Chương 325: Đã bị ta giết
Phù Đồ Tôn Giả nhìn chằm chằm vào người thanh niên bỗng nhiên xuất hiện.
Ở trên người trẻ tuổi này, y thậm chí không cảm nhận được một chút tu vi nào cả.
Có hai nhân tố có thể tạo thành loại hiện tượng này.
Một loại chính là người trẻ tuổi này là một người bình thường không có chút tu vi nào.
Hiển nhiên, đây là điều không có khả năng.
Chỉ với một câu, lập tức hủy diệt Phạm Thiên Ấn.
Người thường làm sao có thể làm được loại chuyện này?
Nói cách khác, người thanh niên này, thực ra là một người tu luyện có cảnh giới vô cùng cao thâm!
Thực lực đã cao đến ngay cả y cũng không thể dò xét được một chút nào!
Loại cảm giác này, hắn chỉ cảm nhận được ở trên người Phật Chủ.
Phải biết rằng ở Thiên Lan đại lục, Phật Chủ chính là cường giả đã tồn tại vô số năm, căn bản không người nào biết rõ thực lực của hắn ta đã đạt tới cảnh giới nào.
Ở trong mắt những người Phật môn, tu vi của Phật Chủ chỉ sợ đã đột phá gông cùm xiềng xích của cảnh giới Tôn Giả từ lâu, đạt tới cảnh giới Thánh Nhân trong truyền thuyết!
Hiện tại người thanh niên này bỗng nhiên xuất hiện, chẳng lẽ có thực lực có thể sánh ngang với Phật Chủ hay sao?
Trong giây lát, trong lòng Phù Đồ Tôn Giả không ngờ dâng lên một chút bối rối.
"Các hạ là người nào, chẳng lẽ muốn nhúng tay vào việc của núi Tu Di?"
Phù Đồ Tôn Giả hít sâu một hơi, trầm giọng nói.
Chỉ một câu nói đã lập tức chuyển sự tình liên quan tới mặt mũi của núi Tu Di.
Trong mắt Phù Đồ Tôn Giả, cho dù người thanh niên này có thực lực mạnh mẽ hơn nữa, cũng không thể không để ý đến thế lực đứng đầu Thiên Lan đại lục như núi Tu Di!
Núi Tu Di?
Lạc Xuyên hơi nhíu mày.
Chưa từng nghe nói qua.
Tuy nhiên vẻ mặt của hắn rơi vào trong mắt Phù Đồ Tôn Giả, đã là biểu hiện của sự sợ hãi.
Núi Tu Di, cũng không phải chỉ có danh hão.
Phù Đồ Tôn Giả hơi híp mắt: "Đây chính là ân oán giữa núi Tu Di và hoàng tộc yêu thú, mong các hạ cân nhắc kỹ lưỡng."
Trong giọng nói đã mang theo một chút ý tứ uy hiếp.
Sắc mặt của Lạc Xuyên không chút thay đổi.
Hiện tại tâm tình của hắn lại càng không dễ chịu.
Ai cho ngươi dũng khí mà lại dám uy hiếp ta?
"Ông chủ, hắn là sư phụ của Vô Tướng, Phù Đồ Tôn Giả."
Một giọng nói bỗng nhiên vang lên từ phía sau Lạc Xuyên.
Yêu Tử Yên đứng đối diện với Phù Đồ Tôn Giả, không sợ hãi chút nào.
Ở trong lòng của nàng, thực lực của Lạc Xuyên chính là vô địch tuyệt đối!
Đừng nói là Phù Đồ Tôn Giả, theo Yêu Tử Yên thấy, cho dù là cả núi Tu Di đến đây thì cũng không phải là đối thủ của ông chủ!
Sư phụ của Vô Tướng?
Lúc vừa mới nghe được lời nói của Yêu Tử Yên, Lạc Xuyên vẫn còn mờ mịt một chút.
Trong thời gian ngắn, hắn thật ra không nhớ được Vô Tướng rốt cuộc là ai…
Bởi vì ở trong lòng Lạc Xuyên, việc này trên Thiên Lan đại lục thật sự là không có gì đáng phải chú ý.
Về chuyện của Vô Tướng vừa mới phát sinh cách đây không lâu, cho nên Lạc Xuyên nhanh chóng nhớ ra.
Lạc Xuyên đánh giá Phù Đồ Tôn Giả với sắc mặt không tốt.
Có đồ đệ như Vô Tướng, có lẽ vị sư tôn này cũng không tốt hơn được bao nhiêu.
Vô Tướng dám can đảm có ý đồ xấu với nhân viên phục vụ của mình, Phù Đồ Tôn Giả này cũng không tránh khỏi có lỗi!
Nhìn thấy ánh mắt của Lạc Xuyên bỗng nhiên trở nên nguy hiểm, hiện tại trong lòng của Phù Đồ Tôn Giả đã tràn ngập nghi hoặc dày đặc.
Có chuyện gì vậy?
Nghe thấy tên của ta lại biến thành như vậy?
Ta không nhớ rõ bản thân mình đã trêu chọc đến một người tu luyện có cảnh giới như thế này từ khi nào!
Lúc này, Lạc Xuyên gần như đã đoán được nguyên nhân Phù Đồ Tôn Giả ra tay với hoàng tộc yêu thú.
Chắc là thông qua thủ đoạn nào đó, tra xét được Yêu Tử Yên có mối quan hệ không thể tách rời với cái chết của Vô Tướng.
"Các hạ…"
Phù Đồ Tôn Giả mở miệng, lại bị Lạc Xuyên trực tiếp cắt ngang.
"Ngươi là vì Vô Tướng mà đến?"
"Đúng vậy."
"Hắn đã bị ta giết."