Chương 368: Thiếu gia lại phát bệnh
Dường như là vì nguyện vọng đã được thỏa mãn, bước chân của Bộ Ly Ca suốt đường đi đều có chút bay bổng.
Trong miệng còn ngâm nga một khúc nhạc nhỏ không biết tên, có vẻ tâm trạng không tệ.
Trên đường, đương nhiên có không ít người nhận ra Bộ Ly Ca.
Là thiếu gia của Trấn Nam Hầu phủ, thân phận của Bộ Ly Ca có thể nói là cực kỳ tôn quý.
"Vừa nãy người đi qua có phải là Bộ thiếu gia không?" Có người kinh ngạc nói.
"Chắc vậy. Không biết Bộ thiếu gia gặp được chuyện tốt gì, thoạt trông nét mặt rất vui vẻ."
"Ai biết được. Có điều mấy hôm trước Bộ thiếu gia mặt ủ mày chau lắc lư trên đường thật là khiến ta sợ hãi, ta còn tưởng rằng thành Cửu Diệu sắp xảy ra chuyện lớn gì chứ…"
Nhìn bóng lưng của Bộ Ly Ca, từng tiếng bàn tán vang lên giữa những người đi đường.
Rất nhanh, Bộ Ly Ca đã đến nơi – Trấn Nam Hầu phủ.
Bộ Ly Ca đắm chìm trong thế giới của mình, mang trên mặt một nụ cười tươi đặc biệt.
Thỉnh thoảng còn "hí hí" hai tiếng, cực kỳ quỷ dị….
"Thiếu gia đây là làm sao vậy? Không phải là lại phát bệnh đấy chứ?" Sau khi Bộ Ly Ca đi xa, có thị nữ nhỏ giọng nói.
Có thể nhìn thấy trên cánh tay của nàng đã nổi lên một lớp da gà.
Thật sự là nụ cười của Bộ Ly Ca trước đó rất dọa người…
"Cách lần trước thiếu gia phát bệnh cũng đã qua hơn một tháng rồi đúng không?"
"Các ngươi nói xem, có cần phải nói chuyện này với đại tiểu thư không?"
"Ta cảm thấy rất cần."
"Ừ, ta cũng cảm thấy như vậy…"
Mấy thị nữ nói chuyện với nhau, đã đưa ra quyết định.
Có điều, Bộ Ly Ca đương nhiên không biết gì về chuyện này.
Hắn ta lập tức đi ra một chỗ ngoài sân.
Trong sân, dường như có tiếng kiếm ngân vang lên.
Bộ Ly Ca cũng không để ý, đi thẳng vào.
Đồng thời còn căng cổ họng hô lên: "Tỷ tỷ! Ta đã trở về!"
Xoẹt!
Một tiếng xé gió dồn dập vang lên.
Trên mặt tường bên cạnh Bộ Ly Ca xuất hiện một vết kiếm rất sâu, tro bụi rơi rào rạt.
Trong nháy mắt, Bộ Ly Ca đã dừng bước lại, thân thể cũng trở nên cứng đờ.
Hắn ta chuyển động đầu đầy cứng ngạc, dấu vết rõ ràng trên tường đập vào trong mắt hắn ta.
"Tỷ tỷ, ngươi đây là muốn mưu sát đệ đệ ruột của mình sao?" Trên mặt Bộ Ly Ca lộ ra một nụ cười gượng.
Sợ hãi là có.
Có điều Bộ Ly Ca tin tưởng, Bộ Thi Ý sẽ không tổn thương hắn ta…
Phía trước, có một thiếu nữ mặc trang phục màu trắng cầm kiếm đi đến, tư thế oai phong mạnh mẽ.
Đúng là Bộ Thi Ý.
Bộ Thi Ý thu trường kiếm vào vỏ, giọng nói lạnh lùng: "Chẳng lẽ ta chưa từng nhắc qua, lúc ta luyện kiếm thì đừng đến đây quấy rầy ta sao?"
"Không phải ta đây có chuyện quan trọng ư!" Bộ Ly Ca nhún vai, có chút bất đắc dĩ nói.
"Không phải mỗi ngày ngươi đều đi nhìn Khởi Nguyên Thương Thành mở cửa hay chưa sao? Nhìn dáng vẻ của ngươi, chẳng lẽ Khởi Nguyên Thương Thành ở cửa rồi?" Bộ Thi Ý nhíu mày đoán.
Bộ Ly Ca sửng sốt, sau đó thở dài: "Được rồi, bị ngươi đoán ra rồi…"
"Ông chủ rời đi một thời gian dài như vậy, trong cửa hàng có gì mới mẻ không?" Bộ Thi Ý có chút tò mò.
"Đương nhiên là có chứ!" Bộ Ly Ca liên tục gật đầu, nét mặt đầy hưng phấn: "Trong cửa hàng của ông chủ mới phát triển hệ thống bán vũ khí! Chỉ cần là vũ khí có trong Tháp Thí Luyện thì đều có bán!"
Bộ Thi Ý có chút kinh ngạc.
Vũ khí bán trong Tháp Thí Luyện, đương nhiên nàng biết.
Chủng loại vũ khí cất chứa bên trong, nói là vô cùng phong phú cũng không quá chút nào!
Thế mà ông chủ lại có thể đem ra nhiều loại vũ khí như vậy để bán, thật sự khiến người ta khó mà tin nổi.