Chương 220: Cường giả tranh chấp
Ngày hôm sau, sáng sớm.
Vệ Diệc và Tam trưởng lão đang đi đến con ngõ nhỏ của Khởi Nguyên Thương Thành.
Đám đệ tử Dược Cốc không đi theo.
Dù sao Tam trưởng lão ông ta vẫn chưa tự mình đi vào Khởi Nguyên Thương Thành, cho nên mấy ngày nữa lại để cho bọn họ đến đây cũng không tính là muộn.
Có điều khi hai người đến đây, nhìn thấy cảnh tượng trong ngõ đều không khỏi sửng sốt.
Lúc này, ở trước cửa Khởi Nguyên Thương Thành đã có vài người đang chờ đợi.
Nhìn kỹ lại, đều là những gương mặt quen thuộc.
Cố Vân Hi, Bạch lão, Mộ Dung Hải Đường, Ứng Vô Cực, Hạ Nguyên, năm người này đều là những khách hàng có thực lực mạnh mẽ nhất của Khởi Nguyên Thương Thành.
Ban đầu Vệ Diệc cảm thấy mình đã đến đủ sớm, không ngờ tới những người này còn đến sớm hơn!
Xem ra, hình như đã đến đây từ lâu.
Liễu Như Ngọc và Đệ Ngũ Vô Ảnh cũng ở chỗ này.
Bên cạnh hai người là một vài cường giả xa lạ.
Đệ Ngũ Vô Ảnh cung kính đứng sau lưng một nam nhân.
Nam nhân có khuôn mặt bình thường, mặc một cây thường phục màu đen, tô điểm bằng hoa văn viền vàng, phía sau lưng đeo một thanh trường đao.
Nhưng hắn ta chỉ cần đứng ở nơi đó là đã giống như một thanh trường đao ra khỏi vỏ!
Tài năng lộ rõ, khiến người khiếp sợ!
Đây là một cao thủ tuyệt đỉnh trên Đao đạo!
Bên cạnh Liễu Như Ngọc là một nữ nhân mặc sa y màu lam.
Nữ nhân mặt mày như vẽ, dáng người yểu điệu, làm say lòng người.
Chỉ cần một ánh mắt cũng khiến người ta không nhịn được mà dâng lên nỗi tiếc thương!
Đây là báu vật tuyệt thế còn quyến rũ hơn Liễu Như Ngọc gấp mấy lần!
Hai người Vệ Diệc và Tam trưởng lão đến đã hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
Nói đúng hơn, là một mình Tam trưởng lão.
Tuy rằng đã thu lại khí tức, nhưng Tam trưởng lão đã sắp chạm đến cảnh giới Tôn Giả, cái loại cảm giác uy hiếp rõ ràng này không thể giả được!
Một tiếng cười như chuông bạc truyền ra từ miệng của nữ tử quyến rũ, sóng mắt nàng đong đưa, khẽ cười nói: "Chà chà chà, đây không phải là Si Đạo Nhân của Dược Cốc ư? Làm sao lại chịu rời khỏi Dược Cốc thế?"
Si Đạo Nhân, đúng là danh hiệu của Tam trưởng lão lưu truyền trong giới tu hành.
Tên tuổi thật sự là Lịch Ngôn, nhưng thật ra lại rất ít người biết được.
Về phần nguyên nhân mà có được danh hiệu này, bởi vì si mê luyện chế đan dược quá mức mà có.
"Liễu Như Mị, tự lo chuyện của ngươi cho tốt là được!" Tam trưởng lão lạnh lùng hừ một tiếng.
Liễu Như Mị, đúng là tên của nữ tử quyến rũ kia.
Nàng ta ngoại trừ là trưởng lão của thánh địa Dao Trì, còn là tỷ tỷ của Liễu Như Ngọc.
Thánh địa Dao Trì, trong toàn bộ tông môn chỉ có nữ tử.
Lúc này, đám người Bạch lão cũng ngạc nhiên nhìn về phía Tam trưởng lão.
Tên tuổi của Si Đạo Nhân quả thật khá vang dội!
"Si Đạo Nhân, trăm nghe không bằng một thấy. Chẳng lẽ đạo hữu cũng là vì Khởi Nguyên Thương Thành mà đến?" Bạch lão cười ha hả hỏi.
Tam trưởng lão gật đầu: "Đương nhiên."
Tam trưởng lão có thể cảm ứng được, những người này đều là ccg viên mãn Vấn Đạo cửu phẩm.
Hơn nữa thân phận tất cả đều không tầm thường!
Từ khí tức mà những người này tỏa ra, cùng với ký hiệu trên quần áo, ông ta gần như đã đoán được một hai.
Người trong hoàng thất, Huyền Nguyệt học viện, Lăng Vân học phủ, còn có gia tộc Đệ Ngũ và thánh địa Dao Trì.
Tuy rằng Tam trưởng lão đã sắp chạm đến cảnh giới Tôn Giả, vô cùng tự tin với thực lực của mình.
Nhưng đối mặt với nhiều cường giả viên mãn như vậy, ông ta đương nhiên sẽ không bày ra chút kiêu ngạo nào.
Đồng thời, trong lòng ông ta còn có chút khó tin.
Một cửa hàng mà thôi, thế mà lại hấp dẫn nhiều cường giả của các thế lực lớn đến đây.
Xem ra quyết định mà mình đưa ra là chính xác.
Đến lúc này, trong lòng vẫn còn có chút không thể tin nổi.
Dù sao tai nghe là giả mắt nhìn là thật, không tận mắt nhìn thấy, đương nhiên Tam trưởng lão sẽ không hoàn toàn tin tưởng lời của Vệ Diệc.
Mặc dù hắn ta là đệ tử của mình!
Nhưng bây giờ, Tam trưởng lão đã ném hết tất cả những nghi ngờ đó!
"Khởi Nguyên Thương Thành, khi nào thì mới mở cửa?"
Đệ Ngũ Bá Đao chờ đến mức có chút mất kiên nhẫn, giọng nói hơi khàn khàn vang lên.