Chương 74
- Cái gì, ý ngươi là chúng ta mua không nổi à?
Roland ngồi ở bên trong phòng làm việc, xem văn bản yêu cầu mở rộng tuyển nhân viên hành chính và mua thuyền buồm đặt trên bàn hắn.
Barov hắng giọng và trả lời:
- Điện hạ, quả thực như thế. Một chiếc thuyền hai buồm giá cả từ tám mươi tới một trăm hai mươi đồng Rồng Vàng, nhưng đây chỉ là chi phí chế tạo thuyền. Nhưng giá không chỉ có vậy, tính cả toàn bộ những người trên tàu phải tầm hai trăm đồng Rồng Vàng trở lên.
- Ta không phải đã nói, không cần thủy thủ hay lái tàu rồi sao? Cũng không cần thuyền trưởng đâu, ta chỉ muốn thuyền mà thôi. - Roland gõ bàn hỏi.
Có Wendy ở đây, hắn hoàn toàn chưa cần dùng đến nhiều người như vậy để điều khiển thuyền buồm. Phần lớn những tàu thuyền trên dòng sông là loại buồm thẳng, thao tác vận hành dễ dàng như kéo hay hạ cờ, vì vậy các tay chèo và thủy thủ trở nên dư thừa, bất kỳ người lái tàu nào cũng có thể xử lý việc đó. Dù sao cũng có sức gió vector, còn sợ thuyền không đi về phía trước sao?
- Điện hạ, cũng không cóbuôn bán như vậy, chí ít ở thị trấn Willow không có. - Barov cẩn thận giải thích tường tận:
- Có thể ngài không hiểu lắm về cái nghề này, nói nôm na, chủ sở hữu con tàu chính là thuyền trưởng. Đó có thể là một nhà buôn, cũng có thể là một quý tộc. Nhà buôn tự tuyển người và kinh doanh hay vận chuyển hàng hóa giữa các thị trấn lớn đến bến cảng. Trong trường hợp sau, quý tộc sẽ tuyển một thuyền trưởng để lái tàu thay vì bản thân phải tự gồng gánh với nó. Dù họ có là nhân viên tạm thời đi nữa cũng không phải trả lương theo tháng mà là ba năm một lần.
- Hầu hết thời gian, thuyền và thủy thủ đoàn gắn liền một chỗ. Nếu như ngài có ý định mua con tàu từ thuyền trưởng mà không muốn thuê thủy thủ đoàn, thì có nghĩa tương đương với việc thuyền trưởng kia sẽ mất tiền lương. Đối với những quý tộc lớn, đó không phải là con số có thể bị loại bỏ một cách tùy tiện. Hồi đầu tháng này, chuyện giao dịch đá quý thô với thị trấn Willow cho tòa thị chính lời được ba trăm mười lăm đồng Rồng Vàng, nếu lấy hơn phân nửa dùng để mua thuyền, tháng sau đội dân binh của ngài sẽ không có lương đấy. - Trợ lý bộ trưởng nói một hơi, giơ ly lên nhấp một hớp bia.
- Ngươi nói là hầu hết thời gian... – Roland hỏi.
- Không sai. – Lão gật đầu. - Có hai trường hợp sẽ có một chiếc thuyền trống được bán ra, một là nhà buôn kia cần tiền mặt thật gấp phải bán của cải để thế chấp. Lúc này, người đó sẽ đuổi hết toàn bộ thuyền viên và bán tống bán tháo con thuyền của mình. Trường hợp còn lại là chủ sở hữu muốn nâng cấp một chiếc thuyền mới. Nhưng thần phải nói rằng, hai trường hợp này đều cực kỳ hiếm hoi.
- Chờ một chút. - Roland cau mày:
- Ngươi nói là mua thuyền mới... Vậy những con thuyền này là từ đâu tới?
- Cảng Green Water (Bích Thủy), quận Sea Wind (Hải Phong), mũi North Hope (Bắc Vọng). Chỉ có thành phố cảng mới bố trí xưởng đóng tàu, cũng chỉ có bọn họ mới có thể đóng thuyền.
Hoá ra là, ý tứ của chuyện “không thể tìm một vụ mua bán như vậy ở thị trấn Willow” chính là vậy, Roland lặng im chỉ chốc lát, đi thành phố cảng mua thuyền quá xa, hơn nữa không thuê thuyền viên, sai sẽ giúp mình lái thuyền về? Nghĩ bụng xong, hắn nói:
- Nếu đã như vậy, ta sẽ xem xét lại.
Chờ trợ lý bộ trưởng lui ra khỏi phòng, hoàng tử rơi vào trầm tư.
Ở trong kế hoạch chiến lược của hắn, vận chuyển bằng tàu thuyền là một khâu không cách nào thay thế được. Không có đội thuyền vận tải nhanh chóng tiện lợi, hắn sẽ không cách nào sử dụng pháo trong trận chiến. Quân đội trong pháo đài Epopee bao gồm nông dân, hiệp sĩ và lính đánh thuê, tốc độ hành quân cũng không nhanh hơn bao nhiêu, chỉ là phe mình sẽ chậm hơn. Chính như lời Carter đã nói, nếu đơn thuần dựa vào đường bộ thì một khẩu pháo sa vào bùn lầy sẽ khó lòng di chuyển – Giao thông trong thời đại này cũng không êm xuôi trót lọt như trên đường nhựa, thậm chí còn chẳng phải đường đá nữa. Tuy nhiên, có vô số người đi bộ nhiều đến nỗi tạo thành những con đường mòn. Con đường rất đẹp trong thời tiết nắng ráo, nhưng nó trở nên lầy lội không thể tả được vào những ngày mưa.
Kết quả là, vẫn phải là dựa vào chính mình tạo ra sao?
Roland mở ra một tờ giấy, ghi chép các thông số kỹ thuật lên trên nó.
Đầu tiên, đây là một chiếc thuyền có thể vận chuyển một tới hai khẩu pháo, cộng thêm đội thuyền gồm ba mươi người, nên thuyền có thể không cần bố trí động cơ mà chỉ cần dùng buồm di chuyển. Thứ hai, nếu chiếc thuyền chạy trên dòng sông phải ổn định và đáng tin cậy, không thể bị lật chìm hay lòng thuyền chìm xuống quá cạn. Thứ ba, phải dễ dàng thao tác, chỉ cần qua huấn luyện ngắn hạn thì đám dân quân có thể điều khiển được.
Sau khi tổng hợp các điều kiện này, đáp án chỉ còn lại có một... Sà lan đáy bằng.
Ở cái thế giới trước khi Roland chuyển sang, loại sà lan đáy bằng có mực nước bên trong gần như ngang bằng với mực nước sông, trọng tâm cực kỳ thấp có thể nhìn thấy từ bên ngoài. Nó có thể được nhìn thấy ở khắp mọi ngõ ngách của tuyến sông. Thông thường, trên nó thường chất đầy cát đá.
Cái thứ thuyền bè có mép gần như ngang bằng mặt nước chỉ có sà lan đáy bằng mà thôi, chỉ cần có một chiếc tàu kéo ở phía trước là có thể giống như một chiếc đầu máy xe lửa kéo mấy chiếc sà lan về phía trước.
Sau khi xác định được hình dáng của con thuyền, điểm quan trọng kế tiếp là chọn vật liệu sử dụng để đóng sà lan.
Roland viết xuống trên giấy ba hạng mục: Gỗ, sắt, xi măng.
Dùng gỗ đóng tàu, là ngọn nến đầu tiên của loài người thắp sáng cây khoa học kỹ thuật hàng hải, từ chiếc bè gỗ đến tàu chiến có buồm, từ chèo thuyền trên sông ra đến đại dương mênh mông, thuyền gỗ có thể nói là một lựa chọn tuyệt vời. Đáng tiếc, Roland không biết cách dùng gỗ thô để tạo ra một chiếc thuyền đáy bằng, những tay chân bên dưới cũng không có thợ mộc có chuyên môn đóng tàu. Nếu cố sử dụng những thợ mộc này, chỉ có khả năng tạo ra một tấm bè gỗ to đùng mà thôi, thậm chí các thanh gỗ kia có thể bị tách nhau bất cứ lúc nào.
Còn tàu sắt có cấu trúc tương tự với một ngôi nhà. Long cốt và công đà (*) đan xen khắp nơi sẽ được bọc sắt. Nếu như Anna có thể hàn sẽ đảm bảo được độ cứng tổng thể. Nhưng nếu làm thế sẽ tiêu hao sạch sẽ quặng sắt dự trữ. Nếu không phải không có sự lựa chọn nào khác, những thứ quặng sắt này dùng để chế tạo máy hơi nước và nòng súng vẫn là sự lựa chọn tốt hơn.
(*) Long cốt (keel) là bộ phận quan trọng, có hình rẻ quạt, nằm ở dưới đáy thuyền theo trục dọc, kéo dài từ trước ra sau. Nó đóng vai trò như xương sống của một con thuyền. Bắt đầu từ trục xương sống này, người ta sẽ gắn vào những mảnh xương sườn (tức là công đà), để hình thành nên bộ khung của con thuyền. Long Cốt chính là điểm tựa để từ đó người ta gắn vào các bộ phận khác, nó còn có tác dụng "chẻ nước", giúp con thuyền tiến thẳng về phía trước thay vì dạt sang hai bên.
Như vậy thuyền bê tông chính là lựa chọn cuối cùng. Bởi tường thành đã được xây dựng hoàn tất nên vẫn còn thừa nguyên vật liệu, Anna chỉ cần nung chúng một hai lần là có thể tạo ra đủ lượng bột xi măng. Quá trình chế tạo cũng dễ dàng hơn nhiều so với thuyền sắt, chỉ cần khuôn đúc (coffrage) sắp thành hình dạng trong thiết kế sau đó lấp đầy nó bằng bê tông. Ngay cả những ông nông dân quê mùa cũng có thể tự đóng những chiếc xuồng bê tông cốt thép để câu cá. Một chiếc thuyền sắt phải được sơn phết và vệ sinh thường xuyên, trong khi chiếc thuyền bê tông sẽ không cần bảo trì nhiều. Ngay cả khi không học cách đóng được một chiến hạm viễn dương thì việc tạo ra một chiếc sà lan bê tông đi trên sông cũng không phải là vấn đề, phải không?
Sau khi tính toán xong xuôi, Roland cầm lên chiếc bút lông ngỗng và nhanh chóng phác thảo ra sơ đồ cái sà lan.
...
Một nhà kho có hàng rào được xây dựng dọc theo sông Redwater.
Để thuận lợi cho việc hạ thủy, Roland đã cho xây dựng xưởng đóng tàu càng gần bờ sông càng tốt.
Nhà kho được che chắn khỏi gió và tuyết, và hai nồi than được đốt trong đó để tránh ảnh hưởng của nhiệt độ thấp gây ra hiệu ứng cứng xi măng.
Thợ mộc ra sức bào ra ván khuôn đúc (coffrage) đã cho ra hình dạng cơ bản của thân tàu. Đầu thuyền có hình dạng cung tròn sẽ giảm lực cản phía trước còn đuôi có hình vuông để tăng diện tích tải. Chiều rộng sà lan có chừng hai mươi bốn feet (8 mét), tỉ lệ dài và rộng 3: 1. Nếu tính theo tỉ lệ thuyền bè thông thường mà nói, nó quả là một thằng béo. Ở giữa được bố trí hai cột. Cột buồm được cắm vào đáy thuyền, những sợi dây xuyên quá kết nối với dầm sắt. Đuôi thuyền còn có một đoạn cọc gố lấy tư cách là chỗ cắm dự trữ cho bánh lái. Ở các chỗ khác đều có những thanh sắt uốn cong đan xen khắp nơi.
Không có vấn đề gì khi chẳng dùng dây thép để buộc lại. Toàn bộ những thanh sắt đan xen lẫn nhau kia cho chính tay Anna hàn vững chắc, có thể tạo thành một tấm lưới thép ở khắp đáy sà lan.
Khi “khuôn đúc (coffrage)” cùng “cốt sắt” đã sẵn sàng, Roland ra lệnh cho công nhân bắt đầu rót.
Một cái bồn chứa đầy bê tông đã được trộn sẵn
Pha trộn tốt xi măng bị một chậu bồn rót vào khuôn đúc (coffrage), ở giữa là đáy phẳng còn bốn phía cao hơn một mét rưỡi, tạo thành một bức tường cabin. Thoạt nhìn, nó giống hết một cái bồn tắm bự có hình dạng độc đáo vậy.
Toàn bộ những người tham gia chế tạo, kể cả Anna, cũng không nghĩ tới, cái thứ dùng cùng liệu quái lạ để xây dựng tường thành lại là một chiếc thuyền.