Chương 301: Là một con yêu thú rất thích hợp làm vật cưỡi
Đáy mắt Lạc Xuyên chợt lóe lên ngọn lửa nhiệt tình nóng bỏng.
Nguyên nhân rất đơn giản.
Một là, Lạc Xuyên cũng tương đối có hứng thú với cái di tích thượng cổ thần thần bí bí này.
Bởi hắn từng nghe những vị khách đến Khởi Nguyên Thương Thành và Yêu Tử Yên đề cập tới, Thiên Lan đại lục có rất nhiều di tích thượng cổ.
Có người đoán rằng những di tích thượng cổ này là những tiểu thế giới do các tông phái lớn thời thượng cổ mở ra, hoặc là những chỗ dùng để rèn luyện lấy kinh nghiệm.
Nhưng cũng có một số di tích thượng cổ hoàn toàn không giống bình thường, nó cực kì quái dị, như thể do đất trời này sinh ra nó vậy.
Tóm lại là, trong di tích thượng cổ, không thể biết chắc mình sẽ gặp phải thứ gì.
Có thể là cơ duyên giúp mình một bước lên trời, cũng có thể là cơ hội chào mừng đến với vòng tay tử thần...
Nguyên nhân chân chính khiến Lạc Xuyên hưng phấn lại chính là đám cường giả các tộc từ bốn phương tám hướng kéo tới.
Những người này trong mắt Lạc Xuyên đều là những đống linh tinh có chân.
Ở Khởi Nguyên Thương Thành, vì có quy định do hệ thống đặt ra, Lạc Xuyên không thể thoải mái bán hàng.
Nhưng hiện tại là thời điểm chấp hành nhiệm vụ tăng bậc sao, các quy định này đều bị làm yếu đi nhiều rồi.
Lạc Xuyên có cảm giác dòng máu nóng trong lồng ngực hắn đang sục sôi.
Cuối cùng cũng đã tới thời điểm hắn thể hiện bản lĩnh rồi...
"Một tên nhân loại lạc đàn à?"
Bỗng nhiên có một giọng nói như sấm rền vang lên bên tai.
Một con Hắc Hổ có hình thể to chừng mười mét rơi rầm xuống đất, phản lực lan ra khiến cả đám cây cối đổ rào rào.
Ánh mắt Hắc Hổ thuần một màu vàng kim, phảng phất mang theo một uy lực thiên bẩm.
Khí tức của nó cũng không kém, đạt tới Vấn Đạo thất phẩm.
Thực lực cỡ này đã có thể ngang với một vài vị chưởng môn của những thế lực hơi nhỏ yếu chút rồi.
Con Hắc Hổ này cũng là yêu thú có thực lực cao nhất mà Lạc Xuyên từng gặp.
Tiến được tới cảnh giới Vấn Đạo, yêu thú đã có năng lực hóa thân thành người.
Nhưng tuyệt đại đa số vẫn cứ thích dùng thân thể thực, vì dạng hình thể này mới có thể phát huy trọn vẹn thực lực của bọn họ.
Lạc Xuyên dừng bước, lẳng lặng nhìn con Hắc Hổ vừa rơi xuống trước mặt mình.
"Nhân loại, giao không gian giới chỉ ra đây ngay. Hôm nay Hổ gia ta đang vui, tha cho ngươi một mạng."
Hắc Hổ lên tiếng, giọng trầm thấp.
Xem ra nó đang coi Lạc Xuyên là một con dê béo lạc đàn.
Lúc trước nó chỉ mới thấy Lạc Xuyên phóng qua những lùm cây chứ không bay lên cao.
Mà phi hành là thủ đoạn của người tu luyện có cảnh giới Vấn Đạo.
Nó không cảm nhận được dao động của linh khí trên người Lạc Xuyên nên cho rằng kẻ này hẳn có thứ gì đó có thể cắt đứt được sự tra xét linh khí.
Lạc Xuyên liền vui vẻ, con hổ này trông có vẻ thành thạo lắm, hẳn đã không ít lần đánh cướp như thế rồi.
Lạc Xuyên đưa mắt đánh giá Hắc Hổ một lượt rồi âm thầm gật đầu.
Ừ, ổn đấy.
Thân hình uy vũ, hình thể hoàn mỹ, thực lực cũng không tệ.
Đây là một con yêu thú rất thích hợp để làm vật cưỡi.
Bị Lạc Xuyên đánh giá, Hắc Hổ cảm thấy hơi khó ở.
Ánh mắt của gã nhân loại này thật là kì quái.
"Grừ! Nhân loại, ngươi muốn chết phải không?"
Tính tình Hắc Hổ có hơi nóng nảy, nó rít gào một tiếng, vung móng vuốt chụp một cái.
Móng hổ lướt qua nơi nào, nơi đó liền xuất hiện những vết rách của không gian.
Sức mạnh của yêu thú quả thật luôn vượt qua nhân loại.
Lạc Xuyên hí mắt nhìn.
Chủ động ra tay?
Vậy mới hay đấy!
Mặc dù hắn có sự hỗ trợ của BUFF vô địch nhưng hệ thống có quy định, Lạc Xuyên không thể chủ động ra tay với người khác.
Nhưng hiện tại...
Thì không thể trách Lạc Xuyên được nhé.
Lạc Xuyên không tránh đi, chỉ lẳng lặng nhìn móng hổ hạ xuống trước mặt.
Ầm!
Ầm ầm...
Từng tiếng vang lớn như tiếng núi đổ không ngừng bên tai, cây cối ngã rạp, như thể bị thứ gì giày qua một lượt.
Loáng thoáng đâu đây chợt có tiếng gào thê thảm vẳng đến.
Editor lảm nhảm: Chân thành cảm ơn đại thần Redworm lại đẩy KP cho Thần Cấp Đại Điếm Trưởng!!! Yeah yeah!!! Hôm nay muội bạo thêm 2c nữa nha!!!!