Chương 188: Ta chưa bao giờ gặp được đối thủ
Cũng may kết quả cuối cùng không ngoài dự đoán.
Đoàn người Sở Dương Bình, sau khi làm ra một chiêu thức thoạt nhìn có uy lực rất lớn, kết quả ngay cả ném thia lia cũng chưa đánh tới một người.
"Với thực lực của ông chủ, đám người Sở Dương Bình có đến thêm nhiều người nữa, chẳng qua cũng chỉ là tặng đồ ăn mà thôi." Bạch lão cười ha hả nói.
Cơ Vô Hối gật gật đầu đồng ý.
Thực lực của ông chủ, bọn họ căn bản không nhìn thấu!
Cơ Vô Hối suy nghĩ một lúc, hỏi: "Bạch lão, chúng ta có cần đến cửa hàng của ông chủ một chuyến hay không? Cho dù nói như thế nào thì đám người Sở Dương Bình cũng biết được tin tức từ chỗ ta."
Bạch lão hơi suy nghĩ: "Tuy rằng với tính cách của ông chủ, chắc là sẽ không để chuyện này ở trong lòng. Nhưng ta cảm thấy, bệ hạ vẫn nên đến đó thì tốt hơn."
Cơ Vô Hối nói: "Ừm, Bạch lão, cùng trẫm đi một chuyến đi."
…
Lạc Xuyên xoay người, đi vào Khởi Nguyên Thương Thành.
Bóng dáng tiêu sái thản nhiên.
Mọi người nhìn theo bóng lưng Lạc Xuyên, khuôn mặt lộ vẻ kính sợ, sùng bái.
Sắc mặt của Lạc Xuyên không hề thay đổi.
Bất cứ thời điểm nào đều phải duy trì bình tĩnh, đây là một tố chất cần thiết của một nam thần cao ngạo lạnh lùng.
"Ông chủ, chiêu vừa rồi của ngươi tên là gì?" Ánh mắt của Cố Vân Hi lập tức sáng ngời, nàng ta bèn hỏi.
Nói xong, còn vươn ngón tay trắng noãn của bản thân mình ra, học ra hình ra dáng cái búng tay của Lạc Xuyên.
Ừm, thậm chí còn chả phát ra được tiếng vang nào…
Bởi vì trong những người này, chỉ có hai người Cố Vân Hi và Giang Vãn Thường biết Lạc Xuyên thời gian lâu nhất.
Cho nên việc nhân đức không nhường ai, Cố Vân Hi trở thành người đưa ra nghi vấn cho mọi người.
Nhìn thấy dáng vẻ đáng yêu này của Cố Vân Hi, Lạc Xuyên không khỏi mỉm cười.
"Khái Niệm Thanh Trừ." Lạc Xuyên đáp lại một câu.
"Khái Niệm Thanh Trừ?"
"Nó có nghĩa là gì?"
"Không hiểu…"
Mọi người hai mặt nhìn nhau, khuôn mặt lộ vẻ nghi hoặc.
Ứng Vô Cực nhíu mày suy nghĩ: "Nếu ta không đoán sai mà nói, chiêu này của ông chủ, chắc là sử dụng quy tắc đúng không?"
"Khái Niệm Thanh Trừ, chẳng lẽ là trực tiếp tiêu diệt kẻ đich hay sao?" Hạ Nguyên không kìm được lên tiếng hỏi.
Lạc Xuyên lắc đầu: "Cũng không phải như vậy. Khái Niệm Thanh Trừ, là trên phương diện quy tắc, trực tiếp hủy diệt. Cưỡng ép định nghĩa sự tồn tại của một vật nào đó về không tồn tại."
Hạ Nguyên và Ứng Vô Cực đột nhiên hít một hơi khí lạnh.
Cưỡng ép định nghĩa thành không tồn tại?
Chẳng phải là nói, chỉ cần ngươi nắm trong tay quy định, ngươi có thể hủy diệt tất cả sự vật tùy theo ý muốn?
Trái lại sắc mặt của đám người Cố Vân Hi thì không thay đổi chút nào.
Bởi vì bọn họ nghe không hiểu.
"Ông chủ, hiện tại thực lực của ngươi mạnh đến mức nào?" Yêu Tử Yên thân là nhân viên của cửa hàng cũng hứng thú.
Thực lực của mình rất mạnh?
Có BUFF vô địch do hệ thống gia trì, bản thân hắn chính là tồn tại vô địch.
Lạc Xuyên suy nghĩ một chút, còn thật sự trả lời một cách nghiêm túc: "Bản thân ta cũng không biết nữa. Trên thế gian này, cho tới bây giờ ta còn chưa từng gặp được đối thủ."
Ừm, lời này cũng không có gì sai cả.
Lạc Xuyên tự khen bản thân mình ở trong lòng một chút.
Mọi người nghe nói như thế, đều không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chưa bao giờ gặp được đối thủ?
Chính mình cũng không biết thực lực của chính mình là mạnh hay yếu?
Chẳng lẽ thực lực của ông chủ, đã vượt xa giới hạn của người tu luyện trên Thiên Lan đại lục từ lâu rồi hay sao?
Trong lòng mọi người khiếp sợ không thôi.
Thời điểm bọn họ rời đi, trong lòng đều có chút hốt hoảng.
Thật sự là khi nhận được mấy tin tức này, khiến người khác quá chấn kinh rồi.
Đồng thời, ở trong lòng bọn họ, Khởi Nguyên Thương Thành cũng được xếp vào những tồn tại tuyệt đối không thể trêu chọc!
Mấy người vừa mới ra khỏi cửa, lập tức nhìn thấy có rất nhiều người chạy tới ở con hẻm cách đó không xa.
Cố Vân Hi còn có chút nghi hoặc: "Từ khi nào việc buôn bán trong cửa hàng của ông chủ trở nên tốt như vậy?"
Lạc Xuyên ở trong cửa hàng sau khi nghe được lời nói của Cố Vân Hi, vẻ mặt đột nhiên sầm xuống.
Theo ý tứ của ngươi, việc buôn bán trong cửa hàng của ta nên ế ẩm đúng không?