Chương 126: Cửa hàng thần kỳ
"Được rồi được rồi, đừng ầm ĩ nữa."
Mộ Dung Hải Đường khoát tay, ý bảo những học viên này yên tĩnh lại.
Nàng cười nói: "Về chuyện của Khởi Nguyên Thương Thành, ngày hôm qua có lẽ các ngươi đã biết từ trong miệng của đồng học rồi chứ."
Đám học viên gật đầu.
Mộ Dung Hải Đường nói tiếp: "Ta biết, phần lớn học viên đều là lần đầu tiên tới nơi này, chỉ sợ trong lòng vẫn có chút không tin, vừa lúc hôm qua mấy người Vân Hi đã tới nơi này, để bọn họ mang các ngươi đi xem đi."
“Được rồi." Cố Vân Hi gật gật đầu, nói với các đồng học: "Hàng hóa trong cửa hàng của ông chủ đều bày trên kệ hàng này, phía dưới đều có giới thiệu liên quan."
Các học viên gật đầu hiểu rõ, sau đó tốp năm tốp ba tiêu sái tiến lên phía trước, đứng lên nhìn một cách cẩn thận.
"Thực ra tất cả hàng hóa trong cửa hàng của ông chủ, không chỉ hiệu quả có thể so với linh dược, mà ngay cả hương vị cũng không thể chê." Hàn Dương cười nói.
"Tuy nhiên có điểm đáng tiếc là, mỗi loại hàng hóa mỗi người mỗi ngày chỉ có thể mua một lần." Tô Thiên Tuyền ở bên cạnh xen mồm nói.
"Hả? Còn có quy định này?" Các học viên còn lại đều lộ vẻ khó hiểu.
Nào có cửa hàng như vậy, khách hàng mua đồ vật này nọ mà còn có hạn chế.
"Các ngươi nhìn nơi đó sẽ biết." Tiêu Thành chỉ vào vách tường phía sau mọi người nói.
Mọi người nhìn theo phương hướng Tiêu Thành chỉ, ở trên vách tường thấy được một tấm bảng nhỏ màu trắng đầy chữ.
"Thật nhiều quy định..." Khóe miệng của một thiếu nữ hơi giật giật, không nhịn được nói.
"Nếu không có những quy định này, e rằng những thứ trong cửa hàng của ông chủ chỉ một lúc là bán hết, những khách hàng đến sau sẽ mua cái gì?" Cũng có học viên có ý kiến khác.
Có người gật đầu đồng ý.
Quả thực như thế.
"Ông chủ, ta muốn mua Coca Cola và thanh cay!"
"Ông chủ, hàng hóa trong cửa hàng, mỗi loại ta đều phải mua!"
"Ông chủ..."
Những tiếng kêu không ngừng vang lên, một đám học viên cầm hàng hóa từ trên kệ xuống đi đến chỗ Lạc Xuyên trả linh tinh.
Lạc Xuyên thu linh tinh đâu vào đấy, tâm tình cũng không tệ lắm.
Theo tiến độ trước mắt, hoàn thành nhiệm vụ chính trong vòng năm mươi ngày dường như cũng không khó.
Sau khi trả tiền, có người lập tức mở chai Coca Cola một cách vội vã.
Xích!
Tiếng khí ga thình lình vang lên dọa cho không ít người phải nhảy dựng.
"Không ngờ thứ này còn có thể tỏa ra khí!"
"Thần kỳ quá!"
Tiếng hô kinh ngạc vang lên.
"Chậc chậc, phiền phức quá." Nhìn thấy mọi người kinh ngạc, Hàn Dương tỏ vẻ khinh thường.
Không biết rằng ngày hôm qua hắn ta cũng như thế.
"Hương vị của thanh cay này cũng ngon quá!"
"Đúng vậy đúng vậy! Không chỉ ăn ngon, thậm chí linh lực của ta cũng tăng lên khoảng chừng nhất phẩm!"
Có người xé gói thanh cay ra, sau khi ăn một miếng lập tức cảm thấy vô cùng khiếp sợ.
"Thanh cay không chỉ ăn ngon, mà còn tăng cường thực lực trong khoảng thời gian ngắn, như lời ông chủ từng nói, thậm chí còn trợ giúp đột phá!"
Giang Vãn Thường xé gói thanh cay ra, nhét vào miệng, thanh âm có chút mơ hồ không rõ.
Nghe vậy, những học viên này hướng ánh mắt về phía Lạc Xuyên để chứng thực.
Hiệu quả này của thanh cay cũng không được đề cập trong phần giới thiệu.
Lạc Xuyên khẽ gật đầu.
Hắn đúng là đã nói qua việc này.
"Ai, thanh cay này cũng quá ít đi? Mấy miếng là ăn xong rồi!"
"Vẫn chưa hết à! Khà khà, huynh đệ, sao ngươi vẫn chưa ăn vậy, không bằng bán cho ta thì như thế nào?"
"Không bán không bán, ta cất giữ để trở lại Túy Nguyệt hiên rồi ăn!"
"Ta ra năm trăm linh tinh, bán cho ta đi…"
Lạc Xuyên bỗng nhiên nghe được đối thoại như vậy, trong lòng khẽ động.
Trong cửa hàng bán đồ vật giá cả cũng không cao, nếu có người mua rồi lúc sau lại lấy giá rất cao đầu cơ trục lợi bán ra ngoài thì làm sao bây giờ?