Chương 114: Ông chủ đây đã sớm nhìn thấu tất cả!
Cuối cùng, Mộ Dung Hải Đường cũng không nghĩ ra được nguyên do.
"Mai ta cùng đi với ngươi nhé?" Mộ Dung Hải Đường chớp chớp mắt nhìn Ứng Vô Cực.
Thành thật mà nói, nàng đang hết sức tò mò về gã cường giả mở cửa hàng kì lạ kia.
Nếu là cửa hàng, hẳn không chỉ bán mỗi Quỳnh Tương Lộ đâu nhỉ?
Chẳng biết các loại hàng hóa còn lại có quý báu ngang cỡ Quỳnh Tương Lộ không?
"Được." Ứng Vô Cực đồng ý.
Buổi chiều vèo vèo phóng tới.
Ba người Ngụy Khinh Trúc đang đi dạo trên phố, cả ba đều là mỹ nữ, cho nên có vô số ánh mắt ngoái lại nhìn.
"Thật không ngờ, hiện giờ ngay cả khu vực lân cận dãy núi Cửu Diệu cũng nguy hiểm như vậy. Lần này nếu không nhờ thanh cay và Coca Cola trong cửa hàng của ông chủ thì chúng ta suýt thì một đi không trở lại rồi."
Tống Thu Ảnh nhịn không được bèn thốt lên, đáy mắt vẫn còn một tia sợ sệt.
Mấy ngày này, ba người chưa tới Khởi Nguyên Thương Thành chính là vì còn bận vào núi Cửu Diệu săn yêu thú.
Đồ trong cửa hàng của ông chủ không rẻ, nếu không nỗ lực kiếm linh tinh, chỉ sợ đến cả Coca Cola cũng không mua nổi.
Ngụy Khinh Trúc cười cười: "Có thể bình an trở về là tốt lắm rồi. Nhưng mà, cũng đã lâu chúng ta chưa tới, không biết trong cửa hàng của ông chủ có thêm thứ gì mới không nhỉ?"
Tống Thu Ảnh cũng cười nói: "Nghe ngươi nói vậy, nước bọt của ta sắp chảy ra ngoài rồi nè. Thật nhớ món Coca Cola và thanh cay nhà ông chủ quá..."
Trong lúc trò chuyện, ba người đã đi vào hẻm nhỏ nơi mở Khởi Nguyên Thương Thành của Lạc Xuyên.
Đập vào mắt ba vị mỹ nữ là một cảnh tượng quen thuộc.
Ông chủ nằm dài trên ghế ngoài cửa hàng, thoải mái phơi nắng.
Thấy vậy, tâm tình của ba người như thư thái hẳn đi.
Dường như, ở nơi này của ông chủ, mọi thứ đều trở nên bình thản.
"Chào buổi chiều, ông chủ."
Ba người lên tiếng chào hỏi.
"Lâu rồi chưa thấy tới nha."
Lạc Xuyên mở mắt, giọng điệu vẫn bình lặng như xưa.
"Đâu còn cách nào," Ngụy Khinh Trúc nhún vai nói, "Đồ trong cửa hàng của ông chủ đắt quá, không chịu khó đi kiếm linh tinh thì thật sự mua không nổi."
"Đúng đúng đúng! Ông chủ, ngươi xem chúng ta đã đáng thương thế này, hôm nay mua đồ có thể giảm giá chút không?" Tống Thu Ảnh làm bộ đáng thương nói.
Đáng tiếc, chiêu này không có tác dụng với Lạc Xuyên.
"Không thể."
Lạc Xuyên lập tức phủ quyết ngay, không hề do dự.
Nói chuyện với ta quả nhiên là vì đồ trong cửa hàng nhà ta, chỉ tiếc ông chủ ta đây đã sớm nhìn thấu tất cả!
Tống Thu Ảnh thở dài vẻ bất đắc dĩ.
Tuy đã sớm biết kết quả sẽ là thế này nhưng thái độ từ chối không hề do dự của ông chủ vẫn khiến Tống Thu Ảnh nảy sinh hoài nghi với bản thân.
Chẳng lẽ, ta đây không đủ lực hấp dẫn sao?
Chào hỏi Lạc Xuyên xong, ba người đi vào cửa hàng.
"Chào mừng ghé thăm cửa hàng chúng ta." Yêu Tử Yên đứng sau quầy cười nói, "Đã lâu không gặp nhỉ."
Ba người Ngụy Khinh Trúc vừa bước vào cửa hàng đã bị sự thay đổi bên trong cửa hàng thu hút toàn bộ sự chú ý.
"Tử Yên tỷ, những thứ này là thứ gì đó?" Ngụy Khinh Trúc khôi phục tinh thần, tò mò hỏi.
Yêu Tử Yên bèn giới thiệu sơ lược cho ba người họ.
Quả nhiên, sau khi nghe xong, sắc mặt cả ba đều lộ vẻ khiếp sợ tột cùng.
"Mỳ có thể tăng tốc độ tu luyện, trò chơi có thể tăng tu vi... Quả nhiên đúng là phong cách của ông chủ rồi." Lâm Uyển Sương buột miệng cảm thán.
Ngụy Khinh Trúc và Tống Thu Ảnh gật đầu tán đồng.
"Ngụy Khinh Trúc, các ngươi cũng tới đây à?"
Một tiếng cười hào sảng vang lên, năm người bọn Chu Hổ đi vào trong cửa hàng,
"Ủa, Chu Hổ?" Ngụy Khinh Trúc ngạc nhiên, "Các ngươi cũng tới đây?"
Chu Hổ cười nói: "Đương nhiên, nếu không nhờ ngươi đề cập tới nơi nay, quả thực ta còn không biết trong thành Cửu Diệu có một nơi như cửa hàng của ông chủ. Đám ngu xuẩn không chịu tin lời ngươi kia, thật đúng là không có phúc hưởng những đồ tuyệt vời trong của hàng này."