Chương 316: Thời gian kinh doanh hôm nay kết thúc
Lạc Xuyên vô tình nghe thấy những điều này, lòng chợt cảm thấy cạn lời với bọn họ.
Mấy thứ mà các ngươi đang nói ấy, sao ông chủ ta đây lại không biết gì nhỉ?
Không ngờ mục đích mở cửa hàng của ta lại là để đối phó với Dược Cốc.
Không biết nếu những người này mà hay chuyện tam trưởng lão của Dược Cốc cũng là khách quen của Khởi Nguyên Thương Thành thì sẽ có cảm tưởng gì?
Hẳn khi đó, sắc mặt sẽ biến hóa thú vị lắm nhỉ?
Lạc Xuyên xấu tính tưởng tượng ra cảnh đó.
"Ông chủ." Hổ Cuồng và Ma Viên đi tới.
"Sao vậy?" Dứt bỏ suy nghĩ vẩn vơ, Lạc Xuyên hỏi.
"Không có gì." Hổ Cuồng cười cười rất "hàm hậu", "Ta và Hầu tử có chuyện muốn nói với ngài."
"Đúng đúng đúng, đúng thế." Ma Viên gật đầu lia lịa.
Thấy hai tên này như vậy, Lạc Xuyên bỗng sinh lòng nghi hoặc.
Tìm ta có việc gì?
"Chuyện gì, nói đi." Lạc Xuyên bình tĩnh bảo.
"Ông chủ, ở đây hơi nhiều người." Hổ Cuồng quan sát xung quanh một chút rồi hạ giọng bảo.
Lạc Xuyên bắt đầu tò mò.
Thần thần bí bí như thế, xem ra là chuyện không nhỏ đâu nhỉ.
Hơn nữa, gần như tất cả đều đã mua hàng, màn sáng không cần thiết treo ở đó nữa.
Lạc Xuyên phất tay, màn sáng tức thì biến mất.
Mọi người kinh ngạc.
"Thời gian kinh doanh của Khởi Nguyên Thương Thành hôm nay đến đây thôi." Lạc Xuyên nói.
Không ai dám phản đối nửa lời.
"Đi thôi." Lạc Xuyên quay sang nói với Hổ Cuồng.
Grào!
Hổ Cuồng gầm lên một tiếng, thân thể phồng to chừng mười mét, khí tức kinh người.
Ma Viên đứng bên cạnh cũng gào rú một tiếng, hình thể to lên, khí thế cũng tăng vọt.
Đây mới chính là khí thế bá đạo độc đáo của hoàng tộc yêu thú.
Lạc Xuyên nhún chân, bay người lên, rơi xuống lưng Hổ Cuồng.
Sau đó, hai con yêu thú bay vút lên, tạo thành một trận cuồng phong, chỉ mấy giây sau đã biến mất ở cuối chân trời.
"Ông chủ đi mất rồi." Cơ Vô Hối thở dài.
Điều hắn ta để ý nhất là những sản phẩm mà Lạc Xuyên mang theo.
Tuy hôm nay Quỳnh Tương Lộ và nước khoáng đã hết hàng nhưng ngày mai lại có đấy!
Giờ ông chủ đi mất rồi, khi nào mới gặp được vẫn là một ẩn số lớn.
Bạch lão cười nói: "Bệ hạ, trước đó ông chủ đã nói rồi, hắn chỉ tới đây vì di tích thượng cổ, khi nào di tích hoàn toàn mở ra, chúng ta còn có thể gặp hắn ở trong đó nữa."
Cơ Vô Hối gật đầu: "Mong là như vậy."
Nơi này rốt cuộc cũng là một địa điểm tụ tập của những người tu luyện, Lạc Xuyên đã rời đi rồi, hai người cũng không cần tiếp tục ở lại làm gì, bèn nhanh chóng đi mất.
Bọn họ không biết là, một cơn lốc về Khởi Nguyên Thương Thành đang lặng lẽ nổi lên.
Lúc trước, tất cả mọi người tu luyện có mặt ở đây đều đã mua hàng của Khởi Nguyên Thương Thành, giờ đây, mặc dù Lạc Xuyên đã đi mất nhưng hàng hóa vẫn còn ở đây.
Hơn nữa, vừa rồi bọn họ mua đồ, có nhiều người còn không quên truyền tin cho người mình quen biết.
Có đồ tốt, mọi người phải cùng chia sẻ mới đúng.
Những người tu luyện mới tới căn bản không thấy được màn sáng trăm mét kia, lập tức tỏ vẻ tức giận.
Cơ duyên lớn mới nói đâu rồi?
Sao không thấy đâu?
Nhưng ngay sau đó, sự chú ý của bọn họ liền bị di dời đi.
Bởi vì những người tu luyện còn đang ở đây đều thực hiện một hành vi na ná nhau - ra giá cao thu mua Coca Cola và thanh cay.
Hiệu quả của hai món hàng này còn cao hơn cả đan dược đẳng cấp cao nữa.
Mang theo bên người chẳng khác nào có thêm một cái mạng!
Cả đám người tu luyện đều sâu sắc hiểu được tầm quan trọng của thứ này.
Tuy trước đó bọn họ cũng đã mua một lượt nhưng không có ai chê mình có nhiều đồ bảo mệnh quá đúng không nào?