng trông có vẻ giống như thường ngày, mặc áo ngủ rộng thùng thình, vẫn còn vài sợi tóc ướt dính lại trên trán, trong vẻ mặt vui mừng ẩn giấu một nét cười.
Không biết vì sao, Roland bỗng nhiên nhớ đến cảnh tượng sau năm thứ nhất trăng máu kết thúc, đối phương chủ động chờ mình ở cửa cầu thang.
Anna cũng sẽ không oán giận hoặc tủi thân, nàng chỉ biết mang cách nghĩ và yêu cầu biểu hiện dứt khoát ra ngoài.
Hiện tại đến lượt hắn.
Roland kéo nàng đến bên cạnh bàn, chậm rãi nói ra cách nghĩ trong lòng.
Tiếp theo là một khoảng thời gian im lặng rất dài, dài đến mức hắn cho rằng Anna sẽ xoay người rời đi, chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía nàng, lại phát hiện biểu cảm trong mắt nàng cũng không thay đổi nhiều lắm.
- Chỉ như vậy?
Roland ngẩn người:
- Cái gì?
- Ta luôn nghĩ, rốt cuộc khi nào thì ngươi mới có thể nói cho ta biết việc này.
Anna ngồi xuống bên cạnh hắn:
- Ta đã không hy vọng ngươi sớm nói ra như vậy, lại muốn ngươi càng sớm nói càng tốt... Hiện tại xem như không cần buồn rầu về chuyện này.
Hắn há to miệng:
- Chẳng lẽ ngươi đã sớm biết...
- Ta có thể nhìn ra được, nhất là tình cảm mà Nightingale đối với ngươi.
Nàng nói thẳng:
- Ngươi thẳng thắn càng muộn, càng nói rõ đang quan tâm cảm giác của ta. Nhưng ta lại hy vọng ngươi có thể sớm nói suy nghĩ cho ta biết một chút, bởi vì cho dù đó là cái gì, ta cũng bằng lòng chia sẻ với ngươi.
Nói đến đây Anna khẽ thở dài:
- Ngay từ đầu ta cũng không hy vọng xa vời có thể được sự yêu thích của một quý tộc vương thất, sau này chậm rãi biến thành chỉ cần ở bên cạnh ngươi là tốt rồi, từ sau khi ngươi nói muốn lấy ta làm vợ, suy nghĩ của ta lại bắt đầu trở nên khác biệt—— Roland, ta sẽ không nhường ngươi cho bất luận kẻ nào.
- Xin lỗi, ta...
- Ngươi không có gì phải xin lỗi, tình cảm bản thân sẽ không có đạo lý, hơn nữa... những thứ ngươi lựa chọn nói cho ta biết vào lúc này, cũng đã làm cho ta rất vui vẻ.
Nàng dừng một chút:
- Ngươi không phải người của thế giới này, đúng không?
Trái tim của Roland đập điên cuồng.
- Cho dù có phải là quý tộc hay không, hẳn là sẽ không có ai nảy sinh do dự và bất an đối với chuyện tình cảm mới phải, trừ khi thế giới mà hắn sống kia khác một trời một vực với bọn ta.
Anna nói tiếp:
- Tương tự, có lẽ thế giới này sẽ có người đối xử tử tế phù thủy, nhưng sẽ không xem các nàng như bạn bè thân thiết. Còn nhớ rõ đánh cuộc kia của ngươi và ta không? Trong cuốn sách ấy, ta viết ngươi là khách đến từ thế giới khác -- không phải địa ngục cũng không phải vực sâu, mà là một nơi càng tốt đẹp hơn. Ngươi mang đến tri thức mà bọn ta chưa từng tiếp xúc qua, là Thần Minh mang ngươi đến bên cạnh ta.
Đến lúc này, hắn cũng không có gì phải giấu diếm.
- Tuy rằng trên chi tiết có điểm không giống, nhưng... Ngươi không đoán sai.
- Ta còn ở bên trong viết chuyện mà ngươi sẽ thẳng thắn với ta về sự việc của Nightingale.
Anna nhẹ giọng cười:
- Hiện tại xem ra, ít nhất ta đã đoán đúng hai việc.
Roland phát giác trí tuệ của Anna không chỉ đơn thuần trong việc học, lý giải của nàng và năng lực quan sát đều mạnh đến kinh người.
Còn chưa đợi hắn mở miệng, cô gái đã nâng tay hắn lên, nói từng câu từng chữ, - Chuyện của Nightingale ta không thể đồng ý với ngươi, ít nhất hiện tại không được.
Roland không khỏi giật mình, ít nhất hiện tại không được... Là ý gì? Chẳng lẽ về sau là được sao?
- Ta biết ngươi đang băn khoăn cái gì, yên tâm, ta sẽ nói chuyện tử tế với nàng, đi ngủ sớm một chút đi.
Anna nhẹ nhàng hôn lên trán của hắn:
- Ngủ ngon, bệ hạ.
Cửa phòng két một tiếng bị đóng lại, bên trong quay về yên tĩnh, thẳng đến sau khi đối phương rời khỏi rất lâu, Roland cũng chưa phục hồi lại tinh thần.