Chương 379: Cuộc sống thường ngày
"Ông chủ, chúng ta đều đã nghĩ kỹ rồi." Sau khi suy tư một phen, Chu Hổ mỉm cười nói.
Những người khác cũng gật đầu.
"Vậy là tốt rồi." Lạc Xuyên gật đầu.
Sau đó, vài tờ giấy trắng xuất hiện trong không trung, từng dòng chữ viết xuất hiện ở trên bề mặt.
Thấy cảnh tượng như vậy, mọi người lập tức tấm tắc, lấy làm kỳ lạ.
"Đây là hợp đồng định kỳ, nếu không có vấn đề gì thì dùng linh lực của các ngươi ký lên." Lạc Xuyên nói.
Khi tiếp xúc với linh lực, một tờ hợp đồng lại hóa thành đốm sáng tiến vào trong tay Lạc Xuyên.
Mọi người lại lần nữa tiến vào không gian bán vũ khí, đều mua vũ khí mà mình yêu thích.
Đương nhiên, bọn họ sẽ không giống như Bộ Thi Ý, Bộ Ly Ca, trực tiếp tiêu phí gần một vạn linh tinh để mua linh khí Thiên cấp.
Linh khí Địa cấp cũng đã dư dả.
Sau khi mua vũ khí xong, dựa theo lệ thường, mọi người đều tiến vào thế giới giả tưởng.
"Mấy ngày không chơi trò chơi, ta cảm thấy có chút không quen tay." Chu Hổ cười ha ha nói.
"Các ngươi chuẩn bị chơi cái gì?" Ngụy Khinh Trúc hiếu kỳ hỏi.
"Đương nhiên là chế độ sàn đấu trong Tháp Thí Luyện." Lâm Uyển Sương cười nói: "Vừa mới mua vũ khí, muốn luyện tập trong đó."
"Nói cũng đúng." Ngụy Khinh Trúc gật đầu.
Thời gian có tổng cộng ba tiếng, các chế độ khác nhau đều có người tiến vào.
Trong chế độ giải trí, Tống Thu Ảnh lại khởi động một nhiệm vụ, nhận được phần thưởng tu vi vĩnh viễn tăng lên 1%, khiến cho tất cả mọi người không ngừng hâm mộ.
Tuy rằng 1% thoạt nhìn thì không nhiều lắm, nhưng cũng đủ để so với việc tu luyện trong một khoảng thời gian ngắn.
…
Mặt trời chiều đã ngả về tây.
Nháy mắt đã là lúc sẩm tối.
Sau khi đám người Ngụy Khinh Trúc rời khỏi, trong Khởi Nguyên Thương Thành cũng không có khách hàng nào mới đến.
Thời gian hiện tại của Khởi Nguyên Thương Thành đều thuộc về Lạc Xuyên.
Đương nhiên, còn có nhân viên phục vụ của Khởi Nguyên Thương Thành.
Chỉ là bây giờ Yêu Tử Yên lại không ở đây…
Lạc Xuyên đội mũ giáp, ngựa quen đường cũ lựa chọn chế độ khiêu chiến của Tháp Thí Luyện.
Trước đó Lạc Xuyên đã thông qua Quỷ Diện Đằng của tầng thứ tư.
Trong chế độ khiêu chiến, chỉ cần có thể thông qua chế độ bình thường của cảnh giới trước mắt là đủ để mở ra chế độ khó khăn.
Thực lực thật sự của Lạc Xuyên tuy rằng chỉ là tam giai, nhưng lại không thể dùng lẽ thường để hình dung.
Cho nên từ lâu đã có thể mở ra chế độ khó khăn.
Có điều Lạc Xuyên là một người có lý tưởng.
Hắn muốn thử xem, rốt cuộc mình có thể đánh tới tầng thứ mấy trong chế độ bình thường.
Bây giờ, Lạc Xuyên cảm thấy mình đã không thể nhận thêm thứ gì mới ở tầng thứ tư, hôm nay hắn định khiêu chiến tầng thứ năm.
"Sắp truyền tống đến khiêu chiến chế độ bình thường của tầng thứ năm, có tiếp tục không?"
Lạc Xuyên lựa chọn có.
Hình ảnh trước mắt chợt lóe lên.
Lạc Xuyên phát hiện mình đang ở trên một đỉnh núi tuyết.
Gió lạnh như băng thét gào xung quanh hắn, những bông tuyết nhỏ giống như lưỡi dao sắc bén cắt vào cơ thể.
Nhiệt độ xung quanh cũng cực thấp, người bình thường cho dù chỉ ở một lúc, e rằng cũng sẽ bị tổn thương do giá rét.
Lạc Xuyên đang nghi ngờ.
Đối thủ ở tầng thứ năm, đâu rồi?
Ồ?
Bỗng nhiên, Lạc Xuyên chú ý đến cái gì đó, trong miệng thốt ra một tiếng kinh ngạc.
Trong biển tuyết trắng mênh mông vô bờ, đột ngột xuất hiện một màu xanh lục.
Đó là một gốc cỏ nhỏ thoạt trông rất yếu ớt.
Có thể sinh trưởng ở đỉnh núi tuyết này, đủ để thấy chỗ bất phàm của nó!
Nhưng đồng tử của Lạc Xuyên lại chợt co rút, như gặp phải kẻ địch.
Bởi vì hắn cảm nhận được một sự uy hiếp trí mạng từ gốc cỏ nhỏ này.
Giống như đang đối diện với một thanh kiếm sắc bén, không gì không phá được!
Ngọn cỏ nhỏ cắm rễ ở nói đó, giống như một thanh kiếm bén đang đứng sừng sững!