Chương 122: Tầng thứ ba của Tháp Thí Luyện
Trong chế độ khiêu chiến của Tháp Thí Luyện, bản đồ và đối thủ của mỗi một tầng là không giống nhau.
Bản đồ tầng thứ nhất là thảo nguyên, đối thủ là Tử Tinh Ma Lang có cảnh giới Đoán Thể viên mãn.
Bản đồ tầng thứ hai là rừng rậm, đối thủ là Kim Quan Xà có cảnh giới Cảm Linh viên mãn.
Bản đồ tầng thứ ba là một khe núi có nhiều tảng đá kì lạ nằm san sát, đối thủ là Ảnh Báo cực kỳ am hiểu ẩn nấp hành tung!
Thực lực cũng thuận theo mà tăng lên, đạt tới cảnh giới Tạo Hóa viên mãn.
Thực lực hiện tại của Lạc Xuyên cũng là Tạo Hóa viên mãn.
Tuy rằng đã vượt qua thực lực nguyên bản của hắn, nhưng Lạc Xuyên nắm giữ hoàn hảo không bị trúc trắc một chút nào, hoàn toàn thuận buồm xuôi gió!
Lạc Xuyên đứng ở nơi đó, nhìn qua có vẻ rất thoải mái, trên thực tế toàn bộ cảm giác đã tản ra xung quanh rồi!
Xích!
Một âm thanh không khí bị xé rách vang lên.
Bên cạnh Lạc Xuyên, nơi vốn tưởng chừng là trống rỗng không có vật gì, không ngờ lại xảy ra vặn vẹo, một con báo có hình thể mảnh mai đánh úp về phía hắn!
Da lông trên người con báo nhìn qua thực quỷ dị, giống như có thể phản xạ ánh sáng.
Đây đúng là năng lực đặc biệt của Ảnh Báo, dùng để che giấu thân hình của bản thân nó!
Đối mặt với công kích, Lạc Xuyên lại giống như là đã biết từ trước, đột nhiên lui về phía sau từng bước một.
Vừa vặn tránh thoát công kích.
Đồng thời, con dao găm trong tay xẹt qua một luồng sáng lạnh lẽo, đánh về phía Ảnh Báo.
Thân hình của Ảnh Báo khá mạnh mẽ, thân thể lấy một góc độ gần như bất khả thi uốn éo giữa không trung, khiến cho đòn tấn công của Lạc Xuyên rơi vào khoảng không.
Mà trong nháy mắt lúc Lạc Xuyên ra tay, vị trí không khí phía sau hắn trở nên vặn vẹo, một con Ảnh Báo khác đã trốn ở nơi đó từ trước phát động tấn công về phía hắn!
Ánh mắt của Lạc Xuyên hơi nhíu lại, không ngờ hắn chống lại đợt công kích này mà không tránh không né.
Đồng thời con dao găm chém xuống một cái, trực tiếp cắt qua khuôn mặt của con Ảnh Báo thứ hai, kéo theo một đóa huyết hoa tuyệt đẹp!
Một tiếng gào thê lương vang lên.
Trên khuôn mặt của Vân Báo có một vết thương vắt ngang qua, vừa vặn phế bỏ hai mắt!
Lạc Xuyên cũng không khỏi nhe răng nhếch miệng một hồi.
Trên cánh tay phải của hắn là ba vết thương dữ tợn, máu đỏ tươi giống như một dòng suối nhỏ trào ra.
Tuy là trước khi Lạc Xuyên ở tình trạng chỉ mành treo chuông đã cố gắng hết sức để tránh né, nhưng vẫn bị phế đi một cái cánh tay như cũ.
Không trực tiếp bị giết trong nháy mắt, coi như là một tin tức tốt đi!
Một con Ảnh Báo bị phế thị giác, sức chiến đấu đã không còn bằng một nửa so với ban đầu.
Nhưng còn có một con Ảnh Báo trong trạng thái hoàn hảo.
Mà một cánh tay của Lạc Xuyên đã không thể dùng được nữa, sức chiến đấu tổng thể cũng giảm xuống vài phần.
Sau khi quần nhau vài lần với hai con Ảnh Báo, kết quả không ngoài dự đoán.
Lạc Xuyên bỏ mình, Ảnh Báo bị hắn liều chết đánh chết một con.
"Hôm nay trạng thái có phần không tốt, không đánh nữa."
Lạc Xuyên tháo mũ chơi game xuống, tự nói với chính mình.
Đương nhiên khi nhìn thấy một vòng người vây xung quanh mình, hắn không khỏi sửng sốt.
“Các ngươi vây quanh ta làm cái gì?" Lạc Xuyên hơi nhíu mày, giọng nói bình thản.
"Ông chủ, vì sao ngươi gặp yêu thú mà ta chưa từng thấy qua?" Cố Vân Hi có chút tò mò hỏi.
"Đúng vậy, ông chủ, ngươi ở tầng thứ mấy?" Giang Vãn Thường hỏi tiếp.
Lạc Xuyên: "Tầng thứ ba."
"Oa!" Ánh mắt của hai người lập tức sáng ngời.
Các nàng hiện tại vừa mới đánh tới Kim Quan Xà ở tầng thứ hai.
"Ừm, các ngươi đang nói chuyện gì vậy?" Mộ Vũ Nhu nhỏ giọng hỏi.
"Trò chơi Tháp Thí Luyện, bên trong chế độ khiêu chiến có nhiều tầng khác nhau, càng cao lại càng khó khăn." Mộ Dung Hải Đường giải thích.
"Hải Đường lão sư, vậy ngươi đánh tới tầng thứ mấy?" Tô Thiên Tuyền hỏi.
Khuôn mặt của Hàn Dương và Tiêu Thành cũng lộ vẻ hiếu kì.
Mộ Dung Hải Đường cười cười: "Ngày hôm qua ta vừa mới đến đây, cho nên đang là tầng thứ nhất."