Chương 321: Hôm nay bần tăng thay trời hành đạo
"Xem ra bộ tộc yêu thú các ngươi vẫn không định từ bỏ!"
Giọng nói lạnh lùng truyền đến từ trong miệng của Phù Đồ Tôn Giả.
Tuy rằng y là người trong Phật môn, nhưng không có chút quan niệm từ bi vi hoài nào cả.
Danh hiệu của Phù Đồ Tôn Giả, vốn sinh ra là vì giết chóc!
"Phật Chủ nhân từ, mấy trăm năm trước, mới phong ấn đại thánh trong tộc của các ngươi. Nhưng nhiều năm trôi qua như vậy, xem ra các ngươi không hề có chút ăn năn nào cả."
"Cũng tốt, hôm nay, ta sẽ thay Phật Chủ thanh trừ dư nghiệt!"
Giọng nói của Phù Đồ Tôn Giả càng ngày càng lạnh lẽo.
Nhưng điều kì lạ chính là, nó lại giống như tuyên bố một đạo lý đúng đắn, không ngờ có thể khiến cho người ta theo bản năng cảm giác những lời y nói đều đúng.
"Hôm nay bần tăng thay trời hành đạo, trảm yêu trừ ma!"
Hai tay của Phù Đồ Tôn Giả tạo thành chữ thập, giọng bình tĩnh.
Vừa dứt lời, y đánh một gậy xuống!
Phía trên thiền trượng màu vàng Phật quang vô cùng vô tận lóe ra, tản ra khí tức hủy diệt vô cùng vô tận.
Khi thiền trượng hạ xuống, kích thước của nó không ngừng tăng lên!
Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, đã bao phủ cả sơn cốc, che khuất bầu trời che lấp cả mặt trời!
Ông!
Tiếng vù vù vang lên.
Tất cả những thi cốt trong sơn cốc này đều lắc lư kịch liệt, dường như có từng đợt ý niệm không cam lòng đang gào thét!
Phù Đồ Tôn Giả hừ lạnh một tiếng.
Trong giây lát, Phật quang đại thắng.
Ở sau lưng y, giống như có một hư ảnh Phật đà xuất hiện, vô cùng hùng vĩ to lớn.
Phật quang va chạm với khí tức của thi cốt, mơ hồ có một tiếng sấm rền vang lên.
Bùm!
Hư ảnh Phật đà trực tiếp tan vỡ!
Phù Đồ Tôn Giả kêu lên một tiếng đau đớn, trong nháy mắt sắc mặt trở nên tái nhợt.
Nhưng không ngờ khí tức do thi cốt tản ra đã bị y gắng gượng đỡ được!
Là nơi hiến tế, những thi cốt ở thời thượng cổ này chính là các đời cường giả của hoàng tộc yêu thú.
Mặc dù đã bị phai mờ theo thời gian, uy thế giảm xuống khá nhiều.
Nhưng Phù Đồ Tôn Giả cuối cùng vẫn cản được, đủ để thấy được thực lực của y khủng khiếp như thế nào.
Đối mặt với đòn tấn công của Phù Đồ Tôn Giả, Đại Tế Ti không thể không ra tay ngăn cản.
Trong con mắt trên trán của ông ta lóe ra thần quang.
Dưới sự chiếu rọi của thần quang, không gian phía dưới thiền trượng đã xảy ra thay đổi cực kỳ quái dị.
Tuy rằng không gian nhìn qua thì vẫn giữ hình dáng như cũ, nhưng trên thực tế đã bị gập chồng lên nhau không biết bao nhiêu lần!
Răng rắc răng rắc…
Tiếng nứt ra vang lên, không gian không ngừng vỡ vụn giống như một tấm gương.
Nhưng quyền trượng cũng căn bản không thể rơi xuống thêm một chút nào.
Sau mấy nhịp thở, thiền trượng được thu hồi, không gian cũng dần dần khôi phục nguyên trạng.
Trong mắt Đại Tế Ti tràn đầy nghiêm túc.
Trong lòng ông ta hiểu được, chính mình không phải đối thủ của y.
Trong lần giao phong ngắn ngủi lúc trước, tuy rằng nhìn như thế lực ngang nhau, nhưng sự thật không phải như thế.
Lúc vừa rồi, Đại Tế Ti đã sử dụng toàn bộ thực lực.
Mà một trượng kia, chẳng qua chỉ là một đòn đánh tiện tay của Phù Đồ Tôn Giả mà thôi.
"Ừm?"
Phù Đồ Tôn Giả bỗng nhiên đã nhận ra điều gì đó, hướng ánh mắt về phía những hoàng tộc yêu thú này.
Vốn Phù Đồ Tôn Giả căn bản chướng mắt với những hoàng tộc yêu thú này.
Chỉ là một ít yêu thú Vấn Đạo mà thôi, tiện tay là có thể giết.
Nhưng hiện tại, y cảm nhận được một khí tức quen thuộc.
Bị Phù Đồ Tôn Giả nhìn chằm chằm, những hoàng tộc yêu thú chỉ cảm thấy trong lòng mình không dậy nổi một chút tâm tư chống cự nào cả.
Đây là chênh lệch về thực lực!
Rất nhanh chóng, ánh mắt của Phù Đồ Tôn Giả dừng ở trên người Yêu Tử Yên.
"Trên người người, có khí tức của đệ tử ta." Ở chỗ sâu trong đôi mắt của Phù Đồ Tôn Giả có kim quang chảy xuôi, lạnh lùng nói.
Yêu Tử Yên đầu tiên là sửng sốt, sau đó đã hiểu đại khái sự tình xảy ra.
Vô Tướng đã bị ông chủ giết chết, như vậy xem ra, Phù Đồ Tôn Giả đến đây để báo thù?
Trong ánh mắt của Yêu Tử Yên hiện lên vẻ trào phúng, không sợ hãi một chút nào: "Yêu tăng Vô Tướng? Đáng tiếc, hắn đã đi tới nơi cực lạc của Phật môn các ngươi rồi."
Yêu Tử Yên căn bản không muốn giải thích.
Bởi vì nàng biết được, giải thích cũng không có tác dụng!
Tồn tại như Phù Đồ Tôn Giả, chỉ cần một tia liên hệ trong cõi u minh là có thể phát hiện ra được.
Hơn nữa, dựa vào việc y vừa mới xuất hiện đã trực tiếp ra tay mà xem, Phật căn bản cũng không tồn tại một chút lòng thương hại nào với hoàng tộc yêu thú.
Hoàn toàn chính là ý nghĩ không phải tộc ta tất có dị tâm!
Phù Đồ Tôn Giả sửng sốt một chút, sau đó giận dữ cười.
"Xem ra mấy năm nay ta chưa từng ra tay, Thiên Lan đại lục đã quên mất danh xưng của Phù Đồ ta!"