Chương 344: Hư không, Thâm Uyên, trật tự
"Rời khỏi nơi này…"
"Ta sắp không khống chế được nữa…"
Đột nhiên, một loạt tiếng thì thầm vang lên trong đầu Lạc Xuyên.
Lạc Xuyên sửng sốt.
Hắn đánh giá cây Thế Giới.
m thanh lúc trước giống như là từ phía trên truyền đến.
"Hệ thống, có thể kiểm tra tin tức của cây Thế Giới hay không?" Suy nghĩ một lúc, Lạc Xuyên hỏi.
Vốn Lạc Xuyên ôm suy nghĩ bị hệ thống tàn nhẫn cự tuyệt.
Dù sao hệ thống làm loại chuyện này cũng không phải lần một lần hai…
Nhưng lần này lại ngoài dự đoán của Lạc Xuyên, không ngờ hệ thống thật sự không từ chối.
"Có thể." Hệ thống đáp ngắn gọn.
Sau đó, ở trong tầm mắt của Lạc Xuyên, lập tức nhìn thấy bên cạnh cây Thế Giới xuất hiện một khung hình nhỏ.
Tương tự như thông tin nhân vật trong chế độ giải trí của Tháp Thí Luyện…
"Cây Thế Giới.
Cảnh giới: Thánh Nhân sơ cấp.
Trạng thái: Bị Thâm Uyên xâm nhiễm, thiếu sinh cơ, thần thức bị hao tổn…
(Sinh mệnh bị đe dọa, đề nghị lập tức cứu chữa.)"
Lạc Xuyên nhìn thấy tin tức phía trên, âm thầm chép miệng.
Có hơn một chục nhắc nhở màu đỏ ở trên cột trạng thái.
May mắn là cây Thế Giới có sức sống mãnh liệt.
Lạc Xuyên cảm giác nếu là những sinh linh khác ở trong trạng thái như thế này, chỉ sợ đã chết từ lâu…
Tuy nhiên cũng phải nói lại, Thâm Uyên xâm nhiễm, đó là cái gì?
Lạc Xuyên nghi hoặc, sau đó đưa ra nghi vấn của bản thân mình.
"Hệ thống, cái gì là Thâm Uyên?"
Hệ thống: "Hư không tối cao, cội nguồn của vạn vật bắt đầu từ hư không."
Lạc Xuyên: ? ?
Cái quái gì thế?
Lạc Xuyên nhẹ giọng ho khan một tiếng, nói: "Hệ thống, nói cái gì mà ta có thể nghe hiểu."
Hệ thống hơi trầm mặc.
Không biết vì sao, Lạc Xuyên luôn cảm giác hệ thống dường như khinh thường hắn…
"Ký chủ có thể hiểu một cách đơn giản là, thế giới bắt nguồn từ hư không, tương đương với một mặt của Trật Tự." Hệ thống nói.
"Vậy Thâm Uyên thì sao?"
"Thâm Uyên, chính là thứ làm cho Trật Tự hỗn loạn, một mặt của hủy diệt."
Lạc Xuyên đã hiểu một chút ý tứ của hệ thống: "Nói cách khác, Trật Tự và Thâm Uyên thực ra là đối lập với nhau. Mọi thứ được hình thành trong hư không đều có xu hướng một lần nữa hóa thành hư không."
"Ký chủ có thể hiểu như vậy."
Lạc Xuyên cảm giác đầu mình hơi đau.
Về di tích thượng cổ, một sự tình thời kì thượng cổ, dường như được kết nối với nhau bằng những sợi dây vô hình…
"Ông chủ!"
Trong lúc Lạc Xuyên đang tự hỏi, một giọng nói đầy vui mừng từ xa truyền đến.
Nhìn theo phương hướng giọng nói truyền đến, Lạc Xuyên nhìn thấy một đám yêu thú và người tu luyện đang chậm rãi đi về chỗ hắn…
Nói thật, Lạc Xuyên hơi kinh ngạc khi nhìn thấy trận thế này.
Điều Lạc Xuyên tò mò chính là làm sao bọn họ lại đi cùng nhau…
Đương nhiên, những người này phát hiện cây Thế Giới nối liền với thiên địa ở phía xa, lập tức vang lên những tiếng kinh hô.
"Ồ! Một cái cây thật lớn!"
"Đừng đùa chứ? Không ngờ trên thế giới còn có dạng sống như thế này?"
"Chẳng lẽ cái cây này, chính là trung tâm của di tích thượng cổ này hay sao…"
Vô số người gắt gao nhìn chằm chằm cây Thế Giới, vẻ mặt rung động.
Chỉ cần nhìn thấy cây Thế Giới, sẽ có một loại cảm giác chuyến đi này của bọn họ là đáng giá…
"Khí tức khủng bố như thế, ta cảm giác bản thân mình như là một con kiến!" Lại có một người tu luyện Vấn Đạo kinh hãi lên tiếng.
Theo đạo lý mà nói, nhiều người chậm rãi di chuyển ở trong di tích thượng cổ như vậy, động tĩnh đương nhiên là không nhỏ.
Nhiều người lực lượng lớn, cũng áp dụng ở trong di tích thượng cổ.
Thường thường những quái vật vừa mới lộ diện, đã bị công kích đầy trời bắn cho thành tro bụi.
Quái vật cảnh giới Vấn Đạo cũng không ngoại lệ, bởi vì trong đám người còn có hoàng tộc yêu thú cảnh giới Tôn Giả…