Chương 310: Nghe có vẻ lợi hại ghê
Về chuyện vì sao hàng hóa lại trực tiếp xuất hiện trên tay Ma Viên mà không gửi luôn vào trong không gian giới chỉ như lúc trước Hổ Cuồng, Trần Mặc và Trần Y Y mua hàng, đương nhiên là do Lạc Xuyên muốn làm thế.
Lạc Xuyên cảm thấy nếu cho hàng xuất hiện ngay ngoài hiện thực thì trông sẽ khiến người ta chấn động nhiều hơn, sẽ khiến đám người kia chú ý và tò mò hơn nữa...
"Hề hề, Hầu tử, ta không có lừa ngươi đúng không nào?" Hổ Cuồng đi tới bên cạnh Ma Viên, cười nói.
Ma Viên dẹp bỏ suy nghĩ qua một bên, gật đầu.
"Ngươi mau thử uống nước khoáng xem sao! Ta xem xem tư chất của ngươi có thể tăng lên chừng nào, xem liệu có tăng được nhiều như bản vương đây không." Hổ Cuồng thúc giục.
"Chẳng lẽ ngươi uống rồi à?" Ma Viên kinh ngạc hỏi.
"Đương nhiên rồi." Hổ Cuồng ngạo nghễ gật đầu, "Huyết mạch Hắc Ám Thiên Hổ của bản vương đã tinh thuần lên kha khá đó."
Lúc này Ma Viên mới chú ý tới, bên dưới lớp lông đen nhánh của Hổ Cuồng đã xuất hiện thêm những ám văn màu vàng kim, tuy chúng không quá thu hút.
Ám văn màu vàng kim kia dường như ẩn chứa một loại khí tức Hồng Hoang, huyền ảo vô cùng.
Ma Viên kinh ngạc trợn tròn mắt.
Bởi cùng là yêu thú nên nó càng thêm rõ ràng ẩn ý trong lời nói của Hổ Cuồng.
Tăng cao huyết mạch với yêu thú mà nói còn quan trọng hơn tăng tu vi nhiều lần.
"Hổ Cuồng, ngươi nói thật chứ?" Ma Viên dồn dập hỏi.
"Đương nhiên là thật rồi, ta lừa ngươi làm gì." Hổ Cuồng cười ha hả, đáp.
Ma Viên hít sâu một hơi, ném luôn chai nước khoáng vào miệng, nhai nhai mấy cái rồi nuốt cả vỏ chai xuống.
Lạc Xuyên đứng cách đó không xa, đang dồn lực chú ý đến bên này, tự nhiên cũng nhìn thấy.
Khóe mắt hắn giật nhẹ, không biết phải nói gì luôn.
Đám hoàng tộc yêu thú các ngươi, uống chai nước thôi cũng phải hùng dũng thế sao?
Chỉ chớp mắt sau, trên người Ma Viên đã có thay đổi lớn.
Nó gầm rống lên một tiếng, sóng âm gần như biến thành vật thật, quét về bốn phía.
Mọi người xung quanh lập tức biến sắc.
Sóng âm uy thế cỡ này, chỉ e một nửa số cao thủ ở đây đều sẽ phải chịu ảnh hưởng.
Bọn họ đều nhận ra nguyên nhân sinh ra sóng âm này.
Đó là vì Ma Viên đã uống chai nước khoáng kia.
Chẳng lẽ, nước khoáng kia thật sự có thể tăng cao tư chất?
Vô số người nhìn chằm chằm vào màn hình, đáy mắt cháy lên ngọn lửa nhiệt tình.
"Tản ra."
Bạch lão, Cơ Vô Hối và Hổ Cuồng chuẩn bị ra tay chống đỡ sóng âm thì chợt nghe thấy một giọng nói bình thản vang lên.
Một câu ngắn gọn, lại hệt thần âm, khiến cho sóng âm tan biến lập tức, phảng phất như chưa từng xuất hiện!
Lời nói biến thành pháp tắc!
Mười mấy cường giả Vấn Đạo kinh hãi nhìn Lạc Xuyên, mặt lộ vẻ không thể tin nổi.
Lạc Xuyên vẫn thong dong chắp tay đứng đó, như chẳng có chuyện gì xảy ra.
Hệt một vị tiên nhân lạc xuống phàm trần!
Lúc này, biến hóa trên người Ma Viên vẫn còn đang tiếp tục.
Bộ lông vàng óng ban đầu chợt xuất hiện những đóa hoa lửa đỏ tối, những đường hoa văn màu đó len lỏi trên cánh tay, tiết ra một khí tức mãng hoang.
"Đấu Chiến Thánh Viên! Đây là huyết mạch Đấu Chiến Thánh Viên!"
Bạch lão lập tức nhận ra huyết mạch của Ma Viên thông qua hoa văn kia, bèn kinh ngạc thốt lên.
"Đấu Chiến Thánh Viên? Đó là cái gì?"
Có người không hiểu, cất tiếng hỏi.
Đây hẳn là nghi vấn trong lòng đa số người có mặt ở nơi này.
Bạch lão cũng không kiêu căng coi thường kẻ khác thiếu kiến thức mà kiên nhẫn giải thích: "Đấu Chiến Thánh Viên, là một chủng tộc thần thú thượng cổ. Tộc quần này có chiến lực kinh người, nhưng vì gặp phải một hạo kiếp khủng bố, gần như toàn bộ tộc quần đều vẫn diệt. Thật không ngờ thần thú này vẫn còn có huyết mạch được bảo tồn ở hậu thế."
Huyết mạch của thần thú thượng cổ?
Tuy không biết là thế nào nhưng nghe thôi cũng đoán được lợi hại ghê lắm.
Đây là suy nghĩ của đại đa số người tu luyện khi nghe Bạch lão giải thích xong.