Chương 334: Di tích thượng cổ buông xuống
Ầm vang!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, cả thế giới rung chuyển!
Đây là sự va chạm giữa các căn nguyên của thế giới!
Dị tượng làm người khác ngạc nhiên đập vào tầm mắt của vô số người.
Hiện tại ở trong lòng của bọn họ chỉ có một ý nghĩ —— di tích thượng cổ buông xuống!
Giống như là một tiểu thế giới trống rỗng xuất hiện, hư không đang không ngừng vỡ vụn.
Chỗ giao nhau giữa di tích thượng cổ và thế giới, nhìn qua giống như là hai khu vực khác biệt nhau, nhìn có vẻ cực kỳ quỷ dị!
Sông lớn chảy xuôi, phần cuối cũng chỉ là hư không.
Rừng rậm và dãy núi màu đỏ giao nhau, có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng bên trong dãy núi!
Giống như là hai bức hoạ cuộn tròn khác nhau bị khâu lại với nhau, mang theo một loại khác biệt sâu sắc.
Tuy nhiên cảnh tượng trong di tích thượng cổ đã có chút quái dị.
Bầu trời tối tăm màu máu, mặt đất là một đống hỗn độn.
Xa xa nhìn lại, tràn ngập một loại khí tức hủy diệt, hỗn loạn, sụp đổ
"Đây là di tích thượng cổ hay sao…"
Lạc Xuyên hơi nheo mắt lại, thấp giọng thì thào một câu.
Chùm tia sáng dần dần biến mất, tế đàn lại khôi phục dáng vẻ phong cách cổ xưa ban đầu.
Đại Tế Ti thu hồi linh lực, nhìn thấy di tích thượng cổ ở phía chân trời, trong mắt tràn ngập vẻ kích động sâu sắc.
Di tích thượng cổ đã xuất hiện, di huấn đã được bọn họ thực hiện!
"Kế tiếp, chính là đi lên di tích thượng cổ!" Đại Tế Ti hít sâu một hơi, trầm giọng nói.
Đám hoàng tộc yêu thú cũng vô cùng kích động.
"Ông chủ, ngài cũng đi hay sao?" Yêu Tử Yên nhìn về phía Lạc Xuyên ở bên cạnh.
Lạc Xuyên gật đầu: "Đương nhiên."
Hệ thống tuyên bố nhiệm vụ thăng tinh nhiệm vụ, chính là làm cho Lạc Xuyên đi vào di tích thượng cổ bán hàng.
Thật ra không có yêu cầu cụ thể nào, có vẻ hình như là để cho hắn tự do phát huy.
Theo Lạc Xuyên thấy, đây là cái hố bẫy lớn nhất!
Hệ thống đang chờ chính hắn đi tìm tòi và bổ sung vào…
Ai, ngươi không còn là một hệ thống đơn thuần như trước đây nữa.
Trong lòng Lạc Xuyên thở dài một tiếng.
"Có ông chủ ngài đi theo, chắc chắn sẽ không xảy ra sai lầm nào!" Đại Tế Ti cười nói.
"Tử Nguyệt, một lúc nữa ngươi đi theo ta và ông chủ." Yêu Tử Yên dặn dò với Yêu Tử Nguyệt.
"Vâng!" Yêu Tử Nguyệt gật đầu thật mạnh.
Thực lực của Yêu Tử Nguyệt chỉ là Vấn Đạo nhất phẩm, xem như là người yếu nhất ở chỗ này.
Yêu Tử Yên có điều lo lắng, cũng là chuyện bình thường.
"Vậy xuất phát đi!" Đại Tế Ti trầm giọng nói, đi lên tế đàn.
Lạc Xuyên nghi hoặc.
Đây là để làm gì?
Hiến tế chính mình?
"Ông chủ có điều không biết, tế đàn này ngoại trừ việc có thể kết nối với di tích thượng cổ, cũng có thể trực tiếp truyền tống đến bên trong di tích." Đại Tế Ti giải thích.
Lạc Xuyên trầm ngâm một chút, hỏi: "Ngươi đã thử chưa?"
Đại Tế Ti: ? ?
Ông ta có chút bối rối, trong giây lát không biết nên trả lời như thế nào.
Vì mở ra di tích thượng cổ, bọn họ đã chuẩn bị không biết bao nhiêu năm.
Thí nghiệm thì thật ra không có ai thử qua, ai lại không có việc gì làm nhàn rỗi đến mức nghi ngờ di huấn là thật hay giả…
Nguyên nhân mà Lạc Xuyên hỏi, thực ra là bởi vì trong lòng hắn đã có bóng ma đối với trận pháp truyền tống.
Liên tiếp hai lần đi từ trong trận pháp ra, đều cực kỳ kích thích.
Lạc Xuyên cảm giác, bản thân mình dường như có vẻ không thích hợp để sử dụng trận pháp truyền tống…
Bước nhạc đệm ngắn ngủi trôi qua, Lạc Xuyên vẫn đi lên tế đàn.
Cùng với ánh sáng lóe ra, không gian vặn vẹo, mọi người đều mất dấu vết…
Đoàn người Dược Cốc do Tam trưởng lão dẫn dắt, cưỡi Cửu U Lôi Ưng đi về phía di tích thượng cổ.
Trải qua mấy ngày tiến lên, bọn họ rốt cuộc đi tới một chỗ tụ tập của người tu luyện ở phụ cận di tích.
Trong quá trình Cửu U Lôi Ưng tiến lên, quanh thân nó lóe ra sấm sét, khí thế kinh người.
"Đây là… Cửu U Lôi Ưng?"
"Cửu U Lôi Ưng? Ta từng nghe nói, trong Dược Cốc dường như có một con Cửu U Lôi Ưng."
"Trên lưng của Cửu U Lôi Ưng chắc chính là người của Dược Cốc."
"Cũng không biết, Dược Cốc biết được có người muốn khiêu chiến quyền uy của bọn họ thì sẽ nghĩ như thế nào…"